Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi!

Chương 102: 102


Tinh thần lực đã khai mở, luyện đan cũng thành thục rồi.

Bây giờ, cả nhà gồm cha mẹ và Vô Ưu đều có tinh thần lực và đều có thể luyện đan, chỉ còn chị Linh và em Thành thôi.

Vô Ưu hỏi Mị Cơ làm sao để khai mở tinh thần lực cho người khác.

Mị Cơ nói, chỉ cần đặt ngón tay vào giữa mi tâm người đó, đưa tinh thần lực vào, nếu bên trong thấy có một điểm đen nhỏ, thì dùng tinh thần lực bao lấy nó phá hủy, sẽ khai mở được.

Còn bên trong không có điểm đen nào thì tức người đó không có tinh thần lực.

Thế là vào tối nọ, cô vào phòng chị Linh nói muốn dạy chị Linh ảo thuật bẻ cong cái muỗng bằng đôi mắt.

Chị Linh cười ha hả, tưởng Vô Ưu hôm nay nghĩ ra trò mới gì đem khoe với mình, cũng vui vẽ phối hợp.

Sau đó, Vô Ưu kêu chị Linh nhắm mắt lại đặt ngón tay vào giữa mi tâm chị đưa tinh thần lực vào.

Quả nhiên là trong mi tâm chị cũng có một điểm đen nhỏ.

Cô đã nói rồi mà, cha mẹ có tinh thần lực thì làm sao con không có được.

Vô Ưu bắt đầu, dùng tinh thần lực bao vây điểm đen đó và phá nát nó.

Chị Linh cảm giác giữa trán như có cái gì đó bể nát, nhưng cũng không chú ý lắm vì ngón tay của Vô Ưu còn đặt trên đó.

Sau đó, Vô Ưu bỏ tay xuống bảo chị mở mắt ra.

Đưa cho chị một chiếc muỗng, bảo chị nắm và tập trung nhìn vào nó, trong đầu phải nghĩ là phải bẻ cong nó.

Chị Linh cũng tò mò làm thử, Vô Ưu đã dặn là phải cố gắng tập trung vào chiếc muỗng, ý nghĩ cũng chỉ là bẻ cong nó chứ đừng nghĩ đến chuyện gì khác nếu không sẽ không bẻ được.

Chị Linh bèn cố gắng tập trung tinh thần cao độ, 1 phút, 2 phút...!5 phút sau quả nhiên cái muỗng đã cong được một cm.

Chị Linh cũng vô cùng kinh ngạc nhìn Vô Ưu.

Vô Ưu cũng vui vẽ tươi cười.

Chị Linh bẻ lại chiếc muỗng cho ngay ngắn, rồi thử lại lần nữa.


Lần này chị tập trung cao độ hơn nữa và trong ba phút, cái muỗng đã cong vòng.

Chị Linh vui mừng, nhéo mặt, nựng nựng hung hung Vô Ưu vài cái.

Sau đó tiếp tục luyện tập với cái muỗng.

Vô Ưu cũng vui vẽ nói cho chị có thể luyện tập với nhiều thứ khác, muống nó bay lên hoặc nổ tung, bể nát đều được.

Chỉ cần siêng năng luyện tập thì một ngày nào đó có thể dùng ý nghĩ, ném một kẻ chướng mắt bay ra ngoài trái đất mà không cần tàu vũ trụ.

Nghe có vẽ như Vô Ưu đang đùa, nhưng thực tế nếu tinh thần lực đạt tới đỉnh cao nào đó đúng là có thể làm được.

Vô Ưu hiện tại có thể làm được rồi đấy, nhưng cô không nhất thiết dùng tinh thần lực đâu.

Búng tay một cái là được rồi, với điều kiện đó là người bình thường.

Tiếp theo Vô Ưu để chị Linh tự luyện tập, còn dặn dò chị không được nói với cha mẹ.

Chờ đến khi nào chị có thể nâng một quả tạ trăm kg lên ném bay được rồi hãy nói.

Chị Linh gật đầu lia lịa, cảm giác chỉ tập trung ý nghĩ mà có thể nâng một vật nặng lên ném bay, cảm giác thật sung sướng.

Sau này đi học không còn sợ bị ma sống chặn đường nữa.

Chị sẽ dùng ý nghĩ ném bay tất cả, nghĩ thôi đã thấy sướng rồi.

Thế là, chị Linh lại tiếp tục công việc luyện tập của mình.