Truyện tác giả: Dư Trình

Trục Lãng
Tác Giả:
Dư Trình
Trong thế giới của Trục Lãng, hôn nhân đồng tính không còn là một bí mật, và nhóm nhạc nam đã trở thành một hiện thực. Nhưng đằng sau những mặt ngoài sang trọng và hạnh phúc, có những bí mật và những câu chuyện ngầm. Một câu chuyện về bao nuôi và thế thân, về những tình tiết ngược khốn nạn và những giây phút ngọt ngào. Tác giả Dư Trình sẽ đưa bạn vào một thế giới đầy bí mật và xung đột, nơi những con người tìm kiếm tình yêu và tự do. Đọc Trục Lãng để tìm ra những câu trả lời cho những câu hỏi về tình yêu và về con người.

Đuổi Theo Con Sóng
Tác Giả:
Dư Trình
Trong thế giới âm nhạc, Tùy Ý - nam thần kiêu ngạo và chậm hiểu, là nhóm trưởng nhóm nhạc nam AOW. Anh sinh ra ở vạch đích, khí chất hàng đầu, và luôn theo đuổi những điều mình mong muốn. Tuy nhiên, cuộc sống lại mang đến cho anh một người phụ nữ đặc biệt tên Ninh Lan, người có một trái tim lương thiện và một vẻ ngoài nổi bật. Ninh Lan đã trải qua nhiều khó khăn và đau khổ, nhưng vẫn luôn khát khao được người khác mang lại hơi ấm và khao khát được báo đáp ân tình. Tùy Ý và Ninh Lan có một mối quan hệ phức tạp, với những bí mật và những giấc mơ. Nhưng sẽ có ai đó phải trả giá để theo đuổi tình yêu? "Đuổi Theo Con Sóng" là một câu chuyện tình yêu và âm nhạc, đầy những bí mật và những giấc mơ.

Ẩn Trung
Tác Giả:
Dư Trình
Trong một thế giới giả lập nơi người ta phải sống theo quy tắc ABO, hai người nam, Đường Chung và Doãn Kham, đã chia tay nhau sau một đêm mưa bảy năm trước. Tuy nhiên, trong một đêm mưa khác, họ lại gặp nhau trở lại, và điều này đã mang lại một hương vị mới mẻ và phức tạp đến cuộc sống của họ. Mùi hương của cỏ xanh và nước mưa ẩm ướt đã lan tỏa trong không khí, và hai người đã phải đối mặt với những cảm xúc phức tạp và những bí mật đã được giấu kín. Truyện "Ẩn Trung" là một câu chuyện tình cảm phức tạp, với những pha trộn giữa lạnh lẽo và nóng Alpha, giữa sự giả vờ và sự thật, giữa hai người nam và tình cảm của họ. Cùng với những pha trộn này, truyện sẽ dẫn dắt bạn vào một thế giới đầy bí ẩn và phức tạp, nơi tình cảm là yếu tố quyết định.

Không Uổng
Tác Giả:
Dư Trình
Trong một xã hội cũ kỹ, một người phụ nữ trẻ được gả thay cho một tướng quân tàn tật. Nhưng cuộc đời của cô gái lại được thay đổi khi cô gặp một người cá nhỏ. Câu chuyện về cuộc đời của người phụ nữ và người cá nhỏ sẽ được kể lại, một câu chuyện về tình yêu, về lòng tốt và về giá trị của cuộc sống.

Ánh Trăng Xanh
Tác Giả:
Dư Trình
Thể Loại:
Đam Mỹ
Trong truyện Ánh Trăng Xanh, Du Tâm Kiều - một nghệ sĩ diễn tấu tài giỏi - đã trải qua sáu năm khổ luyện để đạt được thành công. Tuy nhiên, niềm vui của cậu dường như đã qua đi, thay vào đó là cảm giác buồn bực và tuyệt vọng. Cậu đã kết hôn với người mà mình từng yêu từ thuở thiếu niên, nhưng niềm hạnh phúc này cũng không kéo dài. Vào một ngày, Du Tâm Kiều đã tặng anh mình một viên đá "Ánh trăng xanh" - một món quà mang ý nghĩa sâu sắc. Tuy nhiên, anh chỉ nói hai chữ "Tránh ra" và bỏ đi, để lại Du Tâm Kiều với một cảm giác sâu sắc về tình yêu và mất mát. Qua truyện, bạn sẽ được đưa vào một thế giới đầy cảm xúc và phức tạp, nơi người đọc phải tìm ra đáp án cho những câu hỏi về tình yêu, về mất mát và về cuộc sống.

