Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 48: Cần gấp nhân tài

Giang Siêu đã nghĩ ra cách giải quyết, đó là nhét ngòi nổ vào trong khe hở giữa các mảnh sắt, vậy dù có nện xuống thế. nào thì ngòi nổ cũng sẽ không tắt.

Vẽ phần có được hay không thì chỉ có thể chờ khi làm ra được thành phẩm rồi mới biết.

Khi giải quyết xong hết các vấn đề về cải tiến là có thế sản xuất đạn pháo với số lượng lớn. Muốn làm ra một ống pháo đủ tiêu chuẩn ít nhất cũng cần khoảng năm ngày.

Đó là khi vài tên thợ rèn cùng nhau chế tạo và đảm bảo được việc đúc sẽ thành công. Nếu không thì thời gian làm ra một ống pháo sẽ càng lâu hơn nữa.

C6 điều, Giang Siêu không định chế tạo nhiều ống pháo, chỉ cần khoảng hai mươi khẩu pháo là đủ rồi.

Nói đến cùng là do bọn họ không đủ khối sắt và khối đồng. Hơn nữa, có trang bị nhiều pháo cũng chẳng có tác dụng dì

Có bấy nhiêu pháo cũng đủ đế phòng thú kiên cố thôn Kháo Sơn rồi. Chỉ cần cung cấp đủ đạn pháo, thì dù có bao

nhiêu người tới, bọn họ cũng có thể giết được.

Sau đó, Giang Siêu đi bên xưởng nung, lại một đám ngói ra lò, xưởng nước hoa và xà phòng cũng bắt đầu làm việc.

Ngoài ra, ba cái lò nung mới đã bắt đầu nung.

Tốc độ phát triến vẫn còn chậm, phần xây dựng xưởng cần phải đẩy nhanh tốc độ.

Lô máy dệt đầu tiên đã được đưa vào sử dụng, chỉ còn chờ Giang Siêu đi giải thích cách vận hành của máy dệt

Chỉ là sau khi thử pháo xong thì trời đã tối rồi. Chuyện giải thích cách dùng máy dệt vải chỉ có thế dời sang ngày mai.

Về phần lựa chọn công nhân sử dụng máy dệt vải, Giang Siêu quyết định dùng người trong thôn.

Dù sao mọi người đều là người cùng thôn, sống trong. thôn, vậy nên Giang Siêu hoàn toàn không lo lắng bọn họ để lộ. bí mật nghề nghiệp.

Về phần người ngoài thôn, Giang Siêu sẽ sắp xếp cho bọn họ làm chuyện khác.

Sau nhiều ngày phát triển, cả thôn Kháo Sơn có ít nhất một nghìn người đang làm việc.

Ngoài ba trăm người trong thôn, còn có một số đàn ông lao động tay chân bốn năm mươi tuối và một số thanh niên trai tráng.

Về phần phụ nữ thì phần lớn năm trong độ tuổi mười ba mười bốn đến năm mươi tuổi

Chỉ riêng tiền công mỗi ngày đã là gần mười lượng bạc, còn chưa tính những người có tay nghề. Đám thợ thuốc nổ thạo nghề trong xưởng thuốc nố mỗi người một ngày ba mươi đồng tiền công, một tháng gần một lượng bạc. Trong khi người bình thường một năm còn chưa kiếm được một lượng bạc.

Ngoài ra còn tiêu hao lương thực. Đây cũng là một số chỉ lớn. Một tháng chắc là hơn một nghìn lượng, thậm chí còn nhiều hơn,

May mà hiện giờ Giang Siêu không thiếu tiền. Hẳn thậm chí còn cảm thấy chưa đủ người, tốc độ phát triển quá chậm.

Trong vòng một tháng, hẳn phải giao hàng các đơn hàng. được đặt vào tối qua.

Tuy rằng nước hoa và xà phòng đang được sản xuất, nhưng nếu không có xưởng thì sức sản xuất sẽ theo không kịp.

Còn cả vải dệt cũng phải nhanh chóng dệt xong. Nhìn chung là có chút không đủ người

“Ninh Tuyết, ngày mai cô nhớ sắp xếp chuyện thuê thêm người, thợ thuốc nổ thạo nghề, thợ rèn thợ mộc, thợ thủ công, có thể mời được bao nhiêu thì mời. Còn có chuyện chiêu mộ hộ vệ nữa, phải nhanh chóng lên mới được."

Giang Siêu và Tống Ninh Tuyết cùng đi về phía nhà Giang Siêu. Hắn vừa đi vừa nói với Tống Ninh Tuyết đang đi bên cạnh.

Tống Ninh Tuyết gật đầu. Nàng biết vì sao Giang Siêu cần nhiều người như vậy.