Truyện tác giả: Hồi Nam Tước

Vết Sẹo Cũ

Hôm Qua Như Chết Rồi

Thiêu Bất Tận (Chẳng Cháy Hết)

Nhất Niệm Chi Tư

Bản Tính Hạ Đẳng

Anh Là Ngân Hà Khó Chạm Tới
![[Đam Mỹ] Không Hợp](https://truyenchufull.info/comics/dam-my-khong-hop/thumbnail/dam-my-khong-hop.jpg)
[Đam Mỹ] Không Hợp

Không Hợp

Mi Ngôn
Cho đến khi hắn gặp Ma Xuyên, ngôn quan tiếp theo của tộc Tằng Lộc.
Bách Dận: "Cái tên Ma Xuyên này có ý nghĩa sâu xa gì tại tộc Tằng Lộc của các anh không?"
Ma Xuyên: "Ma Xuyên, âm Phạn là mamaka^ra, nghĩa là "thuộc về tôi", nghĩa là tất cả mọi thứ ngoài thân thể tôi ra. Tôi và những gì thuộc về tôi là cả thế giới."
Ban đầu, Bách Dận cảm thấy cái tên này khá ngầu, sau đó mới biết đó chẳng qua là một cái gông xiềng mà người Tằng Lộc dành cho vị thánh tử núi tuyết này.
Tôi và những gì thuộc về tôi, nếu đã có được rồi thì không nên tham nhiều hơn, tận tâm tận lực phụng dưỡng thần linh, truyền đạt thỉnh cầu của tộc nhân, vô dục vô cầu.
Họ gọi anh là "Tần Già", kính anh yêu anh, tôn anh làm bề trên, nhưng họ cũng buộc lên chân con chim truyền âm này những xiềng xích nặng nề, làm anh có cánh nhưng khó mà bay liệng.
Ngôn quan cấm dục trên núi tuyết x nhà thiết kế trang sức trong thành phố
Ma Xuyên (Tần Già) x Bách Dận
[Dân tộc giả tưởng, bối cảnh giả tưởng]
=================
*Chú thích tên truyện: cũng phức tạp mà bọn mình chưa đọc hết truyện nên cũng chưa chắc hiểu đúng ý tác giả nên để tên Hán Việt nha:D
Bộ này là sequel của "Không hợp", nói về cậu của Hạ Nam Diên. Khi nào xong bộ kia bọn mình sẽ update bộ này nhé

Lời Mị Hoặc
Bạn đang đọc truyện Lời Mị Hoặc của tác giả Hồi Nam Tước. Bách Dận sinh ra và trưởng thành với điều kiện ưu vượt, còn có bề ngoài xuất chúng, từ trước tới nay tự do tùy ý. Cậu cho rằng trên đời này, chỉ có bản thân là quan trọng nhất, cũng chỉ có bản thân mới biết yêu quý chính mình, tự khiến mình hài lòng.
Cho đến khi gặp Ma Xuyên — Ngôn quan đời kế tiếp của tộc Tằng Lộc.
Bách Dận: "Cái tên Ma Xuyên này có ý nghĩa sâu xa gì với người Tằng Lộc các cậu ư?"
Ma Xuyên: "Ma Xuyên, âm tiếng Phạn mamaka^ra, nghĩa là 'thuộc về tôi', tức tất cả mọi thứ ở bên ngoài cơ thể. Tôi và thuộc về tôi, đó là cả thế giới."
Nếu yêu thích , bạn có thể đọc thêm hay .

Đảo Thanh Mai
Tôn Nhụy lại mò đến khóc lóc kể lể với tôi. Tôi đến đảo Thanh Mai này đã hai tuần rồi, đây là lần thứ ba cậu ấy thất tình, bình quân năm ngày một lần. Tôi không biết nên cạn lời với việc suốt ngày tình yêu tình đương của cậu ấy hay nên thán phục tốc độ hồi phục của cô nàng quá là đỉnh cao. Hơn nữa nhìn chỉ số tâm trạng trên đầu của cậu ấy cứ bấp bênh trên dưới 70, có vẻ như cũng chẳng khó chịu mấy.
"Đẹp trai thế mà vừa tụt quần cái là tờ-rym bé tí như cái tokbokki..." Tôn Nhụy rút giấy ra lau nước mũi: "Cái khác thì ok lắm chỉ có điểm này là tớ không thể chịu được!" Nói xong tâm trạng của cậu ấy lại giảm đi năm điểm thành 65, cũng biến thành màu xanh nhạt u buồn. Xem ra đấy thật sự là một chuyện rất đau lòng. "Được rồi, đừng khóc nữa, dù sao tình cảm vẫn còn chưa sâu, lại tìm người khác nhé." Tôi cắn que kem vị cam, lật cuốn manga trên chân rồi đưa ra đề nghị
Cây quạt sàn cổ lỗ sĩ bật nấc to nhất với cái lồng quạt quay đều cật lực vẫn chỉ tỏa ra luồng gió nóng oi nồng. Đảo Thanh Mai không có bốn mùa rõ rệt, mùa đông trên đảo loanh quanh đâu đó 15 độ còn mùa hè thì đôi khi trèo lên được ngưỡng 30 độ chứ chẳng mấy khi lên tới 35 độ cả.