Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 987: Chương 989

Bức ảnh ấy được chụp ở Thanh Hải, trong đám cưới của Lục Kiều và Ôn Huyền.

Ánh nắng rực rỡ, gió thổi nhè nhẹ. Những giây tiếp theo, cô nghe thấy cô đồng nghiệp kia nói: “Kỹ th2uật ghép ảnh của cô được đấy, không nhìn kỹ thì còn tưởng là thật cơ. Có thể ghép một bức cho tôi và Giám đốc Thẩm được không?”
0
Lý Tại Quận hoàn toàn bó tay. Trông cô không giống người có quan hệ với Thẩm Mộc chút nào sao?

Những đồng nghiệp khác cũng nhìn sang. Trông thấy bức ảnh, ai nấy đều trố mắt.
Lý Tại Quân hoảng hồn, vội vàng ôm ngực, vừa bực mình vừa xấu hổ.

Ai ngờ khi sờ xong, cô đồng nghiệp lại hơi sửng sốt, nhìn cô với vẻ khó tin: “Không nhìn ra được là cô cũng có ngực đấy. Nhưng cô ăn mặc thế này thì làm sao tán được anh nào?”
Trái tim Lý Tại Quận như bị thứ gì đó chặn lại, bức bối vô cùng.

Cô hít sâu một hơi, nắm tay đặt trên bàn, cố rặn ra một nụ cười: “Ở hay, vì sao người ấy không thể là anh ấy hả? Vì sao lại nói là ghép?”
Nghe vậy, cô đồng nghiệp bên cạnh lập tức nhìn cô một lượt, sau đó “chậc chậc” hai tiếng, nói: “Không phải tôi nói cô không tốt, nhưng nếu Giám đốc Thẩm mà tìm bạn gái thì cũng phải tìm một cô chân dài nóng bỏng, ngực tấn công, mông phòng thủ. Cô nhìn cái body quắt queo của cô kia, về ăn nhiều đu đủ vào nhé.”

Vừa nói, cô ta vừa giơ tay sờ ngực Lý Tại Quân.
Khi nhìn thấy bức ảnh đó, cô đồng nghiệp ngây ra như phỗng, bởi vì đó là một bức ảnh trên giường. Hai người đắp chăn nằm trên chiếc giường lớn. Cô gái nhắm mắt ngủ, người đàn ông thì nghiêng người ôm cô. Hiển nhiên, bức ảnh này là do người đàn ông chụp, nhưng anh che chắn cho cô gái rất kỹ, chỉ để lộ ra cái đầu.

Chẳng qua, nhìn bả vai và cánh tay trần của người đàn ông thì cũng biết hình ảnh trong chăn là như thế nào.
Cô đồng nghiệp kia nhìn bức 2ảnh ấy rất lâu, mãi mà không có phản ứng gì.

Thật sự là không có một phản ứng nào cả, bởi vì cô ta nhận ra người đứng sau Lý7 Tại Quân trong ảnh là...
Áo kẻ ca rô, quần jeans, nếu thay đổi giới tính thì có khác nào một anh chàng lập trình viên không

Lý Tại Quân tức xì khói. Cô muốn đứng lên bỏ đi, nhưng đến cuối cùng vẫn không cam lòng, cắn răng rồi trực tiếp mở bộ sưu tập trong điện thoại ra, ẩn mở một bức ảnh khác.
“Chuyện gì thế này? Tiểu Quân, cô ra tay nhanh quá, kiểm đầu ra ảnh của Giám đốc Thẩm để ghép vậy? Cơ mà phải công nhận là dáng anh ấy ngon thật...”

Đâu chỉ là “ngon” thôi!