Dệt Kén
Tác Giả:
Dư Trình
作茧: Dệt Kén
Tác giả: Dư Trình
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, đô thị
Tag: Ngược luyến, hơi ngọt, gương vỡ lại lành, HE, máu chó
Số chương: 64 chương + Ngoại truyện
Người dịch: Liang
***
Dệt kén - Mua dây buộc mình
Tai trái của Tưởng Lâu không nghe được, nguyên do là năm mười tuổi đánh nhau với ba thằng cấp hai.
Khi ấy hắn máu me đầy mặt được đưa vào bệnh viện, bác sĩ hỏi người giám hộ đâu, hắn nghĩ đến người phụ nữ đã sinh ra mình hiện đang tham dự lớp đàn piano với một đứa bé khác. Đứa bé ấy cũng gọi cô là "mẹ".
Tám năm sau, Tưởng Lâu học tại trường Trung học Tự Thành số 1, giành được học bổng, cột bố mẹ trên tờ thông tin học sinh bị gạch chéo.
Một ngày nọ tan học, hắn bắt gặp học sinh mới chuyển đến lớp mình bị mấy tên đầu gấu chặn bên vệ đường.
Học sinh chuyển trường sợ tái mặt, rụt vai nép sát bức tường, vừa buồn cười vừa đáng thương.
Tưởng Lâu nhìn từ xa mà lòng chẳng gợn sóng, không có bất cứ niềm vui sướng trả thù nào.
Tưởng Lâu đứng ra cứu học sinh chuyển trường.
Hai ngày sau, Lê Đường chắn lối hắn giữa cầu thang, giờ ra chơi ồn ào, Tưởng Lâu không thể không nghiêng mặt để nghe cậu cảm ơn bằng tai phải.
Điều ấy dễ dàng khiến Lê Đường nhận ra góc nghiêng của anh bạn này còn đẹp hơn góc chính diện, dựa gần trông như đang đòi hôn.
Về sau trong một trại đông, Lê Đường mò vào phòng Tưởng Lâu, ôm hắn từ phía sau, đỏ hoe mắt hỏi: "Vì sao khi ấy cậu cứu tôi?"
Tưởng Lâu quay lưng về phía Lê Đường, đáy mắt phản chiếu màn đêm đen kịt ngoài cửa sổ, cất giọng lạnh nhạt: "Không muốn thấy cậu bị người khác bắt nạt."
"... Người khác?"
"Ừ."
Tôi muốn mọi đau khổ của cậu đều bắt nguồn từ tôi.
*
Công "chẳng nói thật lòng với ai" x Thụ "chỉ nói thật lòng với công", không có quan hệ huyết thống, máu chó
Tác giả: Dư Trình
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, đô thị
Tag: Ngược luyến, hơi ngọt, gương vỡ lại lành, HE, máu chó
Số chương: 64 chương + Ngoại truyện
Người dịch: Liang
***
Dệt kén - Mua dây buộc mình
Tai trái của Tưởng Lâu không nghe được, nguyên do là năm mười tuổi đánh nhau với ba thằng cấp hai.
Khi ấy hắn máu me đầy mặt được đưa vào bệnh viện, bác sĩ hỏi người giám hộ đâu, hắn nghĩ đến người phụ nữ đã sinh ra mình hiện đang tham dự lớp đàn piano với một đứa bé khác. Đứa bé ấy cũng gọi cô là "mẹ".
Tám năm sau, Tưởng Lâu học tại trường Trung học Tự Thành số 1, giành được học bổng, cột bố mẹ trên tờ thông tin học sinh bị gạch chéo.
Một ngày nọ tan học, hắn bắt gặp học sinh mới chuyển đến lớp mình bị mấy tên đầu gấu chặn bên vệ đường.
Học sinh chuyển trường sợ tái mặt, rụt vai nép sát bức tường, vừa buồn cười vừa đáng thương.
Tưởng Lâu nhìn từ xa mà lòng chẳng gợn sóng, không có bất cứ niềm vui sướng trả thù nào.
Tưởng Lâu đứng ra cứu học sinh chuyển trường.
Hai ngày sau, Lê Đường chắn lối hắn giữa cầu thang, giờ ra chơi ồn ào, Tưởng Lâu không thể không nghiêng mặt để nghe cậu cảm ơn bằng tai phải.
Điều ấy dễ dàng khiến Lê Đường nhận ra góc nghiêng của anh bạn này còn đẹp hơn góc chính diện, dựa gần trông như đang đòi hôn.
Về sau trong một trại đông, Lê Đường mò vào phòng Tưởng Lâu, ôm hắn từ phía sau, đỏ hoe mắt hỏi: "Vì sao khi ấy cậu cứu tôi?"
Tưởng Lâu quay lưng về phía Lê Đường, đáy mắt phản chiếu màn đêm đen kịt ngoài cửa sổ, cất giọng lạnh nhạt: "Không muốn thấy cậu bị người khác bắt nạt."
"... Người khác?"
"Ừ."
Tôi muốn mọi đau khổ của cậu đều bắt nguồn từ tôi.
*
Công "chẳng nói thật lòng với ai" x Thụ "chỉ nói thật lòng với công", không có quan hệ huyết thống, máu chó

