Vượt Rào Trêu Chọc
Chương 142: Chào hai bác, cháu là bạn gái của lục kiêu!
Ánh mắt của tất cả mọi người đều bị thu hút. Hết cách rồi, ai bảo người con gái trên ti vi quá đẹp, vừa đẹp lại vừa ngầu, khí chất phải nói là “đỉnh 1của chóp”, xứng đáng là nữ thần quốc dân được lòng cả nam nữ già trẻ.
Mọi người trong phòng bệnh ngỡ ngàng.
Một lát sau, bà Tần vừa 2bị Lý Tại Quân giễu cợt đang nhìn chằm chằm vào màn hình, bất chợt bà ta nở nụ cười nhẹ: Cô phát cáu đến nơi rồi, đang định mở miệng thì chỉ thấy anh của mình dùng chất giọng lạnh lùng lên tiếng: “Tại sao Ôn Huyền không thể là bạn gái của tôi?”
“Cái gì?”
Bà Tần cùng Tần Ngữ Yên đều kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn anh. Khuôn mặt bà hiện lên nét xấu hổ, trời ơi đất hỡi, con trai của bà nói rằng có bạn gái, nhưng đó đâu thể n0ào là Ôn Huyền được!
Đây là nữ thần quốc dân xuất hiện trên tivi mỗi ngày đấy!
Quả nhiên, ông Lục vừa nói xong câu đó là bà Tần mỉm cười nói ngay: Ông bà Lục và Lý Tại Quân cũng mơ màng.
Nhưng một giây sau, họ chỉ nghe ngoài cửa vang lên tiếng bước chân dồn dập của một số người:
“Cô, cô Ôn chậm thôi, ở chỗ này, xung quanh lối đi đều cho người chặn lại rồi, sẽ không có ai phát hiện đầu, cô yên tâm...” Ý của bà ta đã quá rõ ràng rồi.
Đương nhiên cũng không thiếu ý “không ăn được nho thì nói nho chua”.
Dứt lời, sắc mặt ông Lục thay đổi, mặt bà Lục cũng trầm xuống, Lý Tại Quận nghiến răng. “Đúng, ông Lục ở phòng bệnh này...”
Một vài nhân viên y tế sợ rằng siêu sao xuất hiện ở đây sẽ gây nên tình cảnh người qua đường vây xem hỗn loạn, vậy nên bọn họ nhanh chóng xử lý mọi công tác liên quan.
Mà tiếng bước chân của những người kia ngày càng gần cánh cửa, cuối cùng...
Một bóng người cao gầy mảnh khảnh bất ngờ xuất hiện ở cửa phòng bệnh...
Cô đeo kính rậm lớn, mặc chiếc áo khoác màu cà phê, vòng eo tôn lên dáng người mảnh mai quyến rũ, tóc dài buông xõa, gương mặt xinh đẹp đến chói mắt, trong tay còn cầm theo một bó hoa cẩm chướng và hoa bách
hợp.
Mọi người trong phòng bệnh ngỡ ngàng.
Một lát sau, bà Tần vừa 2bị Lý Tại Quân giễu cợt đang nhìn chằm chằm vào màn hình, bất chợt bà ta nở nụ cười nhẹ: Cô phát cáu đến nơi rồi, đang định mở miệng thì chỉ thấy anh của mình dùng chất giọng lạnh lùng lên tiếng: “Tại sao Ôn Huyền không thể là bạn gái của tôi?”
“Cái gì?”
Bà Tần cùng Tần Ngữ Yên đều kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn anh. Khuôn mặt bà hiện lên nét xấu hổ, trời ơi đất hỡi, con trai của bà nói rằng có bạn gái, nhưng đó đâu thể n0ào là Ôn Huyền được!
Đây là nữ thần quốc dân xuất hiện trên tivi mỗi ngày đấy!
Quả nhiên, ông Lục vừa nói xong câu đó là bà Tần mỉm cười nói ngay: Ông bà Lục và Lý Tại Quân cũng mơ màng.
Nhưng một giây sau, họ chỉ nghe ngoài cửa vang lên tiếng bước chân dồn dập của một số người:
“Cô, cô Ôn chậm thôi, ở chỗ này, xung quanh lối đi đều cho người chặn lại rồi, sẽ không có ai phát hiện đầu, cô yên tâm...” Ý của bà ta đã quá rõ ràng rồi.
Đương nhiên cũng không thiếu ý “không ăn được nho thì nói nho chua”.
Dứt lời, sắc mặt ông Lục thay đổi, mặt bà Lục cũng trầm xuống, Lý Tại Quận nghiến răng. “Đúng, ông Lục ở phòng bệnh này...”
Một vài nhân viên y tế sợ rằng siêu sao xuất hiện ở đây sẽ gây nên tình cảnh người qua đường vây xem hỗn loạn, vậy nên bọn họ nhanh chóng xử lý mọi công tác liên quan.
Mà tiếng bước chân của những người kia ngày càng gần cánh cửa, cuối cùng...
Một bóng người cao gầy mảnh khảnh bất ngờ xuất hiện ở cửa phòng bệnh...
Cô đeo kính rậm lớn, mặc chiếc áo khoác màu cà phê, vòng eo tôn lên dáng người mảnh mai quyến rũ, tóc dài buông xõa, gương mặt xinh đẹp đến chói mắt, trong tay còn cầm theo một bó hoa cẩm chướng và hoa bách
hợp.