Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 427: Trở thành vợ chồng thực sự (3)

Anh lẳng lặng nhìn cô, cho dù mới ra khỏi phòng cấp cứu, trông cô vẫn rất xinh đẹp.

Những khác với nét xinh đẹp rạng rỡ thường 1ngày, vẻ đẹp lúc này của cô thêm vài phần suy nhược, khiến lồng ngực anh ngột ngạt nhức nhối, và sinh lòng thương yêu.

Cô khôn2g mang thai, hơn nữa bởi vì thể hàn suy nhược nên không dễ mang thai, so ra thì điều thứ hai càng làm anh đau lòng hơn. Anh không nói thì thôi, nhưng anh vừa mở miệng là Ôn Huyền lại tiếp tục rơi nước mắt.

Cô , quay mặt đi, siết chặt bàn tay của mình, cố gắng kìm nén cảm xúc phức tạp trong lòng mình, chỉ khẽ “m” một tiếng.

Ôn Huyền đã đoán được là mình không mang thai, nhưng không ngờ lại nghe được bác sĩ nói rằng thể chất của cô khó thụ thai.
Anh bất chợt đứng lên, một tay chống vào đầu giường, một tay dịu dàng lau giọt nước trên khóe mắt cô.

Đến khi cầm tay cô một lần nữa, Lục Kiêu càng thêm dùng sức.

Lúc này, cặp lông mi ướt nhẹp của Ôn Huyền run rẩy, cô từ từ mở mắt ra.
Đôi mắt ngập nước đỏ hoe ấy đập vào mắt Lục Kiêu.

Hai người nhìn nhau, không ai nói gì, nhưng trong mắt lại bao hàm quá nhiều cảm xúc.

Hiển nhiên, cô cũng nghe thấy những lời bác sĩ vừa nói.
Anh bi7ết cô đã từng trải qua những chuyện gì.

Mất lá lách lúc còn nhỏ tuổi, lớn lên lại liều mạng đóng phim. Vì để tồn tại trong xã 7hội này, cô đã phải chịu khổ quá nhiều, đồng thời cũng phải trả giá bằng sức khỏe của mình.

Bề ngoài trông cô mạnh mẽ đến thế,2 cứng cỏi và tràn trề sức sống, như một bông hồng dại, nhưng trên thực tế, cô cũng có những thời khắc yếu ớt và bất lực.
Cô đột nhiên nhớ ra, trước kia khi quay phim, mình từng nhảy vào ao nước lạnh giữa tháng chạp, lại đúng kỳ kinh nguyệt.

Cô tự cho là khi đó mình rất yêu nghề, tâm huyết với nghề, phấn đấu quên mình, nhưng đến lúc này mới biết là mình đã đánh đổi điều gì.

Nếu cô không bao giờ mang thai được thì sao?