Tin Đồn
Tác Giả:
Dư Trình
Thể Loại:
Đam Mỹ
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Niên thượng, Bao dưỡng thành chân ái, có máu chó, có ngọt ngào
Dịch: Voi Còi
Chỉnh sửa: Vân Tình Cung
Tình trạng edit: Đang tiến hành
CP: Tịch Dư Phong x Giang Nhược
Văn án
Công thật sự ngầu dù dáng vẻ nhìn lưu manh x Thụ tội nghiệp nhưng bề ngoài lại có vẻ tâm cơ.
Tin đồn vô số, cần phải có một tâm trí lão luyện, chắt lọc tinh túy để tìm ra sự thật đằng sau những tin đồn kia.
Mọi người đồn rằng, Giang Nhược hôm ấy ăn mặc xoàng xĩnh, lại ở sảnh của một khách sạn hạng sang đòi bằng được "phí qua đêm".
Tiền cầm trên tay còn phải đếm đi đếm lại, sau đó bắt gặp ánh mắt của Tịch Dư Phong.
Hai người kia một ở trên cầu thang xoắn ốc e ngại nhìn xuống, một người thì cầm tiền trên tay, hướng ánh mắt lên trên.
Một người mặt không biểu cảm xem kịch, bề ngoài lạnh lùng khinh thường như hiểu rõ hết mọi chuyện. Một người cười đầy khiêu khích, nghĩ thầm dù sao cao như vậy, mình trèo cũng không tới.
Nghe đồn lần gặp thứ hai, hai người đã lên giường.
Ngày hôm sau tỉnh dậy chỉ còn lại Giang Nhược, cậu đỡ eo nhức mỏi gọi một cuộc điện thoại, nghiến răng nghiến lợi: "Cậu Tịch đây chắc đã phải nhịn một thời gian dài rồi đấy nhỉ?"
Tịch Dư Phong bình thản chỉ hỏi: "Muốn bao nhiêu tiền?"
Lại có tin đồn, sau đó Tịch Dư Phong bao nuôi Giang Nhược nhưng hai người lại luôn đối nghịch, thậm chí Giang Nhược còn cả gan dám tỏ thái độ khó chịu với kim chủ trước mặt nhiều người, lý do chỉ vì một bình rượu mang đi tặng.
Dịch: Voi Còi
Chỉnh sửa: Vân Tình Cung
Tình trạng edit: Đang tiến hành
CP: Tịch Dư Phong x Giang Nhược
Văn án
Công thật sự ngầu dù dáng vẻ nhìn lưu manh x Thụ tội nghiệp nhưng bề ngoài lại có vẻ tâm cơ.
Tin đồn vô số, cần phải có một tâm trí lão luyện, chắt lọc tinh túy để tìm ra sự thật đằng sau những tin đồn kia.
Mọi người đồn rằng, Giang Nhược hôm ấy ăn mặc xoàng xĩnh, lại ở sảnh của một khách sạn hạng sang đòi bằng được "phí qua đêm".
Tiền cầm trên tay còn phải đếm đi đếm lại, sau đó bắt gặp ánh mắt của Tịch Dư Phong.
Hai người kia một ở trên cầu thang xoắn ốc e ngại nhìn xuống, một người thì cầm tiền trên tay, hướng ánh mắt lên trên.
Một người mặt không biểu cảm xem kịch, bề ngoài lạnh lùng khinh thường như hiểu rõ hết mọi chuyện. Một người cười đầy khiêu khích, nghĩ thầm dù sao cao như vậy, mình trèo cũng không tới.
Nghe đồn lần gặp thứ hai, hai người đã lên giường.
Ngày hôm sau tỉnh dậy chỉ còn lại Giang Nhược, cậu đỡ eo nhức mỏi gọi một cuộc điện thoại, nghiến răng nghiến lợi: "Cậu Tịch đây chắc đã phải nhịn một thời gian dài rồi đấy nhỉ?"
Tịch Dư Phong bình thản chỉ hỏi: "Muốn bao nhiêu tiền?"
Lại có tin đồn, sau đó Tịch Dư Phong bao nuôi Giang Nhược nhưng hai người lại luôn đối nghịch, thậm chí Giang Nhược còn cả gan dám tỏ thái độ khó chịu với kim chủ trước mặt nhiều người, lý do chỉ vì một bình rượu mang đi tặng.

