Truyện tác giả: Tụ Đạo

Mong Có Được Một Ngôi Sao
Tác Giả:
Tụ Đạo
Trong một thế giới học đường, một cô gái tên Thẩm Viên Tinh từng bị một đàn em xinh đẹp và tài năng làm phiền. Để trả thù, cô đã dành hết sức để thu hút anh, và cuối cùng, anh đã yêu cô. Tuy nhiên, sau khi mục đích trả thù đã đạt được, cô đã chấm dứt mọi liên lạc với anh. Nhưng sau này, cô lại gặp anh tại một buổi xem mắt và cảm thấy áy náy về hành vi cặn bã của mình trước đây. Anh đã trở thành một người đàn ông lịch sự và tuấn tú, và cô không thể ngờ rằng anh vẫn còn nhớ cô và yêu cô. Cô phải đối mặt với những cảm giác phức tạp và phải quyết định xem cô có thể quay lại với anh hay không. Mối tình giữa hai người sẽ là một cuộc phiêu lưu đầy thử thách và xúc động.

Nụ Hôn Dâu Tây
Tác Giả:
Tụ Đạo
Trong bộ truyện "Nụ Hôn Dâu Tây", hai người yêu thầm nhau từ thuở thiếu thời, nhưng Lục Cẩm Bạch đã lạnh lùng từ chối Tô Mặc Yên. Sau này, hai người lại gặp nhau trên phim trường, và Tô Mặc Yên lại tỏ tình. Tuy nhiên, Lục Cẩm Bạch lại có một bí mật, khiến Tô Mặc Yên phải suy nghĩ và tìm hiểu thêm về tình cảm của mình. Với những giây phút hôn nhau trên hồ bơi, những dòng nhật ký của Lục Cẩm Bạch và những bí mật được tiết lộ, bộ truyện sẽ dẫn dắt bạn vào một world của tình yêu, khích lệ và ngọt ngào.

Đủ Ngọt
Tác Giả:
Tụ Đạo
Thể Loại:
Ngôn Tình
Trong thế giới Đủ Ngọt, một tập đoàn khổng lồ Hối Giang có vị thiếu gia Giang Thuật, người theo chủ nghĩa độc thân, lại có một bí mật. Anh ta sống một cuộc sống thanh lãnh, không gần nữ sắc, chỉ tập trung vào sự nghiệp và việc học. Tuy nhiên, cuộc sống của anh ta sẽ thay đổi khi anh ta gặp Cố Tri Vi. Một thỏa thuận bất thường được ký kết, và Cố Tri Vi đã trở thành vợ của Giang Thuật. Nhưng liệu hai người có thể sống hạnh phúc với nhau không? Hay chỉ là một cuộc hôn nhân thương mại, không có tình cảm? Đọc truyện Đủ Ngọt để tìm hiểu về bí mật của Giang Thuật và Cố Tri Vi.

Thuần Dã - Tụ Đạo
Tác Giả:
Tụ Đạo
Trong một bữa trưa oi ả tại thành phố Thẩm Quyến, hai người trẻ Giang Tĩnh Nguyệt và Bạch Tư Tư ngồi ăn cơm tại căn tin của Cục Cảnh Sát. Bạch Tư Tư, một thực tập sinh mới đến, ăn uống vội vã như hổ đói, khiến Giang Tĩnh Nguyệt phải nhắc nhở. Vào lúc này, có tin tức về người thừa kế tương lai của Tập đoàn Thành Viễn đã hạ cánh tại sân bay quốc tế Thẩm Quyến, nghi ngờ là đang trở về Trung Quốc để bàn chuyện kết hôn. Ngay sau đó, Bạch Tư Tư đột nhiên kêu lên: "Trời ơi! Người đàn ông này đẹp trai quá đi!". Giang Tĩnh Nguyệt bị kéo đến trước điện thoại di động của Bạch Tư Tư, nơi có bức ảnh về người đàn ông này. Cô nhận ra anh ta là Cố Nghiêu Dã, đại thiếu gia Tập đoàn Thành Viễn. Vào lúc này, hai người trẻ này đang phải đối mặt với nhiều điều bí ẩn và phiền phức. Mối quan tâm về tương lai của họ đã được đặt ra.

