Vượt Rào Trêu Chọc
Chương 119: Tôi đang nói chuyện với người tôi thích
Ôn Huyền tựa trong bồn tắm, tóc dài được khăn mặt bao lại, dung nhan trắng nõn tuyệt đẹp như hoa sen mới nở, vừa thuần khiế1t vừa quyến rũ.
Trên bồn tắm có một vách ngăn màu trắng có thể kéo ra kéo vào, một ly rượu vang đỏ nhỏ được đặt tr2ên tấm ngăn.
Lúc này, cô đang cầm điện thoại, viết bài trên Weibo. Mà lúc này, Ôn Huyền cầm điện thoại lên lần nữa, ấn mở WeChat, tìm đến cửa sổ chat với Lục Kiêu.
Cô khẽ cắn môi, nhắn tin:
Thượng Lộ Tiêu: [Đội trưởng Lục, anh đang làm gì đó?] Cuối cùng vẫn không kiềm chế được, cô hỏi. (*) Bộ ảnh Sudoku nghĩa là một bộ ảnh gồm 9 tấm xếp theo hình vuông 3x3, có thể xếp thành một ảnh có nghĩa.
Còn status ảnh thì là đoạn ý nghĩa của loài hoa trên tấm thẻ mà Lục Kiêu kẹp vào đóa hoa hướng dương.
Bộ ảnh và status này vừa được đăng lên là lập tức mang đến hiệu ứng nổ tung! Trong đó có câu, không ai có thể lọt vào mắt anh, tất cả đều là em. “Anh” đó là đang nói ai? Nữ thần đang nói với ai? Hay là người khác nói với nữ thần? Ngày Không Thấy Nắng Ấm:[Trời mẹ ơi, có phải rốt cuộc cậu Hoắc đã “tu thành chính quả” rồi không?] Ngũ Hành Thiếu Tiên: [A a a, xong con mợ nó rồi, ông đây thất tình!] JS: [Khóc thút thít, chắc chắn chồng tôi đã có con chó khác sau lưng tôi rồi hu hu hu.] Phải biết rằng, tuy scandal về Ôn Huyền và cậu Hoắc con nhà giàu rất nổi, nhưng cô chưa từng công khai.
Mà bây giờ, cô đăng bài viết như thế này trên cơ bản là xác nhận bài viết của những dân mạng đi cùng chuyến bay trước đó, sao có thể không khiến bọn họ chấn động được.
Tất cả đều khiến ai nấy khóc thút thít, sau đó bắt đầu điên cuồng đào bới. Hôm nay, bóng người cô nhìn thấy ở đó t7hật sự rất giống Lục Kiêu.
Nhưng cô biết, rõ ràng Lục Kiêu đang ở Thanh Hải, sao có thể xuất hiện ở Thượng Hải đượ7c, càng đừng nói là ở gần chỗ đó.
Thời gian qua cực nhanh, lúc này đã qua mấy ngày, sau khi cô trở về, mỗi đêm ập 2đến là nỗi nhớ Lục Kiêu càng bành trướng, cực kỳ lớn... Chẳng qua Ôn Huyền cho rằng có thể anh sẽ khá bận rộn, có lẽ không đọc tin nhắn, nhưng không ngờ rằng anh trả lời tin nhắn của cô rất nhanh.
Lục Kiêu: [Không làm gì cả.] Ôn Huyền nhận tin nhắn anh gửi đến, kích động run tay, cố gắng bình tĩnh lại rồi tiếp tục gửi tin nhắn cho anh: [Đội trưởng Lục có chơi Weibo không, hình như lúc nãy mới có ngôi sao nữ nào vừa công khai tình yêu đó.] Lục Kiêu: [? Không chơi, không có thời gian, không chú ý mấy thứ đó.] Ôn Huyền nhìn câu trả lời qua loa hờ hững của anh, trong lòng vô cùng thấp thỏm xoắn xuýt.
Trên bồn tắm có một vách ngăn màu trắng có thể kéo ra kéo vào, một ly rượu vang đỏ nhỏ được đặt tr2ên tấm ngăn.
Lúc này, cô đang cầm điện thoại, viết bài trên Weibo. Mà lúc này, Ôn Huyền cầm điện thoại lên lần nữa, ấn mở WeChat, tìm đến cửa sổ chat với Lục Kiêu.
Cô khẽ cắn môi, nhắn tin:
Thượng Lộ Tiêu: [Đội trưởng Lục, anh đang làm gì đó?] Cuối cùng vẫn không kiềm chế được, cô hỏi. (*) Bộ ảnh Sudoku nghĩa là một bộ ảnh gồm 9 tấm xếp theo hình vuông 3x3, có thể xếp thành một ảnh có nghĩa.
Còn status ảnh thì là đoạn ý nghĩa của loài hoa trên tấm thẻ mà Lục Kiêu kẹp vào đóa hoa hướng dương.
Bộ ảnh và status này vừa được đăng lên là lập tức mang đến hiệu ứng nổ tung! Trong đó có câu, không ai có thể lọt vào mắt anh, tất cả đều là em. “Anh” đó là đang nói ai? Nữ thần đang nói với ai? Hay là người khác nói với nữ thần? Ngày Không Thấy Nắng Ấm:[Trời mẹ ơi, có phải rốt cuộc cậu Hoắc đã “tu thành chính quả” rồi không?] Ngũ Hành Thiếu Tiên: [A a a, xong con mợ nó rồi, ông đây thất tình!] JS: [Khóc thút thít, chắc chắn chồng tôi đã có con chó khác sau lưng tôi rồi hu hu hu.] Phải biết rằng, tuy scandal về Ôn Huyền và cậu Hoắc con nhà giàu rất nổi, nhưng cô chưa từng công khai.
Mà bây giờ, cô đăng bài viết như thế này trên cơ bản là xác nhận bài viết của những dân mạng đi cùng chuyến bay trước đó, sao có thể không khiến bọn họ chấn động được.
Tất cả đều khiến ai nấy khóc thút thít, sau đó bắt đầu điên cuồng đào bới. Hôm nay, bóng người cô nhìn thấy ở đó t7hật sự rất giống Lục Kiêu.
Nhưng cô biết, rõ ràng Lục Kiêu đang ở Thanh Hải, sao có thể xuất hiện ở Thượng Hải đượ7c, càng đừng nói là ở gần chỗ đó.
Thời gian qua cực nhanh, lúc này đã qua mấy ngày, sau khi cô trở về, mỗi đêm ập 2đến là nỗi nhớ Lục Kiêu càng bành trướng, cực kỳ lớn... Chẳng qua Ôn Huyền cho rằng có thể anh sẽ khá bận rộn, có lẽ không đọc tin nhắn, nhưng không ngờ rằng anh trả lời tin nhắn của cô rất nhanh.
Lục Kiêu: [Không làm gì cả.] Ôn Huyền nhận tin nhắn anh gửi đến, kích động run tay, cố gắng bình tĩnh lại rồi tiếp tục gửi tin nhắn cho anh: [Đội trưởng Lục có chơi Weibo không, hình như lúc nãy mới có ngôi sao nữ nào vừa công khai tình yêu đó.] Lục Kiêu: [? Không chơi, không có thời gian, không chú ý mấy thứ đó.] Ôn Huyền nhìn câu trả lời qua loa hờ hững của anh, trong lòng vô cùng thấp thỏm xoắn xuýt.