Vượt Rào Trêu Chọc
Chương 981: Chương 983
Ông Lục nhìn Lục Kiêu, nghiêm mặt, trầm giọng nói: “Con lo mà xử lý chuyện này. Bắt nạt em gái con thì chẳng khác nào ngồi lên đầu nhà họ Lục chúng1 ta!” Ông không phải kiểu người không biết phân biệt phải trái đúng sai, chỉ biết bao che người nhà, ngược lại, trước giờ ông luôn rất nghiêm khắc2, chuyện gì cũng phải nói lý.
Bị người ta đè đầu cưỡi cổ, bắt con cháu nhà ông quỳ xuống xin lỗi, đúng là chuyện hoang đường! Lý Tại Quận nghe đồng nghiệp nói, bởi vì cô không chịu xin lỗi nên dự án hợp tác lần này đi tong. Biết chuyện ấy, cô nói với người nhà.
Trên bàn cơm, mọi người nói thẳng với cô: “Xin lỗi, con nói là đồng ý đi xin lỗi cô ta, hẹn gặp cô ta trước mặt mọi người.” Lục 7Kiêu gật đầu: “Con biết, gần đây nhà họ Bạch hay qua lại với Bí thư X thành phố Bắc Kinh lắm.” Ông Lục hừ lạnh một tiếng: “Xem ra bố phải gọi điện7 hỏi thăm xem dạo này ông ta thế nào rồi.” Lục Kiêu lấy điện thoại ra, hai bố con đi ra ngoài. Đi gọi điện thoại chứ còn làm gì nữa! Ở bên này, bà2 Lục an ủi Lý Tại Quân. Tuy còn nhỏ và chưa hiểu chuyện, nhưng thấy cô mình khóc, Tiểu Hoa và Tiểu Lục Thời vẫn cảm nhận được sự khó chịu của cô, 0bị bọ chui vào lòng cô. Lý Tại Quân ngồi xuống ôm lấy hai đứa. Hai đứa nhóc bôi đầy nước bọt lên mặt cô, ôm cô thật chặt. Cuối cùng, hai đứa nhóc quỷ sử ấy khiến cô dở khóc dở cười, cảm giác tủi hờn khó chịu mới dần dần nguôi đi.
Sau khi tới thăm căn hộ mới, mọi người lại về tử hợp viện ăn cơm. Cách màn hình, thầy cô vẫn trò chuyện với anh như thường ngày, trái tim anh mới an ổn hơn.
Lý Tại Quân nhìn anh mơ màng chìm vào giấc ngủ, ngón tay vuốt ve trên màn hình. Thực ra hôm nay, vì chuyện của Bạch Nhã, ít nhiều gì cô cũng giận lây sang anh, Nhưng lúc gọi video, nhìn nụ cười đẹp trai rạng ngời của anh, nghe anh nói chuyện công việc với dáng vẻ mệt mỏi, cô lại thấy mềm lòng, đồng thời cũng chợt nhận ra tất cả đều không liên quan đến anh.
Anh yêu cô, Bạch Nhã thích anh, nhưng anh không thích Bạch Nhã.
Bị người ta đè đầu cưỡi cổ, bắt con cháu nhà ông quỳ xuống xin lỗi, đúng là chuyện hoang đường! Lý Tại Quận nghe đồng nghiệp nói, bởi vì cô không chịu xin lỗi nên dự án hợp tác lần này đi tong. Biết chuyện ấy, cô nói với người nhà.
Trên bàn cơm, mọi người nói thẳng với cô: “Xin lỗi, con nói là đồng ý đi xin lỗi cô ta, hẹn gặp cô ta trước mặt mọi người.” Lục 7Kiêu gật đầu: “Con biết, gần đây nhà họ Bạch hay qua lại với Bí thư X thành phố Bắc Kinh lắm.” Ông Lục hừ lạnh một tiếng: “Xem ra bố phải gọi điện7 hỏi thăm xem dạo này ông ta thế nào rồi.” Lục Kiêu lấy điện thoại ra, hai bố con đi ra ngoài. Đi gọi điện thoại chứ còn làm gì nữa! Ở bên này, bà2 Lục an ủi Lý Tại Quân. Tuy còn nhỏ và chưa hiểu chuyện, nhưng thấy cô mình khóc, Tiểu Hoa và Tiểu Lục Thời vẫn cảm nhận được sự khó chịu của cô, 0bị bọ chui vào lòng cô. Lý Tại Quân ngồi xuống ôm lấy hai đứa. Hai đứa nhóc bôi đầy nước bọt lên mặt cô, ôm cô thật chặt. Cuối cùng, hai đứa nhóc quỷ sử ấy khiến cô dở khóc dở cười, cảm giác tủi hờn khó chịu mới dần dần nguôi đi.
Sau khi tới thăm căn hộ mới, mọi người lại về tử hợp viện ăn cơm. Cách màn hình, thầy cô vẫn trò chuyện với anh như thường ngày, trái tim anh mới an ổn hơn.
Lý Tại Quân nhìn anh mơ màng chìm vào giấc ngủ, ngón tay vuốt ve trên màn hình. Thực ra hôm nay, vì chuyện của Bạch Nhã, ít nhiều gì cô cũng giận lây sang anh, Nhưng lúc gọi video, nhìn nụ cười đẹp trai rạng ngời của anh, nghe anh nói chuyện công việc với dáng vẻ mệt mỏi, cô lại thấy mềm lòng, đồng thời cũng chợt nhận ra tất cả đều không liên quan đến anh.
Anh yêu cô, Bạch Nhã thích anh, nhưng anh không thích Bạch Nhã.