Mưa Bóng Mây - Dư Trình
Tác Giả:
Dư Trình
Thể Loại:
Đam Mỹ
Thể loại: Niên thượng, ngược luyến, cẩu huyết, tam quan bất chính, thế thân, cưỡng chế ép buộc, trúc mã, HE.
Nhân vật chính: Phó Tuyên Liệu x Thời Mông
Thuộc tính nhân vật: Tổng giám đốc dữ dằn mạnh miệng công x Họa sĩ mỹ nhân lạnh lùng điên cuồng thụ
Văn án:
Phó Tuyên Liệu túm tóc Thời Mông, đè cậu lên gương, vỗ vỗ mu bàn tay lên gò má vì ngạt thở mà đỏ hồng của cậu, dán vào tai cậu mà nói: “Nhìn xem, trừ khuôn mặt này ra, cậu còn thứ gì đáng so sánh với em ấy?”
“Thế nhưng…” Thời Mông ho khù khụ, đối mặt với Phó Tuyên Liệu trong gương, khóe môi gợn lên một nụ cười mỉa mai, “Thế nhưng, anh ta chết rồi mà.”
Nhân vật chính: Phó Tuyên Liệu x Thời Mông
Thuộc tính nhân vật: Tổng giám đốc dữ dằn mạnh miệng công x Họa sĩ mỹ nhân lạnh lùng điên cuồng thụ
Văn án:
Phó Tuyên Liệu túm tóc Thời Mông, đè cậu lên gương, vỗ vỗ mu bàn tay lên gò má vì ngạt thở mà đỏ hồng của cậu, dán vào tai cậu mà nói: “Nhìn xem, trừ khuôn mặt này ra, cậu còn thứ gì đáng so sánh với em ấy?”
“Thế nhưng…” Thời Mông ho khù khụ, đối mặt với Phó Tuyên Liệu trong gương, khóe môi gợn lên một nụ cười mỉa mai, “Thế nhưng, anh ta chết rồi mà.”