Tôi Tưởng Đó Chỉ Là Tiểu Thuyết Trọng Sinh Bình Thường

Chương 107

Edit: Dưa Hấu

---

"Tôi đoán rằng trong mắt anh, Renon, tôi là loại phụ nữ dễ dàng phản bội gia đình mình bằng một cái lật tay."

"Không, thành thật mà nói, tôi nghĩ cô khá dũng cảm khi quay lưng với gia đình mình. Có bao nhiêu người phụ nữ bị đối xử như công cụ nhưng họ không có lòng dũng cảm đó? Và điều đó thật trái ngang."

Nếu tôi không gặp Killian trước, tôi sẽ đổ Renon.

Một người đàn ông chân thành với khuôn mặt vô cảm và nói những điều ngọt ngào một cách tinh tế, anh ấy kém nổi bật hơn nam chính, nhưng là một chàng trai tuyệt vời để kết hôn và sống cùng!

".....anh là người tốt, Renon."

"Đây là lần đầu tiên tôi nhận được đánh giá như vậy."

"Đó bởi vì những người khác không biết con người thật của anh, và tôi hy vọng anh sẽ gặp được chân ái của đời mình."

"Cảm ơn vì đã nghĩ như vậy."

Renon thờ ơ cúi đầu, không tỏ ra chút tự hào.

Tôi tiếp tục làm việc sắp xếp tài liệu về lãnh địa Ryzen, tượng tượng Killian và tôi cùng quản lý Ryzen.

Đó là một trí tưởng tượng ly kỳ đến mức tôi không thể không mỉm cười.

***

Tricia, nơi đang diễn ra cuộc chiến tranh lãnh thổ, nằm giữa Ravena, lãnh thổ của Ludwing và Pizarro, lãnh thổ của Riegelhoff.

Lãnh chúa của Tricia đã đổ máu sau khi bị ép buộc giao tài sản của mình cho gia tộc Riegelhoff, nhưng đen cho ông ta, ngay từ đầu, chiến thắng đã nghiêng về phía gia tộc Ludwing.

"Lần này, một đội ngũ kỵ binh bọc thép và một đơn vị bộ binh xuất hiện từ phía sau núi Roseto và tấn công quân ta, dẫn đến thất bại nặng nề."

"Công tước Ludwig có lẽ là người giỏi về mặt chiến thuật nhất đế quốc."

"Cliff Ludwig và Killian Ludwig là những hiệp sĩ vượt trội hơn cha họ. Thật khó để tin rằng họ chưa bao giờ tham gia chiến tranh."

Hết báo cáo tuyệt vọng này đến báo cáo khác được báo cáo, bầu không khí u ám bao trùm lên trại của bá tước Riegelhoff.

Mái tóc thường được chải gọn gàng của bá tước Riegelhoff giờ rối tung rồi bù, một vài sợi rơi xuống đôi lông mày cau có của ông ta.

"Khốn nạn! Họ đã lừa dối chúng ta suốt thời gian qua. Đây là cách họ đối xử với đồng minh của mình ư?!"

Bá tước Riegelhoff rất tức giận trước việc Công tước Ludwig đã che giấu sức mạnh quân sự của họ khi ông ta cùng lúc lừa dối họ.

Trong khi đáng ra ông ta nên tự trách mình vì đã tự mãn rằng ông ta nắm rõ tình trạng công tước Ludwing trong lòng bàn tay trước khi bắt đầu cuộc chiến lãnh thổ.

Shane cũng sốc không kém.

Anh ta luôn coi thường Cliff là con ông cháu cha, và giữa họ không có khoảng cách quá lớn.

Nhưng Cliff họ gặp trên chiến trường là một con quái vật chính nghĩa.

Tin đồn anh ta giống với công tước Ludwing hồi còn trẻ, người đã lãnh đạo cuộc chiến chống vương quốc Janok và giành chiến thắng, quả là không ngoa.

'Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt!'

Nhận ra mình phải xách dép chạy theo Cliff ngàn dặm cây số là một trải nghiệm không thú vị chút nào với Shane.

Ngay cả em trai của Cliff là Killian cũng vượt trội hơn Shane rất nhiều.

Trong trận chiến cụ thể, toàn bộ binh lính của Shane đều đổ gục dưới vó ngựa của Killian.

"Đây là anh trai của Edith ư? Không thể tin được."

