Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 367: Hành động của ác quỷ

Cửa mở ra, một trợ lý mặc vest đi giày da bước vào, đưa một xấp tư liệu tới trước mặt hắn ta.

Dường như đã quen với cảnh này rồ1i, vậy nên anh ta chẳng hề để ý tới, chỉ coi như không nhìn thấy gì. Nghe vậy, trợ lý lập tức đáp lời: “Vâng, Tổng Giám đốc Lý, tôi sẽ đi sắp xếp ngay.”

Có bước ngoặt này là hắn ta có thể kiếm cớ vào đoàn làm phim và tiếp cận cô.
Chắc chắn hắn ta sẽ có cơ hội tiếp xúc gần với cô. Đến lúc đó, hắn ta sẽ tìm lại được chiếc USB.

Buổi trưa, ánh nắng chói lóa.
Nếu người khác phát hiện ra bí mật tro2ng chiếc USB ấy thì sẽ có vô số phiền toái.

Lý Đình Trạch mở chồng tài liệu được bọc bằng giấy kraft ra, chỉ lật một cái là có0 một xấp ảnh rơi ra ngoài.
Lúc từ Thanh H7ải trở về, Tổng Giám đốc Lý của bọn họ làm mất chiếc một USB chứa những tài liệu mật. Hắn ta ngày một u ám và nóng nảy.

Dù sao7 nó cũng giống một quả bom hẹn giờ, chỉ đang so xem bên nào phát nổ nhanh hơn nữa thôi.
Một lúc lâu sau, hắn ta mới nói ra một câu: “Cô ta đang quay phim ở đâu? Bảo đoàn làm phim của bọn họ liên lạc với tôi, nói là tôi muốn đầu tư.”

Nói đến đây, hắn ta dừng lại giây lát rồi mới tiếp tục: “Nhớ đấy, nói rõ là đầu tư vì cô ta.”
Người đàn ông ngồi trên ghế, kéo kéo cà vạt của mình. Tro2ng mắt và trên khuôn mặt anh tuấn trắng nõn toát ra sự âm u cố chấp.

Trợ lý bất giác rùng mình một cái.
Lý Đình Trạch nhìn đăm đăm vào cô gái trong ảnh. Hắn ta hơi hếch cắm lên, bàn tay thon dài đưa lên vuốt ve đôi môi, đôi mắt sâu hun hút khiến người ta khó đoán ra được suy nghĩ của hắn.

Vốn Lý Đình Trạch cũng không có nhiều hứng thú với cô, nhưng sau lần gặp nhau trên máy bay, thái độ xa cách lạnh lùng của cô đã khơi dậy cảm giác trong lòng hắn ta.
Càng nhìn, cặp mắt màu cà phê ấy càng thêm sâu thẳm.

Phải thừa nhận rằng Ôn Huyền rất đẹp, dáng người cũng chuẩn, chỉ cần là đàn ông thì đều dễ dàng rung động.
“Tổng Giám đốc Lý, anh nghi ngờ đồ của chúng ta đang ở chỗ cô ta thật sao? Nếu đúng là vậy thì chúng ta phải tìm lại nó thế nào?”

Trợ lý đứng bên cạnh, cúi đầu dè dặt hỏi.
Huống chi, có thể chiếc USB của hắn ta đang ở chỗ cô.

Không biết Ôn Huyền đã làm gì với chiếc USB ấy rồi, liệu cô có phát hiện ra bí mật trong đó hay chưa?
Mặt trời xuyên qua cửa sổ sát đất, soi sáng mọi thứ bên trong, thậm chí ngay cả vũng nước mơ hồ bên cạnh cửa sổ sát đất nữa.

Mọi thứ dơ bẩn và ô uế đều không tài nào che giấu được.
Lý Đình Trạch cầm ảnh của Ôn Huyền, nhìn không dời mắt.

Không ai biết hắn ta đang nghĩ gì.
Sau đó, ngón tay thon dài của hắn ta đặt vào thắt lưng, đánh mắt nhìn sang người phụ nữ đang chật vật nằm sấp bên cạnh cửa sổ sát đất. Hắn ta túm thắt lưng, đặt tay lên mặt bàn.