Vượt Rào Trêu Chọc
Chương 985: Bạn gái của giám đốc
Bất kể đầu đuôi câu chuyện là thế nào thì cô ta cũng không nên tới đây kể lể với anh.
Thẩm Mộc lại kéo dài khoảng1 cách với Bạch Nhã, đi về phía Lý Tại Quân, cuối cùng đứng bên phía cô, nói: “Xem ra đây là chuyện riêng giữa hai người.2 Nơi này là công ty, chuyện cá nhân đừng tới đây giải quyết. Tôi không biết toàn bộ sự việc, miễn bình luận.”
An7h nhìn thoáng qua Lý Tại Quân, sau đó lại nhìn sang Bạch Nhã, nói đầy ẩn ý: “Nhưng tôi cũng tin rằng nhân viên trong côn7g ty chúng tôi sẽ không vô duyên vô cớ làm chuyện ấy. Cái gì cũng có nguyên nhân, cô Bạch, cô có dám chắc tất cả đều là 2vấn đề của người khác không?” Nói đến câu cuối cùng, giọng anh bắt đầu thay đổi, mang theo sự lạnh lùng, ánh nhì0n cũng trở nên soi mói. Mặc dù cô ta tới đâm thọc với anh trước, nhưng anh biết Lý Tại Quân là người như thế nào. Đó là cô bạn gái tinh quái của anh, thường xuyên chống đối anh, nhưng nội tâm lại rất lương thiện. Cho dù cô bắt Bạch Nhã quỳ xuống thật thì tám phần cũng là vì Bạch Nhã làm chuyện gì khiến cô phẫn nộ trước. Vẻ mặt của Bạch Nhã càng khó coi hơn. Bờ môi cô ta giật giật, nhưng không nói lên lời.
Thẩm Mộc cũng trầm mặt xuống.
Nghe những lời ấy của Thẩm Mộc, cơn thịnh nộ trong lòng Lý Tại Quần dần dần tan đi. Cho dù Bạch Nhã vừa ăn cướp vừa la làng, nhưng Thẩm Mộc vẫn giữ vững lập trường của mình, không nghiêng về phía cô ta. Thấy bóng dáng mảnh khảnh của cô rời đi, Bạch Nhã thở phào một hơi, Thẩm Mộc nhìn cô ta, ngoài cười nhưng trong không cười: “Cô Bạch, xem ra có cơ hội thì chúng ta cần nói chuyện riêng một lần. Có lẽ, cô chưa từng coi tôi ra gì thì phải.”
Mặc dù anh đang cười, nhưng nụ cười ấy lại không chạm tới đáy mắt.
Bạch Nhã biết Lý Tại Quân là bạn gái của anh, nhưng lại gây hấn với cô, cô ta coi anh là gì?
Xem ra anh cũng phải đẩy nhanh tiến độ, xác định một vài chuyện, cho cô một chỗ dựa vững chắc.
Bạch Nhã cảm nhận được sự uy hiếp của Thẩm Mộc, mặt càng tái hơn, vội vàng kiếm cớ rời khỏi công ty.
Thẩm Mộc dẫn trợ lý tới văn phòng. Anh đầu tư vào rất nhiều công ty, nơi này chỉ là một công ty tầm trung trong số đó, cũng rất ít khi tới đây làm việc. Nhưng ít nhất anh vẫn có lý do để thường xuyên xuất hiện ở đây.
Lý Tại Quân ngồi trên ghế mình, quay đi quay lại, chuyện từ chức của cô vẫn không thành công.
Thẩm Mộc lại kéo dài khoảng1 cách với Bạch Nhã, đi về phía Lý Tại Quân, cuối cùng đứng bên phía cô, nói: “Xem ra đây là chuyện riêng giữa hai người.2 Nơi này là công ty, chuyện cá nhân đừng tới đây giải quyết. Tôi không biết toàn bộ sự việc, miễn bình luận.”
An7h nhìn thoáng qua Lý Tại Quân, sau đó lại nhìn sang Bạch Nhã, nói đầy ẩn ý: “Nhưng tôi cũng tin rằng nhân viên trong côn7g ty chúng tôi sẽ không vô duyên vô cớ làm chuyện ấy. Cái gì cũng có nguyên nhân, cô Bạch, cô có dám chắc tất cả đều là 2vấn đề của người khác không?” Nói đến câu cuối cùng, giọng anh bắt đầu thay đổi, mang theo sự lạnh lùng, ánh nhì0n cũng trở nên soi mói. Mặc dù cô ta tới đâm thọc với anh trước, nhưng anh biết Lý Tại Quân là người như thế nào. Đó là cô bạn gái tinh quái của anh, thường xuyên chống đối anh, nhưng nội tâm lại rất lương thiện. Cho dù cô bắt Bạch Nhã quỳ xuống thật thì tám phần cũng là vì Bạch Nhã làm chuyện gì khiến cô phẫn nộ trước. Vẻ mặt của Bạch Nhã càng khó coi hơn. Bờ môi cô ta giật giật, nhưng không nói lên lời.
Thẩm Mộc cũng trầm mặt xuống.
Nghe những lời ấy của Thẩm Mộc, cơn thịnh nộ trong lòng Lý Tại Quần dần dần tan đi. Cho dù Bạch Nhã vừa ăn cướp vừa la làng, nhưng Thẩm Mộc vẫn giữ vững lập trường của mình, không nghiêng về phía cô ta. Thấy bóng dáng mảnh khảnh của cô rời đi, Bạch Nhã thở phào một hơi, Thẩm Mộc nhìn cô ta, ngoài cười nhưng trong không cười: “Cô Bạch, xem ra có cơ hội thì chúng ta cần nói chuyện riêng một lần. Có lẽ, cô chưa từng coi tôi ra gì thì phải.”
Mặc dù anh đang cười, nhưng nụ cười ấy lại không chạm tới đáy mắt.
Bạch Nhã biết Lý Tại Quân là bạn gái của anh, nhưng lại gây hấn với cô, cô ta coi anh là gì?
Xem ra anh cũng phải đẩy nhanh tiến độ, xác định một vài chuyện, cho cô một chỗ dựa vững chắc.
Bạch Nhã cảm nhận được sự uy hiếp của Thẩm Mộc, mặt càng tái hơn, vội vàng kiếm cớ rời khỏi công ty.
Thẩm Mộc dẫn trợ lý tới văn phòng. Anh đầu tư vào rất nhiều công ty, nơi này chỉ là một công ty tầm trung trong số đó, cũng rất ít khi tới đây làm việc. Nhưng ít nhất anh vẫn có lý do để thường xuyên xuất hiện ở đây.
Lý Tại Quân ngồi trên ghế mình, quay đi quay lại, chuyện từ chức của cô vẫn không thành công.