Truyện tác giả: Trùng Áp Tiểu Trình Trình

Tôi Thật Không Có Diễn
Tác Giả:
Trùng Áp Tiểu Trình Trình
Tác giả: Trùng Áp Tiểu Trình Trình
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Tương lai, HE, Tình cảm, Kinh dị, Khoa học viễn tưởng, Huyền huyễn, Dị năng, Vô hạn lưu, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Nữ cường, Linh dị thần quái, Vả mặt, Thị giác nữ chủ.
Nguồn convert: Reine Dunkeln.
"Đừng sợ hãi, đừng căm ghét... Mọi cảm xúc tiêu cực đều là khay nuôi dưỡng của tội ác."
Sau khi phó bản vô hạn xâm nhập thế giới thực, "bệnh tâm lý" lây lan khắp mọi nơi, nhân loại cũng... bắt đầu dị hóa!
......
Khương Tiều có tiếng là kỹ thuật diễn còn nát hơn cả bình hoa di động, cô có bệnh hệ thần kinh hiếm thấy, đó là không cách nào biểu hiện cảm xúc trên khuôn mặt.
Bị cuốn vào trò chơi, mọi người nhìn kẻ nắm chắc thắng lợi trong tay - Khương Tiều: Đại lão cứu mạng với!
Khương Tiều thầm hoảng hốt trong lòng: Thật ra tôi chỉ là tân nhân...
Quái vật, nhân loại dị hóa, khắp nơi bị ô nhiễm... Tất cả những thứ này, đều khiêu chiến nhận thức của Khương Tiều.
Khương Tiều mặt vô biểu tình: Ta thật sự sợ hãi!
Không cách nào chiếm được năng lượng tinh thần - sinh vật dị hóa: Ta tin cô cái quỷ!
Nhìn đám người đang sợ hãi run cầm cập, Khương Tiều phát hiện một bí mật: Nghe nói cô có【thiên phú】cùng với nguồn ô nhiễm của quỷ thần giống nhau như đúc.
Khương Tiều vì cầu sinh, ngụy trang đại lão, cáo mượn oai hùm.
Chúng sinh vật dị hoá cuồng nhiệt cúng bái: Ngài là thần tiên giáng trần!
Khương Tiều:...
# Cứu mạng, lại diễn đi! Ta chính là đệ nhất vai ác trong phó bản #
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Tương lai, HE, Tình cảm, Kinh dị, Khoa học viễn tưởng, Huyền huyễn, Dị năng, Vô hạn lưu, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Nữ cường, Linh dị thần quái, Vả mặt, Thị giác nữ chủ.
Nguồn convert: Reine Dunkeln.
"Đừng sợ hãi, đừng căm ghét... Mọi cảm xúc tiêu cực đều là khay nuôi dưỡng của tội ác."
Sau khi phó bản vô hạn xâm nhập thế giới thực, "bệnh tâm lý" lây lan khắp mọi nơi, nhân loại cũng... bắt đầu dị hóa!
......
Khương Tiều có tiếng là kỹ thuật diễn còn nát hơn cả bình hoa di động, cô có bệnh hệ thần kinh hiếm thấy, đó là không cách nào biểu hiện cảm xúc trên khuôn mặt.
Bị cuốn vào trò chơi, mọi người nhìn kẻ nắm chắc thắng lợi trong tay - Khương Tiều: Đại lão cứu mạng với!
Khương Tiều thầm hoảng hốt trong lòng: Thật ra tôi chỉ là tân nhân...
Quái vật, nhân loại dị hóa, khắp nơi bị ô nhiễm... Tất cả những thứ này, đều khiêu chiến nhận thức của Khương Tiều.
Khương Tiều mặt vô biểu tình: Ta thật sự sợ hãi!
Không cách nào chiếm được năng lượng tinh thần - sinh vật dị hóa: Ta tin cô cái quỷ!
Nhìn đám người đang sợ hãi run cầm cập, Khương Tiều phát hiện một bí mật: Nghe nói cô có【thiên phú】cùng với nguồn ô nhiễm của quỷ thần giống nhau như đúc.
Khương Tiều vì cầu sinh, ngụy trang đại lão, cáo mượn oai hùm.
Chúng sinh vật dị hoá cuồng nhiệt cúng bái: Ngài là thần tiên giáng trần!
Khương Tiều:...
