Tôi Tưởng Đó Chỉ Là Tiểu Thuyết Trọng Sinh Bình Thường
Chương 110
Edit: Dưa Hấu
---
'Killian không thực sự yêu tôi, anh ấy chỉ hứng thú với cơ thể của tôi thôi!'
Tôi là người phụ nữ đầu tiên của anh ấy, trải nghiệm đầu tiên của anh ấy và anh ấy cảm thấy nên có trách nhiệm với tôi.
Đây có lẽ là lần đầu tiên trong đời Killian làm điều này, nên tôi có thể hiểu sự hiểu lầm của Catherine ở một mức độ nào đó, nhưng điều đó quá xẩu hổ....mất mặt quá đi.
"Anh ấy có thật sự yêu không?"
Sự nghi ngờ trong giọng nói của Leila khiến tôi liếc nhìn cô ta, sau đó tôi chạm mắt Lize đang sốc.
Lize, làm ơn đừng bày ra biểu cảm đấy....
"Sao nào? Cô không nghĩ vậy à? Cô nghĩ mình hiểu Killian hơn tôi sao?"
"Ý-ý thần không phải vậy...."
"Cô biết anh ta xấu tính đến mức nào không? Ôi trời ơi, nữ công tước đang ở đây."
"Không sao đâu. Thần cũng hiểu rõ tính cách Killian."
Nữ công tước biết á?
"Tôi rất vui khi nghe điều đó, nữ công tước. Dù sao thì Killian không phải loại đàn ông sẵn sàng đi chơi với bất cứ ai mà anh ấy không thích, kể cả đó là vợ anh ta đi chăng nữa. Anh ta thậm chí còn luôn không ngừng nói anh ta không ưa tôi, một công chúa."
Công chúa Catherine lắc đầu nói tiếp: "Nhưng loại người như vậy lại đứng ra bảo vệ mình, mắng tôi nặng lời với cô ấy. Cô biết đó có nghĩa là gì không?"
Tôi thấy bàn tay đang siết chặt của Leila run lên.
Tự nhiên cô ấy nói những điều vô nghĩa, nhưng tôi hy vọng cô ấy ý thức được một trong những nhân vật chính của câu chuyện đang đứng ở bên cạnh cô ấy.
Công chúa Catherine đột nhiên quay đầu về phía này. "Sao cô im lặng thế, Edith?"
Công chúa Catherine hỏi như thể tôi đang chờ đợi điều này xảy ra, trong khi thực tế tôi đang muốn tìm cái lỗ chui xuống.
"Đừng diễn như thể không biết thế, và kể cho tôi đi. Mối quan hệ cháy bỏng giữa cô và Killian."
Kể cái gì? Mối quan hệ cháy bỏng nào?
Công chúa Catherine điểm danh tôi một cách thân thiện, nhưng tôi hơi bối rối không biết cô ấy có thực sự đang ủng hộ tôi không nữa.
"Ha, ha ha.... Thần chưa mất liêm sỉ đến mức đi khoe khoang khắp nơi vì điều đó."
"Gì cơ? Hahaha!"
Công chúa Catherine cười lớn.
Bên cạnh cô ấy, Lize nhìn xung quanh với nụ cười ngượng nghịu trên môi, còn Leila thì run lên vì giận dữ. Thật là một bộ ba hoàn hảo.
"Tôi không ngừng nghĩ về cô từ lần gặp cuối cùng, Edith, và tôi thực sự thích cô. Một người đàn ông hay phụ nữ nên có can đảm và tinh thần như cô."
Công chúa Catherine tiếp tục cười khúc khích, rồi đột nhiên đôi mắt cô ấy mở to. "Ah! Đó là lý do Killian yêu cô đúng không?"
Vì chúa, cô nên hỏi anh ấy về điều này, nhưng hiện giờ, tôi muốn cô ngừng sử dụng từ 'yêu' dùm.
"Bấy kể công tử Killian có yêu cô ta thật hay không thì chúng ta cũng nên vạch ra ranh giới rõ ràng khi đang đối đầu với gia tộc Riegelhoff."
Khi Layla, người đã cố gắng tấn công tôi, chuẩn bị rút lui thì Damien từ đâu chui ra và nói.
"Tiểu lãnh chúa Sinclari, anh biết đấy, trong lịch sử đã có rất nhiều cuộc hôn nhân giữa các gia đình quý tộc, và một khi gia đình xảy ra xung đột, người phụ nữa luôn thuộc về phe nhà chồng mình. Vì vậy, theo nghĩa đó, Edith đã là một Ludwing rồi."
