Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 144: Khí phách bảo vệ con d u! vả mặt bếp bếp

Bà Lục cũng hùa theo: “Đúng đúng, nhà chúng ta đong đầy tình yêu thương ấm áp, chỉ thiếu một cô con dâu vào nhà thôi!”

Ôn H1uyền ngượng ngùng mỉm cười, lúc nhìn sang Lục Kiêu, vẻ mặt của cô ngập tràn tình ý: “Vậy thì phải xem Lục Kiêu rồi ạ.” Ông Lục bất chợt ho khan.

Ôn Huyền khẽ nhíu mày, đáy mắt lộ ra vẻ nghi ngờ: “Cô à, cô nói vậy là có ý gì? Cái gì mà Lục Kiêu không phải con nhà bình thường...”
rất thích kết hôn kiểu này...”

“Khụ!”
gái, tán đổ cả ngôi sao về nhà.”

Không ngờ bà ta lại nói vậy, ông bà Lục2: “...”
Nhì2n thấy cảnh này, hình như người nhà họ Tần không giữ nổi vẻ mặt bình tĩnh được nữa.

Bà Tần bày ra nụ cười gượng, chậm rãi 7nói: “Vậy cũng phải, nhưng Lục Kiêu đang công tác ở khu phía Tây, hai đứa làm sao quen nhau vậy? Thằng bé này không thích nói chuy7ện, không ngờ lại cũng biết theo đuổi con
cháu xảy ra sự cố trên đường, vừa hay anh ấy cứu cháu, chắc là tiếng sét ái tình cũng bắt đầu từ lúc đó.”

Nói tới đây, cô bỗng dừng lại và nhìn sang anh: “Trong mắt cháu, anh ấy chính là anh hùng của cháu, thận trọng, chính trực, dũng cảm, có tinh thần trách nhiệm... là người đàn ông tốt hiếm có trong xã hội bây giờ. Vì
Tuy lời của bà Tần không có ý gì sâu xa, nhưng họ cũng rất tò mò, bản tính của con trai họ vốn lạnh lùng, sao đột 0nhiên lại nghĩ thông rồi.

Đáy mắt của Ôn Huyền lóe lên một tia sáng, khóe môi khẽ cong lên, nửa đùa nửa thật: “Chuyện này mọi người đều nghĩ sai rồi. Thật sự không giấu mọi người, lúc cháu đi du lịch ở phía Tây thì gặp Lục Kiêu. Xe của
Nghe thấy tình tiết lãng mạn như vậy, vẻ mặt của người nhà họ Tần phức tạp và khó coi, trái tim thiếu nữ của bà Lục và Lý Tại Quân dường như muốn nổ tung.

“Trời ơi, chiếc xe hỏng thật đúng lúc, hỏng hay lắm, hỏng mà nên chuyện!”
Lý Tại Quân vừa che mặt vừa nắm lấy cánh tay của bà Lục, kích động và háo hức vô cùng.

Mẹ con nhà họ Tần: “...”
Đáy mắt của bà Tần hơi lóe lên, bà ta mỉm cười:

“Đúng là vở kịch anh hùng cứu mỹ nhân ngoài đời thực, nhưng ngôi sao Ôn nóng lòng tới thăm bố mẹ của Lục Kiêu, chắc cũng biết Lục Kiêu của chúng ta không phải con nhà bình thường. Nghe nói mấy ngôi sao gì đó
vậy, chính cháu đã theo đuổi anh ấy...”

Cô luôn nhìn về phía anh, đáy mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ và yêu thích. Cô thấy tại của Lục Kiêu hơi đỏ lên, anh ho khan: “Không tốt đến mức như cô ấy nói vậy đâu, chỉ là tình cờ gặp nhau thôi.”
Ôn Huyền vốn không biết thân phận của Lục Kiêu, cũng không biết, người đang ngồi trên giường bệnh là ai!

Vẻ mặt của bà Tần cứng đờ lại, lúc này bà ta mới cười ha ha: “Ôn Huyền vẫn chưa hiểu chuyện tình cảm, ông đây chính là Lục tướng quân, quân hàm là...”