Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 101: Có thể tiếp tục được không

Ôn Huyền cụp mắt xuống, căn bản không dám nhìn Lục Kiêu.

Anh hơi ghé đầu, ánh mắt dừng lại trên cánh môi đỏ mọng của cô. Hai bón1g người trên thảm cỏ gần như áp sát vào nhau.

Nhưng đúng lúc này...
Bất chợt, đôi mắt anh như tụ tập bão táp u ám.

Lại là tên đó! Phá hỏng chuyện của anh! Được, được lắm! Lục Kiêu kh0ông nói gì, đôi mắt đen láy hiện lên sự lạnh lẽo, ngay cả hơi thở quanh anh cũng trở nên lạnh lùng theo.
Ôn Huyền bối rối lấy điện thoại ra, giờ đây, trong đầu cô chỉ có những hàng “mẹ kiếp” trôi l7ơ lửng! Cô muốn gào thét, chết tiệt, rốt cuộc là ai gọi cho cô vào lúc này, cô muốn giết tên đó! Cô lấy điện thoại ra, khi nhìn thấy cái tên hi7ển thị trên màn hình, đôi mắt cô tối sầm lại, suýt thì tức xì khói đầu.

Lục Kiêu nhìn chằm chằm vào cái tên trên màn hình điện thoại cố2: Hoắc Khải.
Trái tim Ôn Huyền run lên, vội vàng tội nghiệp túm lấy tay áo anh, giải thích: “Em không thân với anh ta, không biết anh ta, không có quan hệ gì hết.” Kỹ năng sinh tồn level max.

Ha! Lý Kiều khẽ nhếch môi, nhìn lên bầu trời đêm, giọng nói cực kỳ lạnh nhạt: “Không biết thì vì sao anh ta lại có số điện thoại của cô?”
Tiếng chuông điện thoại vang lên đột ngột, phá vỡ hình ảnh 2ấy.

Cả hai ngây ra trong giây lát.
Nhưng so với lần trước, lúc này có thêm chút gì đó gượng gạo rất khó diễn tả.

“Sao không nghe?” Môi anh mấp máy, giọng nói lạnh nhạt hơn nhiều.
Ôn Huyền cảm thấy oan ức: “Em thề, em và anh ta thật sự không có quan hệ gì hết, anh ta muốn theo đuổi em, nhưng em chỉ coi anh ta là chị em.” “Chị em?”

Lý Kiều nhướng mày lên.
Ôn Huyền: “...” Bị tổn thương rồi, chẳng lẽ anh không biết là tiếp tục cái gì sao?

Cô rũ mắt xuống, che đi nỗi lạc lõng trong mắt mình: “Không, không có gì, thôi...
Em chỉ có hứng thú với anh thôi, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy anh là em đã nguyện chết rồi, lần đầu tiên nhìn thấy anh là em đã muốn đè, đè...” Nói đến đây, cô bỗng nhận ra mình đang nói gì, lập tức im bặt lại.

Khuôn mặt nóng bừng lên, sao lại bất cẩn nói ra suy nghĩ thực sự trong lòng thế này.
Ôn Huyền chưa bao giờ muốn làm thịt Hoắc Khải như lúc này, cô tức đến mức tắt nguồn điện thoại, ném nó vào mặt cỏ.

Ngay tức khắc, bầu không khí lại chìm vào sự yên tĩnh, yên tĩnh một cách bất thường.