Khóa Eo Thon - Tụ Đao
Tác Giả:
Tụ Đạo
Lục Thời Hoan có hai người bạn trúc mã, trong đó có một người, cô đã yêu rất nhiều năm.
Suốt ba năm cao trung, cô vĩnh viễn là người đầu tiên đưa cho anh quả táo trong đêm Giáng sinh.
Cũng là người đầu tiên ở thời điểm trời lạnh thức đêm dệt khăn quàng cổ cho anh.
Tình yêu này, giằng co rất nhiều năm.
May mắn chính là, Ôn Thời Ý đáp lại cô.
Sau kì thi Đại học, một đêm kia, Ôn Thời Ý kéo Lục Thời Hoan vào nhà vệ sinh giữa lúc KTV ồn ào tiếng người, đặt lên trán cô một nụ hôn.
Đêm đó, khuôn mặt Ôn Thời Ý nhiễm sắc đỏ, bàn tay ấm áp dừng ở sườn má cô, nhiệt độ nóng bỏng, hơi hơi có chút run rẩy.
Người đàn ông trước mắt đầy thâm tình: “Hoan Hoan, tên của em sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện trên sổ hộ khẩu nhà anh.”
Sau đó, Lục Thời Hoan mới hiểu được, hóa ra sau khi hai người yêu nhau, cũng có khả năng đi đến một ngày nhìn nhau không vừa mắt.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Lục Thời Hoan và Ôn Thời Ý chia tay.
Lúc ấy, khuôn mặt Ôn Thời Ý lạnh lùng, đôi mắt tức giận: “Một khi chơi trò chơi, thì phải chấp nhận chịu thua, đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”
“Huống chi anh và cô ấy cũng chỉ hôn nhau, xung quanh có nhiều người nhìn, lại không phát sinh chuyện gì khác.”
“Em phải đến mức này sao?”
Lục Thời Hoan tức giận đến bật cười: “Không đến mức.”
Cô ném chiếc nhẫn cầu hôn mà Ôn Thời Ý tặng lên mặt anh ta: “Từ nay về sau anh yêu ai, hôn ai cũng là chuyện của anh.”
Ôn Thời Ý cho rằng, Lục Thời Hoan chỉ là nhất thời tức giận, một thời gian nữa sẽ hiểu cho anh ta.
Việc mà anh ta phải làm chỉ là kiên nhẫn ngồi chờ đợi, một ngày, một tháng, ba tháng,... Rốt cuộc Ôn Thời Ý cũng chờ được Lục Thời Hoan.
Cô được anh trai của anh ta đưa về nhà, tay của anh trai khóa chặt ở eo thon của Lục Thời Hoan, hai người thân mật khăng khít.
Sau đó, Ôn Thời Ý nghe thấy anh trai mình ngậm cười nói: “Giới thiệu một chút, Lục Thời Hoan, chị dâu tương lai của em.”
Suốt ba năm cao trung, cô vĩnh viễn là người đầu tiên đưa cho anh quả táo trong đêm Giáng sinh.
Cũng là người đầu tiên ở thời điểm trời lạnh thức đêm dệt khăn quàng cổ cho anh.
Tình yêu này, giằng co rất nhiều năm.
May mắn chính là, Ôn Thời Ý đáp lại cô.
Sau kì thi Đại học, một đêm kia, Ôn Thời Ý kéo Lục Thời Hoan vào nhà vệ sinh giữa lúc KTV ồn ào tiếng người, đặt lên trán cô một nụ hôn.
Đêm đó, khuôn mặt Ôn Thời Ý nhiễm sắc đỏ, bàn tay ấm áp dừng ở sườn má cô, nhiệt độ nóng bỏng, hơi hơi có chút run rẩy.
Người đàn ông trước mắt đầy thâm tình: “Hoan Hoan, tên của em sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện trên sổ hộ khẩu nhà anh.”
Sau đó, Lục Thời Hoan mới hiểu được, hóa ra sau khi hai người yêu nhau, cũng có khả năng đi đến một ngày nhìn nhau không vừa mắt.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Lục Thời Hoan và Ôn Thời Ý chia tay.
Lúc ấy, khuôn mặt Ôn Thời Ý lạnh lùng, đôi mắt tức giận: “Một khi chơi trò chơi, thì phải chấp nhận chịu thua, đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”
“Huống chi anh và cô ấy cũng chỉ hôn nhau, xung quanh có nhiều người nhìn, lại không phát sinh chuyện gì khác.”
“Em phải đến mức này sao?”
Lục Thời Hoan tức giận đến bật cười: “Không đến mức.”
Cô ném chiếc nhẫn cầu hôn mà Ôn Thời Ý tặng lên mặt anh ta: “Từ nay về sau anh yêu ai, hôn ai cũng là chuyện của anh.”
Ôn Thời Ý cho rằng, Lục Thời Hoan chỉ là nhất thời tức giận, một thời gian nữa sẽ hiểu cho anh ta.
Việc mà anh ta phải làm chỉ là kiên nhẫn ngồi chờ đợi, một ngày, một tháng, ba tháng,... Rốt cuộc Ôn Thời Ý cũng chờ được Lục Thời Hoan.
Cô được anh trai của anh ta đưa về nhà, tay của anh trai khóa chặt ở eo thon của Lục Thời Hoan, hai người thân mật khăng khít.
Sau đó, Ôn Thời Ý nghe thấy anh trai mình ngậm cười nói: “Giới thiệu một chút, Lục Thời Hoan, chị dâu tương lai của em.”