Vượt Rào Trêu Chọc
Chương 403: Anh biết bên trong em thế nào là được
Thấy ở đó đồng người như thế, Ôn Huyền lấy tay che mắt, quả thực không có mặt mũi đâu mà gặp người khác nữa.
Xung quanh làm gì có ai như anh1, có để người khác sống nữa hay không? Trước khi gặp cô, cuộc sống của anh chỉ toàn là các loại nhiệm vụ, nhưng cứ mỗi khi rảnh rỗi, anh lại cảm thấy có người trống trải.
Dường như chỉ có những nhiệm vụ cam go mới có thể khiến máu trong người anh sục sôi, khiến trái tim anh dao động. “Sao thế, sợ à2?”
Thấy cô che mặt, Lục Kiêu hỏi. Đồng thời, khi bọn 7họ quang minh chính đại xuất hiện trước mặt mọi người, cô cũng hết sức căng thẳng hồi hộp, như thể đang lén lút làm chuyện xấu, sợ bị người ta bắt 7quả tang.
May mà trời vẫn còn tồi, cô lại ăn mặc kín mít, nếu không bị người ta nhận ra, bọn họ sẽ bị vây quanh mất. Đến khi mở miệng, anh nhìn cô, từ tốn nói: “Yên tâm đi, có anh ở đây mà, không sao đâu.”
Bởi vì người mà anh đang bế trong lòng không chỉ là một cô gái, mà còn là thế giới của anh! Người khác tình tứ, cùng lắm cũng chỉ rải cẩu lương, còn anh thì khác nào giết chó.
Chỉ có đ2iều, tuy rằng rất ngượng ngùng, nhưng tận sâu trong lòng Ôn Huyền lại không nên được sự ngọt ngào, cứ thể phun trào ra. Ôn Huyền lắc đầu, áp mặt mình vào lồng ngực anh, nhỏ nhẹ nói một câu: “Bất kể lúc nào, chỉ cần ở 0bên anh thì em đều không sợ.”
Nghe vậy, Lục Kiêu im lặng một lát. Ôn Huyền bị Lục Kiêu bế một lúc, cuối cùng vẫn ngượng ngùng, giãy giụa trượt xuống.
Còn một nguyên nhân nữa, đó là cô đau lòng cho anh, không nỡ để anh bế mình lâu như thế, sẽ rất mỏi tay. Anh chỉ biết rằng, đất nước này là thứ mà anh đã dành một tình yêu nồng nàn cho nó, là nơi sinh ra và nuôi dưỡng anh.
Đối với anh, đưa cô đi xem kéo cờ chính là chuyện lãng mạn nhất mà anh có thể nghĩ ra được. Chính cô đã làm anh biết, cái gì mới là một cuộc sống hoàn chỉnh.
Thật ra anh cũng không phải kiểu người lãng mạn, thậm chí còn không biết làm thế nào để dỗ cô vui. Lục Kiêu sợ cô lạnh, anh kéo khóa áo mình ra, bảo cô rúc vào lòng anh.
Bầu trời sáng dần, đám đông đứng xếp hàng ở đó.
Người đàn ông với thân hình cao lớn đứng trong đám đông, một cô gái mảnh mai rúc trong lòng anh, ôm vòng eo rắn chắc của anh, áp mặt vào lồng ngực nóng hổi của anh.
Xung quanh làm gì có ai như anh1, có để người khác sống nữa hay không? Trước khi gặp cô, cuộc sống của anh chỉ toàn là các loại nhiệm vụ, nhưng cứ mỗi khi rảnh rỗi, anh lại cảm thấy có người trống trải.
Dường như chỉ có những nhiệm vụ cam go mới có thể khiến máu trong người anh sục sôi, khiến trái tim anh dao động. “Sao thế, sợ à2?”
Thấy cô che mặt, Lục Kiêu hỏi. Đồng thời, khi bọn 7họ quang minh chính đại xuất hiện trước mặt mọi người, cô cũng hết sức căng thẳng hồi hộp, như thể đang lén lút làm chuyện xấu, sợ bị người ta bắt 7quả tang.
May mà trời vẫn còn tồi, cô lại ăn mặc kín mít, nếu không bị người ta nhận ra, bọn họ sẽ bị vây quanh mất. Đến khi mở miệng, anh nhìn cô, từ tốn nói: “Yên tâm đi, có anh ở đây mà, không sao đâu.”
Bởi vì người mà anh đang bế trong lòng không chỉ là một cô gái, mà còn là thế giới của anh! Người khác tình tứ, cùng lắm cũng chỉ rải cẩu lương, còn anh thì khác nào giết chó.
Chỉ có đ2iều, tuy rằng rất ngượng ngùng, nhưng tận sâu trong lòng Ôn Huyền lại không nên được sự ngọt ngào, cứ thể phun trào ra. Ôn Huyền lắc đầu, áp mặt mình vào lồng ngực anh, nhỏ nhẹ nói một câu: “Bất kể lúc nào, chỉ cần ở 0bên anh thì em đều không sợ.”
Nghe vậy, Lục Kiêu im lặng một lát. Ôn Huyền bị Lục Kiêu bế một lúc, cuối cùng vẫn ngượng ngùng, giãy giụa trượt xuống.
Còn một nguyên nhân nữa, đó là cô đau lòng cho anh, không nỡ để anh bế mình lâu như thế, sẽ rất mỏi tay. Anh chỉ biết rằng, đất nước này là thứ mà anh đã dành một tình yêu nồng nàn cho nó, là nơi sinh ra và nuôi dưỡng anh.
Đối với anh, đưa cô đi xem kéo cờ chính là chuyện lãng mạn nhất mà anh có thể nghĩ ra được. Chính cô đã làm anh biết, cái gì mới là một cuộc sống hoàn chỉnh.
Thật ra anh cũng không phải kiểu người lãng mạn, thậm chí còn không biết làm thế nào để dỗ cô vui. Lục Kiêu sợ cô lạnh, anh kéo khóa áo mình ra, bảo cô rúc vào lòng anh.
Bầu trời sáng dần, đám đông đứng xếp hàng ở đó.
Người đàn ông với thân hình cao lớn đứng trong đám đông, một cô gái mảnh mai rúc trong lòng anh, ôm vòng eo rắn chắc của anh, áp mặt vào lồng ngực nóng hổi của anh.