Vượt Rào Trêu Chọc
Chương 225: Anh bước tới dưới ánh mặt trời
Người phụ nữ ấy không lộ mặt, nhưng từ giọng nói và dáng người, Ôn Huyền lập tức nhận ra đó chính là Phương Chỉ.
Cô vừa thấyk buồn nôn, vừa cảm thấy trong lòng dâng lên ngọn lửa giận dữ không thể kìm nén được. Phương Chỉ bị ép phải ngửa đầu lên, hơi thở rối loạn. Cô ta run run cầm lấy điện thoại của mình.
Ôn Huyền cắn răng, gằn từng chữ một: “Gọi! Bảo hắn không được phép giết bất cứ một con chó nào!” Ôn Huyền thô bạo túm tóc Phương Chỉ, cchâm chọc nói: “Hành hạ động vật nhỏ yếu hơn mình, mẹ kiếp, cô thích đến thế sao?”
Vừa nói, cô vừa đạp cô ta một cú.
Nhưng khi cảnh này đang diễn ra... Nghe vậy, đối phương lập tức tắt máy.
Sau cú điện thoại này, bọn chúng tự lo thân mình còn chẳng xong, đâu rảnh mà nghĩ tới chuyện giết hại động vật nữa. Ngôi sao nổi tiếng ra vẻ ta đây hơn người, đánh nhân viên công tác, tin giật gân sốt dẻo đấy!
Phải biết rằng Ôn Huyền nổi như thế, cô đã trở thành cái đinh trong mắt không ít ngôi sao,luôn chờ đợi cơ hội để hạ bệ cổ. Nữ phóng viên đã đặt câu hỏi và không cam lòng trong buổi họp báo lúc nãy đã theo dõi cô tới tận đây, thấy vậy, cô ta mở to mắt, cầm máy ảnh chụp lại.
Được lắm! Bên cạnh rạp quay chụp.
“Gọi điện thoại cho người kia ngay!” Ôn Huyền thô bạo túm tóc cô ta, đưa điện thoại cho cô ta. Ôn Huyền ghét bỏ lau tay vào áo, nói: “Mẹ kiếp, cô nghĩ tôi đần hay tưởng mình rất thông minh? Định tiêu hủy chứng cứ trong điện thoại có phải không? Ngại quá, muộn mất rồi, cô không phối hợp thì đừng trách tôi
không khách sao!” “A!”
Kèm theo tiếng hét thảm thiết, cổ tay của cô ta bị vặn đi thành một hình thù kỳ dị. Vừa nói, cô vừa giáng cho cô ta một cái bạt tai, Phương Chỉ bị đánh đến mức choáng váng đầu óc, khuôn mặt nóng rát.
Ôn Huyền tìm WeChat của người kia, gọi video cho hắn. Nghe vậy, lông mi của Phương Chỉ hơi run run, lồng ngực phập phồng. Cô ta cầm điện thoại, khi chuẩn bị gọi cho một ai đó, cô ta bất chợt ném chiếc điện thoại xuống đất.
“Rắc!”. Cách đó không xa, phóng viên đã quay lại tất cả rồi vội vàng chạy mất.
Cứ chờ một ngôi sao nổi tiếng rớt xuống vực thẳm đi!
Cô vừa thấyk buồn nôn, vừa cảm thấy trong lòng dâng lên ngọn lửa giận dữ không thể kìm nén được. Phương Chỉ bị ép phải ngửa đầu lên, hơi thở rối loạn. Cô ta run run cầm lấy điện thoại của mình.
Ôn Huyền cắn răng, gằn từng chữ một: “Gọi! Bảo hắn không được phép giết bất cứ một con chó nào!” Ôn Huyền thô bạo túm tóc Phương Chỉ, cchâm chọc nói: “Hành hạ động vật nhỏ yếu hơn mình, mẹ kiếp, cô thích đến thế sao?”
Vừa nói, cô vừa đạp cô ta một cú.
Sau cú điện thoại này, bọn chúng tự lo thân mình còn chẳng xong, đâu rảnh mà nghĩ tới chuyện giết hại động vật nữa. Ngôi sao nổi tiếng ra vẻ ta đây hơn người, đánh nhân viên công tác, tin giật gân sốt dẻo đấy!
Phải biết rằng Ôn Huyền nổi như thế, cô đã trở thành cái đinh trong mắt không ít ngôi sao,luôn chờ đợi cơ hội để hạ bệ cổ. Nữ phóng viên đã đặt câu hỏi và không cam lòng trong buổi họp báo lúc nãy đã theo dõi cô tới tận đây, thấy vậy, cô ta mở to mắt, cầm máy ảnh chụp lại.
Được lắm! Bên cạnh rạp quay chụp.
“Gọi điện thoại cho người kia ngay!” Ôn Huyền thô bạo túm tóc cô ta, đưa điện thoại cho cô ta. Ôn Huyền ghét bỏ lau tay vào áo, nói: “Mẹ kiếp, cô nghĩ tôi đần hay tưởng mình rất thông minh? Định tiêu hủy chứng cứ trong điện thoại có phải không? Ngại quá, muộn mất rồi, cô không phối hợp thì đừng trách tôi
không khách sao!” “A!”
Kèm theo tiếng hét thảm thiết, cổ tay của cô ta bị vặn đi thành một hình thù kỳ dị. Vừa nói, cô vừa giáng cho cô ta một cái bạt tai, Phương Chỉ bị đánh đến mức choáng váng đầu óc, khuôn mặt nóng rát.
Ôn Huyền tìm WeChat của người kia, gọi video cho hắn. Nghe vậy, lông mi của Phương Chỉ hơi run run, lồng ngực phập phồng. Cô ta cầm điện thoại, khi chuẩn bị gọi cho một ai đó, cô ta bất chợt ném chiếc điện thoại xuống đất.
“Rắc!”. Cách đó không xa, phóng viên đã quay lại tất cả rồi vội vàng chạy mất.
Cứ chờ một ngôi sao nổi tiếng rớt xuống vực thẳm đi!