# Cứu mạng, lại diễn đi! Ta chính là đệ nhất vai ác trong phó bản #

Giới Tu Tiên Này Kỳ Lạ Quá
Tác Giả:
Trùng Áp Tiểu Trình Trình
Con đường tu hành nghịch thiên của Tống Nhất bị tâm ma phản phệ, Độ Kiếp thất bại, xuyên đến trăm ngàn năm sau.
Tu tiên văn minh còn đang phát triển phồn thịnh, nhưng mà giới tu tiên này lại không đúng lắm.
Tống Nhất bị teo lại thành bánh bao nhỏ bị bắt đi, cô nghĩ mình như món đồ sắp bị moi tim róc xương…
Trên thực tế, cô lại bị kéo vào trường tiểu học tu tiên.
Cơ chế nghĩa vụ giáo dục kia là gì?
Năm đó vì để tuyển chọn tông môn, vô số các chàng trai cô gái tranh nhau vỡ đầu, hiện tại mỗi đứa bé đều phải học sao?
Tống Nhất: Thật ra em là bà cố tổ...
Giáo viên cũng không ngẩng đầu lên: Lý do trốn học đó cô nghe chán rồi, next đi.
Từng là kiếm đạo được cho là rất dễ đột phá phi thăng, Tống Nhất bất tài, đúng lúc cô lại là người nổi bật trong đám kiếm tu đó.
Giáo viên lo lắng nhìn Tống Nhất: Phương hướng này rất khó để có công ăn việc làm đó nha.
Tống Nhất:?
Trường học thông báo thí luyện bí cảnh.
Tống Nhất nhìn thanh kiếm bổn mạng của mình sáng loáng, trong mắt lộ ra ý định giết người.
Quá trình này cô hiểu: Giết người đoạt bảo để thí luyện là chuyện thường tình, nhưng mà người khác đừng hòng mơ tưởng lấy được xíu xiu gì từ trong tay cô.
Bạn cùng bàn nhìn kiếm của cô, hoang mang hỏi: Xuân Du, sao cậu không mang thêm chút đồ ăn vặt thế?
Tống Nhất:?
Tu tiên văn minh còn đang phát triển phồn thịnh, nhưng mà giới tu tiên này lại không đúng lắm.
Tống Nhất bị teo lại thành bánh bao nhỏ bị bắt đi, cô nghĩ mình như món đồ sắp bị moi tim róc xương…
Trên thực tế, cô lại bị kéo vào trường tiểu học tu tiên.
Cơ chế nghĩa vụ giáo dục kia là gì?
Năm đó vì để tuyển chọn tông môn, vô số các chàng trai cô gái tranh nhau vỡ đầu, hiện tại mỗi đứa bé đều phải học sao?
Tống Nhất: Thật ra em là bà cố tổ...
Giáo viên cũng không ngẩng đầu lên: Lý do trốn học đó cô nghe chán rồi, next đi.
Từng là kiếm đạo được cho là rất dễ đột phá phi thăng, Tống Nhất bất tài, đúng lúc cô lại là người nổi bật trong đám kiếm tu đó.
Giáo viên lo lắng nhìn Tống Nhất: Phương hướng này rất khó để có công ăn việc làm đó nha.
Tống Nhất:?
Trường học thông báo thí luyện bí cảnh.
Tống Nhất nhìn thanh kiếm bổn mạng của mình sáng loáng, trong mắt lộ ra ý định giết người.
Quá trình này cô hiểu: Giết người đoạt bảo để thí luyện là chuyện thường tình, nhưng mà người khác đừng hòng mơ tưởng lấy được xíu xiu gì từ trong tay cô.
Bạn cùng bàn nhìn kiếm của cô, hoang mang hỏi: Xuân Du, sao cậu không mang thêm chút đồ ăn vặt thế?
Tống Nhất:?

Tôi Thật Sự Có Bệnh - Trùng Áp Tiểu Trình Trình
Tác Giả:
Trùng Áp Tiểu Trình Trình
Lộc Duy mắc chứng cuồng loạn nhưng cô vẫn nỗ lực để giả vờ sống như một người bình thường.
Bác sĩ đã nói với cô ba bí quyết:
1. Học cách bắt chước người bình thường, phải hòa nhập và bình thường.
2. Thế giới thực tuân theo lý lẽ, theo đuổi sự hợp lý. Khi có điều bất thường xuất hiện, đó là ảo giác.
3. Ảo tưởng của cô chính là lĩnh vực của cô, cô là chúa tể mạnh nhất.
Lộc Duy ghi nhớ trong lòng.
Trò chơi ác mộng đến với toàn cầu, sự quái dị tràn lan.
