Không Phụ Thê Duyên

Chương 100

Khi Hoắc thất cô nương còn đang rối rắm vì bọn họ có khả năng đã cãi nhau, Ổ ma ma cùng các nha hoàn liên quan lại nóng lòng như lửa đốt

Mỗi lần sau ngày Nhiếp Ngật trực trong cung trở về, hai chủ tử sẽ thức dậy tương đối trễ, các nha hoàn cũng thành thói quen, chỉ là hôm nay khi lại đây hầu hạ bọn họ rửa mặt thay y phục, đột nhiên phát hiện không khí giữa hai người có chút không đúng lắm, thần sắc thế tử lạnh lùng, thế tử phu nhân trộm liếc thế tử, ý tưởng trong lòng đều viết trên mặt

Chẳng lẽ hai vợ chồng son cãi nhau?

Lạp Nhã cùng bọn nha hoàn Lăng Vân viện cũng cẩn thận quan sát, trên mặt lại không dám lộ ra cái gì khác thường

Bọn nha hoàn mang thức ăn sáng lên, thức ăn sáng Lăng Vân viện gồm có bánh bao, bánh rán, sủi cái, sữa dê hạnh nhân, sữa đậu nành, cháo gạo kê, tổ yến chưng, tuy số lượng món nhìn nhiều, nhưng phân lượng mỗi món lại không nhiều, hơn nữa sức ăn của Hoắc Thù luôn luôn nhiều hơn cô nương bình thường, cho nên phân lượng thức ăn sáng như vậy là vừa đủ, cũng không xa xỉ lãng phí


Sau khi Nhiếp Ngật ngồi xuống, liền lấy một ly sữa dê hạnh nhân đặt trước mặt Hoắc Thù

Đám người Lạp Nhã vừa thấy, liền biết tuy không khí giữa hai vợ chồng này có chút không đúng, nhưng thế tử vẫn trước sau như một quan tâm thế tử phu nhân, nghĩ đến cho dù có chút mâu thuẫn nhỏ cũng sẽ không có việc gì

Bởi vì biểu hiện quan tâm trước sau như một của Nhiếp Ngật, làm hạ nhân Lăng Vân viện thu liễm những suy nghĩ đó thật nhanh, nên hầu hạ như thế nào vẫn hầu hạ như thế đó

Đám người Ổ ma ma cũng vô cùng vui mừng

Sau khi dùng xong bữa sáng, nghe nói Vinh Thân Vương thế tử tới, Nhiếp Ngật cho người mời hắn tới thư phòng

Vinh Thân Vương thế tử Chu Hỗn tuổi còn quá nhỏ, nhưng hắn là nhi tử con chính thê duy nhất của Vinh Thân Vương nên thân phận tất nhiên không bình thường, Khánh Nguyên đế cũng rất yêu quý cháu trai này, tuy giao tình giữa hắn và Nhiếp Ngật không tính là tốt nhất, nhưng bởi vì cả hai đều được Khánh Nguyên đế coi trọng nên quan hệ giữa bọn họ cũng không tính là bình thường


Sau khi Nhiếp Ngật đi thư phòng, Hoắc Thù ngồi xếp bằng trên giường La Hán, hai con hồ ly nhảy lên giường La Hán lăn lộn khắp nơi, một lát sau liền bò đến nằm trong lòng nàng

Hoắc Thù xoa xoa hai con hồ ly, vẫn rối rắm thái độ của Nhiếp Ngật như cũ, bất quá chỉ chốc lát sau, lại bắt đầu nghĩ về chuyện của Hoắc Nghiên, tâm tình thật nhanh liền chùn xuống, vẫn không cách nào tiêu tan như cũ

Chuyện Hoắc Nghiên gặp phải, làm trong lòng nàng càng bài xích cái nơi gọi là Tĩnh An Hầu phủ, đối với người nơi đó đều sinh ra một loại cảm giác chán ghét

Ổ ma ma bưng một ly trà hạnh nhân lại đây, đặt lên bàn nhỏ khắc hoa bên cạnh, nhịn không được hỏi: "Tiểu thư có cái gì phiền lòng sao?"

Hoắc Thù chống cằm, chậm rì rì nói: "Chuyện phiền lòng rất nhiều, lại không biết cách nào giải quyết"


Khóe miệng Ổ ma ma hơi rút, thật sự không quen tiểu cô nương vạn sự không lo lại trở thành sầu lo như thế này, liền nói: "Tiểu thư, không phải người từng nói con người sống trên đời này, cao hứng cũng qua một ngày, không cao hứng cũng qua một ngày, vì sao không vô cùng cao hứng mà sống cho tốt mỗi ngày hay sao? Chuyện không thể giải quyết được, liền giao cho người có thể biết cách giải quyết không hay hơn à"

Hoắc Thù nghe xong, cúi đầu xoa cái bụng mềm mại của hai con hồ ly, trề môi thốt lên: "Ta biết chứ, nhưng trong quãng thời gian ngắn chắc không làm được gì, khả năng cần thêm ít thời gian rồi"

Sau đó thở dài, quyết định một vài ngày nữa sẽ lại đi thăm Hoắc Nghiên, bằng không trong lòng sẽ không cách nào thoải mái được