Võ Toái Tinh Hà

Chương 1196: Sứ Thần Điện



Thực ra, Hồn Dục và đồng bọn cũng đã đến bước đường cùng.

Thất tộc liên thủ nhằm vào bọn họ, khiến họ không thể không cúi đầu. Một khi đã quyết định cúi đầu thì phải cúi cho thật triệt để, nếu không Hồn Tộc sau này sẽ chẳng có ngày nào yên ổn.

Bọn họ quyết định lần này sẽ dốc toàn lực để tiêu diệt hoặc trục xuất Giang Hàn.

Sau khi vào đây, họ đã thử dùng các đòn tấn công thông thường nhưng không mấy hiệu quả với Quảng Hàn Cung. Bởi lẽ, Hồn Tộc là hồn thể, phương thức chủ yếu là công kích linh hồn. Các đòn tấn công năng lượng của họ vốn đã yếu, mà công kích linh hồn lại hoàn toàn vô dụng trước Quảng Hàn Cung.

Vì vậy, họ chỉ có thể sử dụng Hồn Nguyên!

Khi tiến vào khu vực sương tím của Tử Thần Cấm Địa, họ cảm thấy hồn lực tiêu hao không hề chậm. Tộc Vương của họ từng đưa ra điều kiện – bọn họ vào đây tối đa ba tháng, nhưng giờ xem ra, chưa chắc họ đã trụ nổi…

Dù cho mấy vị Hợp Đạo có thể cầm cự được ba tháng, thọ nguyên cũng sẽ hao tổn hơn phân nửa, nguyên khí đại thương, chiến lực suy giảm trầm trọng, có sống lay lắt thêm vài năm rồi cũng chết.

Nếu đã vậy, chi bằng chết hết trong Tử Thần Cấm Địa này cho xong.

Hồn Tộc đã đầu hàng Minh Tộc. Lần này họ dốc hết sức, dù có chết cả ở đây thì sau này Minh Tộc chắc chắn sẽ không ngược đãi hay áp bức Hồn Tộc, ngược lại còn phải bảo vệ tử tế. Nếu không, chuyện này sẽ trở thành trò cười, ảnh hưởng đến danh tiếng của Minh Tộc.

Thực ra, Hồn Tộc không phải là không có ý định ngả về phía Linh Tộc và Nhân Tộc, nhưng lần này Thất tộc đã phát cáo thị. E rằng Linh Tộc cũng không dám đứng ra bảo vệ Hồn Tộc đến cùng, nếu không sẽ là đối đầu trực diện với Thất tộc, chẳng khác nào tuyên chiến.

Vì một Hồn Tộc nhỏ bé, Linh Tộc sẽ không mạo hiểm như vậy!

Bởi vậy, Hồn Dục và đồng bọn khi vào đây đã hạ quyết tâm, dốc toàn lực, không định sống sót trở ra.

Các thủ đoạn khác của họ không có tác dụng gì nhiều với Quảng Hàn Cung, chỉ có thể sử dụng Hồn Nguyên, dùng đặc tính ăn mòn cực mạnh của nó để nhanh chóng tiêu hao năng lượng của cung điện.

Lựa chọn của họ đã đúng. Sau khi dùng Hồn Nguyên, năng lượng của Quảng Hàn Cung tiêu hao cực nhanh, ước chừng tối đa hai mươi ngày nữa là có thể phá vỡ.

Họ ước tính tình hình hồn lực tiêu hao, ngay cả khi đang sử dụng Hồn Nguyên, họ vẫn có thể dễ dàng cầm cự hơn một tháng.

“Hồn Ấp!”

Hồn Dục suy nghĩ một lát rồi nói với một tên Hồn Tộc cấp Nhập Đạo: “Ngươi ra ngoài bẩm báo với Minh Dục và Minh Phá đại nhân, nói rằng chỉ cần Quảng Hàn Cung không di chuyển, hai mươi ngày sau chúng ta có thể phá vỡ nó!”

“Vâng!”

Một tên Hồn Tộc hóa thành một luồng sáng bay ra ngoài.

“Tốt!”

Bên ngoài, Minh Dục và Minh Phá nhận được tin thì vô cùng mừng rỡ. Minh Dục gật đầu nói: “Báo lại cho Hồn Dục, nếu các ngươi có thể giết được Giang Hàn, lần này coi như lập đại công, sau này sẽ có trọng thưởng!”

Hồn Ấp bay vào trong, Linh Thánh Tôn bọn họ đều phấn chấn hẳn lên. Chỉ cần phá được Quảng Hàn Cung, Giang Hàn tuyệt đối không thể ở lỳ bên trong được nữa. Chỉ cần không có Quảng Hàn Cung, họ cũng dám xông vào nơi sâu nhất, dù phải trả giá bằng một nửa thọ nguyên cũng phải dùng một chiêu diệt gọn Giang Hàn.