Tôi chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như vậy khi biết những mối quan hệ giữa các gia tộc ngày xưa hoạt động như nào.
Nhưng Damian không chịu từ bỏ.
"Những cuộc hôn nhân sắp đặt trên điều kiện có lợi đôi bên. Nhưng gia tộc Ludwing và gia tộc tôi, là phe Hoàng đế, không còn lợi ích gì từ gia tộc Riegelhoff nữa, chúng ta cần loại bỏ trước khi nó trở nên phức tạp hơn."
Chà..... thật thất lễ khi anh ta nói toạc móng heo như vậy trước mặt người liên quan.
Và tôi không phải người duy nhất nghĩ vậy.
Lần đầu tiên trong ngày hôm nay nữ công tước cau mày.
"Thiếu gia Damien Sinclair, ngài còn định vượt quá giới hạn bao nhiêu lần nữa? Tôi vẫn còn ở đây, con dâu tôi cũng ở đây, ngài muốn loại bỏ ai?"
"Ồ, tôi xin lỗi, thưa quý bà. Tôi đang nói đến bá tước Riegelhoff. Tôi không có ý xúc phạm quý bà."
Anh cúi đầu trước nữ công tước như chú cừu ngoan ngoãn.
Tuy nhiên, rõ ràng đó là sự trợ giúp đắc lực cho Leila.
Leila, người vừa còn run lẩy bẩy, giờ đang trừng mắt nhìn tôi với ánh mắt hung ác.
'Cô ấy cũng là một nhân vật phản diện, nhưng tôi hơi ghen tị với cô ta khi cô ta có một người anh trai như vậy.'
Ít nhất Leila có chỗ dựa là anh trai mình.
'Tôi bị đẩy xuống cầu thang và đăng xuất khỏi thế giới cũ khi bị anh trai lừa dối, và mặc dù tôi được tái sinh ở một thế giới khác, tôi vẫn có một người anh trai rác rưởi. Mịa nó.'
Vì một lý do nào đó, tôi cảm thấy ghen tị.
"Anh hoàn toàn xem người khác như phương tiện và công cụ. Anh nói tôi như một con tin và tôi sắp hết đát, cần bị loại bỏ...."
"Ha! Tôi không có ý xúc phạm đến nữ công tước, nhưng tôi phải nói điều tôi cần nói: nếu cô không còn giá trị, thì sao cô còn có thể là con dâu của gia tộc Ludwing được?"
"Ô hô! Tôi nghĩ đó là lý do tại sao anh đối xử tệ bạc với Lize xinh đẹp như vậy, vì anh nghĩ cô ấy cũng không có giá trị phải không?"
"Đ-đó là......!"
Damien hoảng sợ, như thể anh ta đã mất cảnh giác.
Và tôi không có ý định nhả cơ hội đó.
"Được rồi, cứ cho tôi là con tin như anh nói. Coi như tôi không còn giá trị gì đối với gia tộc Ludwing nữa. Nhưng việc tôi bị đuổi hay không là quyền quyết định của Killian, chứ không phải việc anh mang đi bán tán như này!"
"Gia tộc Ludwing là trung tâm của phe Hoàng đế! Họ có trách nhiệm.....!"
"Anh có thể lặp lại điều này trước mặt Killian không?"
Trong lúc nhất thời, hội trường im lặng.
Rõ ràng là mọi người đang nghĩ đến Killian lạnh lùng và sắc bén.
Killian, người chưa từng mỉm cười với ai ngoài Lize ở các bữa tiệc, và người có kỹ năng kiếm thuật ngang ngửa Cliff.
"Killian có thể hơi khó tính, nhưng anh ấy là một người thông minh và điềm tĩnh. Hãy tin vào khả năng phán đoán của anh ấy, tôi đang khuyên vì sự an toàn của anh đấy."
Damien trừng mắt nhìn tôi rồi nói: "Đúng vậy. Vì thế...tôi rất mong chờ quyết định sáng suốt của anh ta."
Sau đó, Damien và tôi cụng ly sâm panh, mỉm cười như thể chúng tôi không giương cung bạt kiếm trước đó.
Sau đó, mọi người xung quanh chúng tôi thở phào nhẹ nhõm và bắt đầu tán chuyện.
Cuối cùng tôi cũng có thể nghe thấy tiếng nhạc khiêu vũ.