Giọng nói khinh bỉ của Killian vang trong đầu Shane như cơn ác mộng.

'Tên khốn kiêu ngạo.....! Tao sẽ khiến mày phải quỳ dưới chân tao bằng bất cứ giá nào!'

Shane nghiến răng cùng với bá tước Riegelhoff.

Và ngay lúc đó, một lá thư từ Sophia gửi đến.

- Tiểu thư Edith có vẻ không muốn hợp tác đến cuối cùng. Có lẽ tin vào người giúp đỡ vô danh ấy sẽ tốt hơn.

Đại công tước Langston đã thu xếp phe phái mình ở thủ đô.

Ông ấy yêu cầu ta phải kiên nhẫn, vì sớm muộn gì ngai vàng sẽ rơi vào tay ông ta.

Khi bá tước Riegelhoff đọc xong bức thư, đôi mắt ông ta đầy quỷ quyệt.

"Ta đoán chúng ta không thể tìm thêm thông tin gì về người hỗ trợ vô danh ẩn mình trong dinh thự Ludwing."

"Có vẻ là vậy. Duncan đã bị đuổi đi, việc xác định danh tính của người này càng khó khăn hơn."

Họ đang nghĩ về người bí ẩn đã liên lạc với họ, đề nghị giúp đỡ họ không lâu trước khi họ tuyên chiến.

Duncan, gián điệp mà họ gài vào dinh thự Ludwig, đã bị phát hiện, bị tra tấn dã man và trục xuất ngay khi nhà Riegelhoff tuyên chiến.

Như thể đối phương đã biết rõ danh tính hắn ta từ trước.

Ngay cả Edith cũng từ chối cơ hội cuối cùng, và trong khi bá tước đang băn khoăn không biết phải làm gì thì một lá thư được gửi đến.

- Tôi đang làm việc ở dinh thự Ludwing. Nếu ông đang cố gắng hạ bệ công tước, tôi muốn giúp một tay.

Tôi không thể tiết lộ danh tính của mình, nhưng ông nên tin tưởng tôi hơn là con gái mình đấy.

Ban đầu, bá tước cũng nghi ngờ danh tính người gửi.

Nhưng có vẻ người đó nói thật.

Người đó mô tả chi tiết về số lượng hiệp sĩ và người hầu còn lại trong dinh thự, đồng thời đề xuất lắp đặt nhang tẩm thuốc mê và thiết bị phá khóa cửa.

Tuy nhiên, có thông tin cho biết thiết bị chống khóa đã bị ai đó phát hiện và gỡ bỏ.

"Đại công tước Langston đã sẵn sàng và chúng ta không thể trì hoãn thêm nữa. Chúng ta phải tin tưởng người này."

"Vâng, vậy tối nay con sẽ lên ngựa về thủ đô ngay trong đêm."

"Con không được phép thất bại, hiểu không?"

"Cha đừng lo!"

Không thông báo cho ai, kể cả với các hiệp sĩ và chỉ mang theo một trong những người thân cận nhất của mình, Shane lẻn về thủ đô trong đêm đó.

Ngược lại với bầu không khí u ám và căng thẳng ở doanh trại Riegelhoff, doanh trại của Ludwing thoải mái hơn.

"Cảm ơn mọi người đã làm việc chăm chỉ ngày hôm nay."

"Có đáng không? Họ tệ đến mức bắt đầu trở nên nhàm chán."

"Đừng mất cảnh giác."

"Dạ! Vâng."

Sau khi cảm ơn các hiệp sĩ và trở lại doanh trại của mình, Cliff cởi bỏ bộ giáp nặng nề và duỗi người.

Anh ta đứng yên quan sát xung quanh xem có gì bất thường không, rồi đưa  tay xuống gầm giường.

Chiếc phong bì đung đưa trên đầu ngón tay anh ta.

"Nó đã đến rồi."

Đó là phong bì đựng bản báo cáo của thám tử mà Cliff thuê và lá thư của Lize.

Cliff mở lá thư của Lize ra trước.

- Em nhớ anh, Cliff.

Dạo này anh sao rồi? Tất cả những chuyện về cuộc chiến tranh lãnh thổ đều khiến em cảm thấy bất an.

Anh không bị thương chứ?

Em luôn cầu nguyện anh sẽ bình an và giành chiến thắng.

Dinh thự vẫn yên bình.