Lần truy sát Giang Hàn này, vạn giới đều đang dõi theo.

Nếu không giết được hắn, Linh Thánh Tôn bọn họ sẽ mất hết mặt mũi, uy danh của Hoang Tộc và Minh Tộc cũng sẽ suy giảm không ít.

Hai mươi mốt Hợp Đạo truy sát một tên Nhân Tộc Nhập Đạo mà còn không giết được, sự kính sợ của các tộc đối với Hoang Tộc và Minh Tộc tự nhiên sẽ giảm đi, họ sẽ coi thường hai tộc này.

Vì vậy, dù có địa vị như Linh Thánh Tôn cũng không thể rời đi, phải ngồi đây canh giữ, đó là chuyện bất đắc dĩ.



“Làm thế nào bây giờ?”

Bên trong bí cảnh Thú tự của Thiên Thú Đỉnh, Giang Hàn và Bặc Phệ đang bàn bạc.

Giang Hàn nghĩ ra rất nhiều cách, ví dụ như thả một lượng lớn hung thú ra ngoài, hoặc để Thạch Vẫn bọn họ ra tay, nhưng cảm thấy không có tác dụng gì nhiều. Hồn Tộc có hai bản thể, nếu không đồng thời tiêu diệt cả hai thì gần như là bất tử.

Hồn lực của Hồn Tộc rất dồi dào, hung thú ra ngoài chẳng mấy chốc sẽ bị hao hết bản nguyên sinh mệnh mà biến thành xương trắng.

Hơn nữa, đám Hồn Tộc bên ngoài có đến năm Hợp Đạo, hung thú có nhiều đến mấy cũng không thể làm hại được họ.

Điều khiển Quảng Hàn Cung bay đi?

Vậy thì hắn phải ra khỏi Thiên Thú Đỉnh, bản nguyên sinh mệnh của hắn cũng sẽ trôi đi cực nhanh, đến lúc đó hắn cũng không trụ nổi. Trừ phi hắn lập tức điều khiển Quảng Hàn Cung bay ra khỏi Tử Thần Cấm Địa, nhưng Linh Thánh Tôn bọn họ ở bên ngoài chắc chắn sẽ lập tức vây lại, đến lúc đó Quảng Hàn Cung vẫn sẽ bị phá vỡ.

Ra ngoài rồi dùng Độ Thương Khung để bỏ trốn?

Vấn đề là đám Hợp Đạo kia cũng có đạo pháp dịch chuyển, mà linh hồn của hắn lại yếu hơn nhiều, sớm muộn gì cũng bị đuổi kịp.

Điểm mấu chốt là – Bặc Phệ đã bói ra, sinh lộ chính là ở trong Tử Thần Cấm Địa này.

Bặc Phệ không trả lời mà bói lại một lần nữa. Toàn thân ông ta sáng lên ánh sáng trắng nhàn nhạt, xương thú trong tay lấp lánh không ngừng. Một lát sau, ông ta mở mắt ra nói: “Sinh lộ vẫn ở đây, chúng ta không thể đi!”

Giang Hàn ép mình phải bình tĩnh, hắn nhíu mày lẩm bẩm: “Trong Tử Thần Cấm Địa không có gì cả, làm sao chúng ta né được đòn tấn công của đám Hồn Tộc này đây? Khoan đã... Tử Thần Cấm Địa có một thứ, Tử Thần Điện!”

“Tử Thần Điện?”

Cặp lông mày thưa thớt của Bặc Phệ nhướng lên, sau đó ông ta cúi đầu trầm ngâm. Rất nhanh, ông ta ngẩng đầu lên nói: “Đúng vậy, bên trong Tử Thần Điện rất phức tạp, nghe nói năm xưa có mấy vị Hợp Đạo từng vào đó, nhưng cơ bản đều không ra được.”

“Có lẽ... bên trong Tử Thần Điện không chỉ có Tử Thần đạo tắc mà còn có những sát chiêu đáng sợ khác. Công tử, ngài hãy điều khiển Quảng Hàn Cung thu nhỏ lại, bay vào trong Tử Thần Điện, dụ đám Hồn Tộc đó vào, mượn sức Tử Thần Điện để tiêu diệt bọn chúng.”

“Có thể thử!”

Giang Hàn gật đầu, nhưng không vội ra ngoài ngay mà lấy mấy cây linh dược từ trong nhẫn không gian ra, nhanh chóng luyện hóa.