"Đúng như mong đợi, người phụ nữ Killian đã chọn."
Công chúa Catherine trượt tới cạnh tôi, vẫn cười như được mùa.
'Không phải cô ấy thân với Lize sao? Sao cô ấy lại mò tới chỗ tôi rồi?'
Tôi khóc trong lòng nhiều xíu, mỉm cười và cảm ơn cô ấy đã giúp đỡ mình.
"Có thể nhìn ra lý do tại sao người nhà Sinclair lại có ác ý với cô.' công chúa nói.
"Bởi vì....Killian là một người đàn ông hấp dẫn."
"Chỉ có đồ ngốc Leila Sinclair mới để mắt đến Killian, nhưng không chỉ Killian, công tước Sinclair và Damien Sinclair đang theo đuổi gia tộc Ludwing."
Công chúa đúng không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp. Dù cô ấy trông hơi thô lỗ, nhưng Catherine có cái đầu nhanh nhạy nắm bắt mọi thứ chính xác.
"Gia tộc Ludwing? Điều đó không dễ đâu."
"Ta biết. Ta đang nói về ảo tưởng của gia tộc Sinclair. Leila lấy Killian, Lize lấy Cliff và điều tiếp theo cô cũng đoán được đấy, họ sẽ tuyên bố Lize là con gái của công tước."
Tôi gật đầu từ chối cho ý kiến.
Điều đó không sai. Lize là con gái ruột của công tước Sinclair.
"Vì thế, tôi sẽ đặt niềm tin cô có thể giữ chân Killian, bởi vì tôi sẽ không để những người từng hành hạ Lize sống sót để lại câu chuyện đâu."
"Thần sẽ cố."
Catherine và tôi nhìn nhau mỉm cười.
"Nhân tiện, ta đã nói cô hãy đến hoàng cung thường xuyên, nhưng tại sao-"
Công chúa Catherine chuẩn bị nói chuyện riêng tư hơn thì cửa phòng khiêu vũ đột nhiên mở ra, và tiếng kèn hoàng gia vang lên.
Nhưng, đó không phải là âm thanh thông báo sự xuất hiện của ai đó.
"Dừng bữa tiệc!"
Có người hét lên, và các hiệp sĩ hoàng gia lao vào phòng khiêu vũ, bao vây chúng tôi từ mọi phía.
Sau đó, một người đàn ông trông giống như một vị quan chức hoàng gia chạy vào và báo cáo với Công chúa Catherine.
"Vừa có vụ mưu sát Hoàng để xảy ra trong cung điện hoàng gia."
"Cái gì......?"
Công chúa Catherine và mọi người xung quanh chúng tôi đều sửng sốt.
"Là ai? Đã bắt được thủ phạm chưa?"
Người đàn ông thì thầm vào tai cô ấy, vừa đủ để cô ấy nghe thấy, và biểu cảm của cô ấy trở nên lạnh lẽo.
"Được rồi. Ta phải trở về hoàng cung ngay lập tức."
Phòng khiêu vũ nhanh chóng rơi vào tình trạng hỗn loạn, nhưng các hiệp sĩ hoàng gia đã nhanh chóng dọn dẹp căn phòng và lập danh sách tất cả những người đã tham dự bữa tiệc, xác định danh tính từng người một.
Họ ra lệnh mọi người trở về và chờ chỉ thị.
"Ưm, có chuyện gì vậy?" Lize hỏi với giọng lo lắng khi cô ấy ông chặt cánh tay nữ công tước.
Vẻ mặt nữ công tước trầm ngâm. "Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, con yêu. Quan chức hoàng gia đã nói rằng đây là 'một vụ mưu sát', nghĩa là nó đã thất bại, và vì công chúa Catherine cũng không vội vàng rời đi nên có vẻ bệ hạ không bị thương quá nặng."
Tôi gật đầu.
'Nếu có gì đó, thì họ có thể lấy được bằng chứng cho thấy đại công tước Langston đang âm mưu phản quốc.'
Đây cũng là một phần trong nguyên tác.
Vụ mưu sát là cái đuôi lòi ra của đại công tước Langston, và với bằng chứng mưu phản, bản án tử hình của bá tước Riegelhoff là dừa lắm.
'Trong nguyên tác, vụ mưu sát Hoàng đế và cuộc tập kích của Shane vào dinh thự Ludwing diễn ra cùng lúc.... Ít nhất tôi đã ngăn được nữ công tước và Lize khỏi bị bắt cóc. Cảm ơn chúa.'