Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 425: Trở thành vợ chồng thực sự (1)

Đôi mắt của Lục Kiêu sâu hơn vài phần, khiến người ta khó đoán ra suy nghĩ của anh.

Đến khi trả lời Cát Trác, anh trầm giọng nói: “Cát Trác, c1huyện này cứ giao cho cảnh sát, tung tin là chúng ta không nhúng tay vào. Nhưng có một chuyện tôi cần anh làm...” Cho dù cảnh sát bắt hắn ta thì hắn ta cũng chẳng ảnh hưởng gì mấy, đó cũng không phải là kết quả mà Lục Kiêu muốn thấy.

Một lát sau, bờ môi của Lục Kiêu khẽ mở, ánh mắt lạnh lẽo âm trầm: “Bất kể thế nào thì tôi cũng phải đáp lễ hắn.”
Lục Kiêu không nói cho bố mẹ mình biết chuyện bị t0ai nạn xe cộ. Ngược lại, Thẩm Mộc là người biết đầu tiên.

Khi anh ấy chạy tới thì Lục Kiêu vẫn đang chờ trên hành lang.
Không chỉ như thế, anh còn hoài nghi người đàn ông đó dính líu đến án mạng, chỉ cần tìm được chứng cứ thì có thể bắt hắn ta lấy mạng đổi mạng.

Đôi mắt của Thẩm Mộc ngưng tụ lại, vẻ mặt nghiêm túc: “Cậu định làm gì?”
uy hiếp lớn đến hắn ta.

Nhưng những chứng cứ mà anh điều tra ra chưa thể làm gì được Lý Đình Trạch. Hắn ta là một kẻ kỹ tính, không để lộ ra quá nhiều sơ hở.
Thẩm Mộc để trán, chau mày hỏi dò: “Hiện tại sức uy hiếp của cậu đã lớn đến mức đó rồi sao? Cậu cẩn thận nghĩ lại xem, có phải cậu đang nắm giữ bằng chứng phạm tội nào quan trọng lắm không? Nếu

không thì sao hắn lại bất chấp tất cả chỉ để giết cậu như thể được?”
Thẩm Mộc đi qua đi lại, bực bội mằng: “Đồ điên! Hắn dám trắng trợn làm ra chuyện như thế!”

Quá hoang đường, và cũng khiến người ta khiếp sợ.
Nghe những gì anh nói, Cát 2Trác lên tiếng đồng ý hết.

Nói thật, anh ấy biết Đội trưởng Lục vẫn đang điều tra về nhóm tội phạm ấy, nhưng hôm nay xảy ra án mạng, vì sao a7nh lại không cho bọn họ can thiệp vào? Âm thầm hành động cũng không được sao?
Đã thế còn cố tình tung tin là không nhúng tay vào nữa.
Trong mắt người khác, hành động ấy đại biểu cho sự nhượng bộ hoặc là thỏa hiệp, nhưng anh ấy biết Đội trưởng Lục sẽ không làm thế, nhất định là anh 2đang có dự tính khác.

Lúc này cứ làm theo ý anh mới là sự lựa chọn chính xác nhất.
Nghe vậy, đôi mắt của Lục Kiêu càng thêm ấm trầm.

Đó cũng là một vấn đề mà anh đang băn khoăn. Ở Thanh Hải, muốn giết anh thì anh còn hiểu được, nhưng ở đây, hắn ta dám ra tay với anh, nói là thách thức, vậy chẳng thà nói rằng anh đã trở thành một mối
Lục Kiêu không nói gì nữa, anh nhìn ra ngoài cửa sổ hành lang, đôi mắt thâm sâu, nắm đấm siết chặt.