Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 435: Chương 438

***

Trong lúc Lục Kiêu bế Ôn Huyền đi đăng ký kết hôn, bọn họ hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra trong phòng bệnh.

Cô Lục 1đang đắm chìm trong niềm vui đi đăng ký với anh Lục, cho nên quên béng mất ai kia. Không ở trên giường này, vậy thì chắc chắn là trên giường kia rồi.

Hoắc Khải không nói nhiều, trực tiếp đi tới kéo rèm ra.

Quả nhiên, có một bóng người đang nằm quay lưng về phía anh ấy, đắp một cái chăn mỏng nên không thấy rõ.
Hoắc Khải cũng không chú ý nhiều. Mới cách đây không lâu Ôn Huyền còn nằm trong phòng bệnh nhắn tin cho anh ấy, y tá lại nói với anh ấy là cô ở phòng này, vậy nên anh ấy lập tức đi tới cạnh giường, lo lắng

hỏi: “Em sao rồi? Phải đụng đến cả dao kéo mà còn không nói tiếng nào với anh nữa!”

Anh ấy vừa dứt lời, người đang nằm nghiêng trên giường sững sờ, lông mày nhíu mày, nhưng không nói gì.
Hoắc Khải gõ cửa mà không nghe thấy ai đáp lời, bèn mở luôn cửa ra.

Vào trong phòng, giường bệnh đầu tiên trống không. Anh ấy sửng sốt, lúc này mới để ý thấy đây không phải phòng bệnh đơn, mà là phòng bệnh đôi.

Hình như đằng sau tấm rèm dài kia còn một giường nữa.
Nhưng giờ phút này, trong cặp mắt ấy chỉ 7toàn sự lo lắng. Bởi vì đi quá vội vàng nên những sợi tóc vương trên trán hơi ẩm ướt.

“Y tá, y tá, Ôn Huyền ở phòng bệnh nào?”

2Anh ấy túm lấy một y tá trên hành lang, sốt ruột hỏi.
Sao giọng của người này quen thế nhỉ?

Trí nhớ của anh ta luôn rất tốt, vậy nên một bóng người lập tức xuất hiện trong đầu.

Thế là hai hàng lông mày của anh ta càng nhíu chặt hơn.

Sao cậu ta lại tới đây?