Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 431: Thay quần áo cho bệnh nhân này

Lục Kiêu cũng không cho cô có cơ hội do dự. Để tránh đêm dài lắm mộng, tránh việc cô hối hận, anh cúi người xuống, cẩn thận bế cô r1a khỏi xe, trong tay còn cầm một túi giấy.

Hôm nay đi ra ngoài, cả hai đều mặc áo sơ mi trắng, chỉ có điều đã cởi ra trong2 phòng cấp cứu sau khi xảy ra tai nạn.

Hiện tại anh đang cầm áo cho cô. Trong sự im lặng, Lục Kiêu bá đạo đưa cô đi đăng ký kết hôn với anh.
Trăm mối cảm xúc đan xen trong lòng, nhưng trong thâm tâm, cô vẫn vô cùng khát khao.

Bởi vì hiện tại không phải lúc sáng sớm mới bắt đầu làm việc, lát nữa là sẽ tới giờ nghỉ, mà hôm nay cũng không phải ngày đặc biệt gì, vậy nên lúc này trong Cục Dân chính không có nhiều người đăng ký.

Trước mặt bọn họ chỉ có một đối.
Sau đó, anh bể Ôn Huyền vào một căn phòng.

Căn phòng đó chuyên dùng để thay quần áo, còn có tủ để đồ.

Lục Kiêu nhẹ nhàng đặt cô lên ghế, sau đó lấy một chiếc áo sơ mi trắng trong túi giấy ra.
Lục Kiêu bề Ôn Huyền đi vào, hai tay cô ôm7 cổ anh, hơi thở trở nên rối loạn.

Mới cách đây một lúc, cô còn nằm khóc trong bệnh viện, cho rằng mình và Lục Kiêu không 7thể đi đăng ký được nữa, cô không muốn làm lỡ dở cuộc đời anh.

Cảm giác hụt hẫng và đau đớn truyền khắp người cô, nhưng ch2ỉ ngủ một giấc mà cô đã tới Cục Dân chính rồi.
Lục Kiêu ừm một tiếng, không hề phản bác: “Anh sợ em kiểm cở, nói mình mặc quần áo bệnh nhân thì không thể chụp ảnh được.”

Ôn Huyền sương mặt quay mặt đi. Đúng là... anh nói không sai.

Vào thời khắc quan trọng như thế mà mặc quần áo bệnh nhân thì cô sẽ cảm thấy khó chịu.

Tuy người ta hay nói “gặp nạn không chết ắt sẽ có phúc về sau”, nhưng bây giờ đi đăng ký kết hôn, cô muốn chụp một bức ảnh thật đẹp để in lên cuốn sổ đỏ ấy.

Dù sao đó cũng là thứ sẽ đi theo cô cả đời...

Ôn Huyền cần thay áo, cố định bảo anh đi ra ngoài. Ai ngờ Lục Kiêu không có ý định đi ra gì cả, đã thế cánh tay của anh còn đặt lên cổ áo bệnh nhân của cô.

“Ngẩng đầu lên.” Anh nói.