Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê
Chương 163: Có đàn tranh
Chờ đến khi dọn đồ xong, chiếc xe ngựa phía trước cũng. đã biến mất.
Tuy nhiên, Mộ Dung Minh Hiên không sợ không tìm được người, bởi vì nơi được những người trẻ yêu thích để đi đạp thanh nhất ở châu phủ chính là hồ Huyền Vũ ở phía Tây thành.
Phong cảnh xung quanh hồ rất dễ chịu, có không ít du thuyền lui tới trên hồ. Hầu như năm nào vào mùa này cũng có rất nhiều các nam thanh, nữ tú, tiểu thư quyền quý đến đó.
Chỉ cần đi thẳng đến hồ Huyền Vũ, chắc chắn có thể tìm thấy nhóm người Giang Siêu.
Sau khi chờ đồ đạc được chất hết lên xong, Mộ Dung Minh Hiên vội vàng bảo phu xe đánh xe đuổi theo.
Ở bên kia, sau khi đi trên đường nửa canh giờ, xe ngựa đã đến hồ Huyền Vũ ở phía Tây thành.
Sau khi dừng xe, mọi người xuống xe thì thấy trước mắt là khoảng sân cỏ và rừng đào rộng rãi.
Bây giờ đã là tháng Tư, mùa hoa đào vẫn chưa kết thúc. Khắp rừng đào có rất nhiều cây đào đang nở hoa.
Trên bãi cỏ, có không ít nam nữ ở đó tụ tập nấu cơm dã ngoại, chơi cờ, đánh đàn, sáng tác thơ và vẽ tranh.
Đám người Giang Siêu tới gần, lập tức thu hút không ít nam nữ thanh niên trên bãi cỏ. Đặc biệt là những nam nhân đó, hầu như đều nhìn về phía bên này với ánh mắt tràn ngập hâm mộ.
Những ánh mắt còn lại nhìn Giang Siêu đều chứa sự ghen tị và thù địch.
Không còn cách nào, ai bảo Tô Nguyệt Nhi, Mộ Dung Chỉ Tình và Tống Ninh Tuyết quá mức nổi ba cô gái này đều là những mỹ nhân hàng đầu với vẻ đẹp xuất chúng.
Một mình Giang Siêu được ba người phụ nữ vây quanh, những nam nhân đó không ghen tị mới là lạ.
Tiểu Liên cũng xinh đẹp nhưng hơi kém sắc hơn ba cô gái kia. Trong mắt những nam nhân, Giang Siêu quả thực vô cùng may mắn.
Ngay lúc Giang Siêu và những người khác đang đi về phía trước, thì Tiểu Liên ở bên cạnh gọi vài hạ nhân dọn đống đồ phía dưới.
Chẳng bao lâu sau, nhóm hạ nhân đã đặt tất cả những vật dụng cần thiết xuống một bãi cỏ trống.
Có đàn tranh, đàn cổ cầm và sáo, ngoài ra còn có văn phòng Tứ Bảo.
Giống như nhóm thanh niên nam nữ khác đến đạp thanh, chuyến đi chơi chỉ đơn giản là nấu cơm dã ngoại, làm thơ vẽ tranh hoặc đàn ca nhảy múa.
Tiểu Liên vừa chuẩn bị xong đồ đạc một cách hoàn hảo thì có vài thanh niên ăn mặc sặc sỡ đi tới, theo sau những người đó là mấy cô gái có dung mạo không tâm thường.
"Tô tiểu thư, Mộ Dung tiểu thư, thật trùng hợp, các nàng cũng tới đây đạp thanh sao?"