Nữ công tước đang điều hành dinh thự một cách trơn tru, còn quản gia và các hiệp sĩ vẫn đang chăm sóc cho dinh thự và bảo vệ nó.

Edith và em kiểm tra cửa dinh thự hàng đêm.

Lần đầu tiên gặp cô ấy, em hơi bất ngờ vì không ngờ tới, nhưng bây giờ nó thành thói quen rồi.

Edith cũng rất lo lắng, ngoài việc kiểm tra cửa ra vào, cô ấy còn đi quanh dinh thự để đảm bảo không có gì sai sót.

Khi Cliff đọc xong lá thư của Lize, anh ta ngay lập tức mở bản báo cáo của thám tử tư.

- Sophia, người hầu thân cận của Shane Riegelhoff và là hầu gái cũ của Edith Riegelhoff đã ký hợp đồng với một tổ chức lính đánh thuê dưới một tên giả.

Tổ chức này có khả năng hoạt động trong thủ đô, và có lẽ Shane Riegelhoff là người dẫn đầu nhóm lính đánh thuê này.

Về phía đại công tước Langston cũng có những động thái đáng ngờ. Mục tiêu là hoàng cung.

"Đó là lý do tại sao ta không thể gặp Shane kể từ hôm kia."

Sau đó, Cliff lẻn đến doanh trại của công tước vào đêm khuya với hai lá thư trên tay.

Anh ta đã cho người thông báo anh ta sẽ đến, và công tước đang đợi anh ta mới chiếc đèn mờ ảo.

"Có chuyện gì thế, Cliff?"

"Trước hết cha hãy xem cái này."

Cliff cho công tước xem báo cáo của thám tử tư trước.

Đôi mắt của công tước nhanh chóng trở nên hung dữ khi ông ta đọc bản báo cáo rằng Shane đang lên kế hoạch độc ác.

"Cha có nghĩ đội quân lính đánh thuê này sẽ đông hơn đội phòng thủ của dinh thự không?"

"Shane không ngu ngốc, có lẽ hắn ta đã ký hợp đồng với một đoàn đội lính đánh thuê khá lớn, nhưng tối đa cũng chỉ khoảng 50 người. Số hiệp sĩ ta để lại dinh thự lên đến 70, và có khá nhiều người hầu, nên họ có thể cầm chân chúng.... nhưng nếu hắn ta có đồng minh trong dinh thự thì lại là câu chuyện khác."

Cliff cũng đưa cho công tước lá thư của Lize.

"Lize có vẻ không đáng nghi, nhưng cha có thấy việc Edith đi quanh dinh thự có hơi kỳ lạ không?"

"Đúng là như vậy......"

"Con nghĩ họ đang cố nhắm vào dinh thự."

Công tước nghiến răng trước suy đoán của Cliff.

"Thật không biết xấu hổ. Họ đá danh dự của một quý tộc đi và hành động như một bầy chó hoang."

"Ngay từ đầu, việc để những người như vậy cầm quyền phân phối quặng sắt là sai lầm lớn."

Công tước Ludwing, người chưa bao giờ thân thiết với gia tộc Riegelhoff, đã để mắt đến họ kể từ khi họ giành được quyền khai thác quặng sắt.

Ông ta vốn đối xử với họ như bạn bè, giữ mối quan hệ gần gũi và giám sát, đồng thời thao túng các thế lực xung quanh họ để đảm bảo họ không lạm dụng quyền lực của mình.

Tuy nhiên, Riegelhoff vẫn thành công trong mọi khoản đầu tư họ thực hiện và tích lũy một khối tài sản khổng lồ.

"Đóng góp của Edith cho sự phát triển của gia tộc Riegelhoff rất đáng kể."

"Khoản đầu tư của họ thành công nhờ thông tin cô ấy thu thập được."

"Con có biết ta đã cảm thấy thế nào khi ép Killian kết hôn với người phụ nữ như vậy không? Có lẽ ta sẽ mang cảm giác tội lỗi đó đến khi chết đi. Nhưng, bát nước đã đổ, và việc phản bội chúng ta như vậy khi chúng ta đã cố gắng chấp nhận con bé....."

Cliff không buồn đề cập đến việc Killian có mối quan hệ tốt đến mức đáng ngạc nhiên với Edith.

Anh ta không muốn làm lung lay quyết tâm của cha mình cho dù đó là điều anh ta phải đối mặt bằng mọi giá.