Hắn đã lấy được không ít linh dược trong Thiên Yêu Cung, đều là linh dược hàng đầu, có thể bổ sung nguyên khí và bản nguyên sinh mệnh đã mất của hắn.

Đợi sau khi luyện hóa hoàn toàn linh dược, thân hình hắn lóe lên, ra khỏi Thiên Thú Đỉnh, sau đó đánh ra mấy luồng lưu quang.

Quảng Hàn Cung chấn động, rồi nhanh chóng thu nhỏ lại, sau đó hóa thành một luồng sáng bay về phía Tử Thần Điện gần đó.

“Hửm?”

Mấy vị Hợp Đạo của Hồn Tộc ngẩn ra, rồi bừng tỉnh. Hồn Dục trầm giọng quát: “Giang Hàn muốn chạy, đuổi theo!”

Từng đoàn quang cầu bay lên, cấp tốc đuổi theo Quảng Hàn Cung.

Tốc độ của Quảng Hàn Cung chưa đạt đến đỉnh điểm, nhưng cũng tương đương với Nhập Đạo hậu kỳ, chỉ trong một hơi thở đã đến bên ngoài Tử Thần Điện. Không chút do dự, Giang Hàn điều khiển Quảng Hàn Cung bay vào cánh cửa lớn đen ngòm của Tử Thần Điện.

“Ơ...”

Đám Hồn Tộc đều dừng lại bên ngoài Tử Thần Điện. Trong lịch sử Hồn Tộc, có một vị tiên tổ từng vào Tử Thần Điện, cuối cùng không lấy ra được gì, hơn nữa không lâu sau thì qua đời.

Vị tiên tổ này trước khi chết đã để lại di huấn, dặn dò hậu bối Hồn Tộc không được tiến vào Tử Thần Cấm Địa, đặc biệt là không được vào Tử Thần Điện.

Nhưng bây giờ Giang Hàn đã trốn vào trong đó, họ có thể làm gì đây? Chẳng lẽ cứ thế từ bỏ?

Vốn dĩ họ đã không định sống sót trở về, nếu có thể giết được Giang Hàn, Minh Tộc chắc chắn sẽ hậu đãi Hồn Tộc. Ít nhất trong thời gian ngắn sẽ không làm khó Hồn Tộc, cái chết của họ mới có giá trị.

“Vào!”

Hồn Dục chỉ trầm tư vài giây là đã hạ lệnh, đồng thời là người đầu tiên xông vào.

“Quả nhiên rất phức tạp…”

Khi vào trong, hắn phát hiện đây không phải là một đại điện mà là một căn phòng hình vuông rộng chừng ba mươi trượng, và căn phòng này có bốn cánh cửa giống hệt nhau. Ngoài ra, ở đây không có gì cả.

“Vút! Vút! Vút!”

Từng tên Hồn Tộc xông vào, sau khi dò xét cảnh vật bên trong cũng đều ngây người.

Quảng Hàn Cung đã biến mất, ai biết được nó đã vào cánh cửa nào?

“Vào!”

Hồn Dục cũng không quản nhiều nữa, tùy tiện chọn một cánh cửa rồi xông vào, các cường giả Hồn Tộc khác cũng vội vàng đi theo.

Kết quả, một luồng sáng đen lóe lên, họ lại tiến vào một căn phòng khác, và căn phòng này y hệt căn phòng vừa rồi, cũng có bốn cánh cửa…

“Mê cung?”

Hồn Dục trầm tư một lúc. Hắn không bay về phía cửa nữa mà bay về phía bức tường.

Bọn họ là hồn thể, có thể xuyên qua vật thể rắn. Nếu có thể đi xuyên tường, họ sẽ dễ dàng đi lại trong Tử Thần Điện và nhanh chóng tìm ra Quảng Hàn Cung.

“Vù~”

Ngay khi Hồn Dục định xuyên tường, trên bức tường bỗng sáng lên ánh sáng đen, sau đó một luồng Tử Thần đạo tắc kinh khủng bao trùm lấy Hồn Dục, khiến hồn lực của hắn tiêu hao với tốc độ điên cuồng…

“Vút!”

Hồn Dục sợ đến chết khiếp. Trên bức tường này lại có Tử Thần đạo tắc mạnh như vậy ư? Nếu hắn cứ cố xuyên tường, e rằng chỉ cần xuyên qua mươi mấy lần, hồn lực của hắn sẽ cạn sạch…

“Xong rồi!”

Hồn Dục tuyệt vọng lẩm bẩm: “Tiên tổ quả nhiên không lừa chúng ta, Tử Thần Điện này là tử địa, ai vào đây cũng khó mà sống sót…”

Đề xuất Kinh Dị: Quỷ Xá (Quỷ Khóc)