"Đùng đùng đùng, đùng đùng đùng." Mỗi đêm khuya, tiếng động từ tầng trên vọng xuống.
Lộc Duy làm như không nghe thấy.
Chàng trai giao hàng mặt đầy máu gõ cửa, Lộc Duy bình tĩnh băng bó cho anh ta, vừa chỉ đường vừa cảm thán công nhân vất vả không nên làm khó công nhân.
Anh ta lộ ra răng nanh, sau đó bị cô bẻ gãy răng. Lộc Duy hỏi: "Anh là người hay quỷ?"
Chàng trai giao hàng cười nhăn nhở dần trở nên sợ hãi: "Là người."
Lộc Duy lúng túng vội vàng trả lại răng: "Xin lỗi nhé, tôi không cố ý."
Cô cảm thấy bệnh tình của mình đang ngày càng nặng, ảo giác kỳ quặc ngày càng nhiều.
Nhưng may thay, khả năng "xử lý" ảo giác của cô cũng ngày càng mạnh.
Các người chơi khác khóc rấm rứt: Đại lão cầu dẫn đường!
Lộc Duy cảnh giác quan sát xung quanh, không ai chú ý. Cô hỏi nhỏ: "Những con quái vật đó, các bạn cũng thấy sao?"
Người chơi ngơ ngác gật đầu.
Lộc Duy lén lút đưa ra một tấm danh thiếp: Bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.
"Đây là bệnh, cần chữa trị! Báo tên tôi, tôi sẽ để lại cho bạn một giường."
Người chơi:?
Chú thích: Thế giới quan này là giả tưởng, nữ chính có khả năng đặc biệt. Nếu xuất hiện triệu chứng tương tự nữ chính, hãy kịp thời đi khám, tuân thủ theo lời khuyên của bác sĩ.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Lộc Duy
Một câu tóm tắt: Tôi không bị bệnh, tôi giả vờ đấy, hì hì...
Lập ý: Nỗ lực thay đổi cuộc sống.
Bác sĩ đã nói với cô ba bí quyết:
1. Học cách bắt chước người bình thường, phải hòa nhập và bình thường.
2. Thế giới thực tuân theo lý lẽ, theo đuổi sự hợp lý. Khi có điều bất thường xuất hiện, đó là ảo giác.
3. Ảo tưởng của cô chính là lĩnh vực của cô, cô là chúa tể mạnh nhất.
Lộc Duy ghi nhớ trong lòng.
Trò chơi ác mộng đến với toàn cầu, sự quái dị tràn lan.
"Đùng đùng đùng, đùng đùng đùng." Mỗi đêm khuya, tiếng động từ tầng trên vọng xuống.
Lộc Duy làm như không nghe thấy.
Chàng trai giao hàng mặt đầy máu gõ cửa, Lộc Duy bình tĩnh băng bó cho anh ta, vừa chỉ đường vừa cảm thán công nhân vất vả không nên làm khó công nhân.
Anh ta lộ ra răng nanh, sau đó bị cô bẻ gãy răng. Lộc Duy hỏi: "Anh là người hay quỷ?"
Chàng trai giao hàng cười nhăn nhở dần trở nên sợ hãi: "Là người."
Lộc Duy lúng túng vội vàng trả lại răng: "Xin lỗi nhé, tôi không cố ý."
Cô cảm thấy bệnh tình của mình đang ngày càng nặng, ảo giác kỳ quặc ngày càng nhiều.
Nhưng may thay, khả năng "xử lý" ảo giác của cô cũng ngày càng mạnh.
Các người chơi khác khóc rấm rứt: Đại lão cầu dẫn đường!
Lộc Duy cảnh giác quan sát xung quanh, không ai chú ý. Cô hỏi nhỏ: "Những con quái vật đó, các bạn cũng thấy sao?"
Người chơi ngơ ngác gật đầu.
Lộc Duy lén lút đưa ra một tấm danh thiếp: Bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.
"Đây là bệnh, cần chữa trị! Báo tên tôi, tôi sẽ để lại cho bạn một giường."
Người chơi:?
Chú thích: Thế giới quan này là giả tưởng, nữ chính có khả năng đặc biệt. Nếu xuất hiện triệu chứng tương tự nữ chính, hãy kịp thời đi khám, tuân thủ theo lời khuyên của bác sĩ.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Lộc Duy
Một câu tóm tắt: Tôi không bị bệnh, tôi giả vờ đấy, hì hì...
Lập ý: Nỗ lực thay đổi cuộc sống.