Vô Hạng Khủng Bố
Chương 112: Bệnh biến, cứu chữa, thời gian
Ba người Sở Hiên trên biển trở về thành phố lúc đầu, nơi ba tân nhân đang nóng lòng chờ đợi, La Cam Đạo còn khá một chút, hắn cùng với thanh niên tóc vàng có cùng sở thích, hai người đều cực kỳ hứng thú với xe cộ, có điều thanh niên tóc vàng đối với công phu Trung Quốc càng thêm điên cuồng, còn La Cam Đạo thì chỉ hứng thú với xe cộ mà thôi. Về phần hai cô gái thì cực kì khó chịu, Vương Ngải Ngải coi như biết chút tiếng Anh, nhưng cũng nói được vài câu xã giao mà thôi, muốn đi ra ngoài cũng không được, mặc dù có tiền, nhưng nàng và Uông Tuyết chỉ có thể cùng vài tên xã hội đen đi dạo phố, theo lời tên thanh niên tóc vàng nói thì hắn được sư phụ giao phó, phải bảo đảm an toàn cho các nàng.
Mặc dù hai người vô cùng bất mãn, nhưng chung quy mấy ngày này cuộc sống vẫn rất thoải mái, có tiền cho các nàng tiêu xài, có người xách đồ miễn phí này nọ, còn được ở thành phố nước Mĩ phồn hoa này, cộng mấy nguyên nhân lại làm các nàng coi dạo phố như là công việc chính của mình.
Đến khi ba người Sở Hiên từ trên biển trở về, gã thanh niên tóc vàng lập tức vui mừng từ trường đua chạy ngay về tổng bộ, kết quả sau khi hắn nghe nói Trịnh Xá đã chiến tử, tên tiểu tử liền khóc lóc rất là thảm thiết, nhìn bộ dạng của hắn quả có chút thật tình thật ý, lấy tiểu tử này mà nói, hắn học tập võ công đồng thời cũng học luôn tinh thần hiệp khách cổ xưa, lấy chữ hiếu làm đầu, chuyện này làm mấy người La Cam Đạo cứ ngẩn ra mà nhìn, mãi chưa tỉnh táo lại.
Đến tối sáu người cùng ngồi một chõ thảo luận một chút về tình huống trước mắt, Sở Hiên cũng không nói cho ba tân nhân biết rằng họ có khả năng bị delete, chỉ nói là trong khoảng thời gian ngắn thành thị này sẽ không gặp phải bất cứ nguy hiểm nào, dù sao côn trùng cũng phát tán khắp nơi, kể cả có một bộ phận đi tới thành phố này, thì bọn họ cũng đã có Goblin glider hẳn là sẽ không có gì nguy hiểm.
- Các ngươi có thể tiếp tục ở tại chổ này, trong khoảng thời gian này ba người bọn ta còn cần làm một số việc, ước chừng ba ngày sau có thể trở về Chủ Thần không gian. Cơ bản là như vậy, đoạn thời gian này các ngươi có thể tự quyết định cuộc sống của mình.
Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính, mỉm cười nói với ba tân nhân.
Hai cô gái nữ nhân chưa kịp mở miệng, La Cam Đạo đã hưng phấn nói:
- Ta có thể mua một chiếc xe máy đem về chỗ Chủ Thần được không? Chiếc xe ấy thật sự quá hấp dẫn, các ngươi không phải nói trong Chủ Thần không gian giá vàng cực kỳ rẻ sao? Vậy cho ta mua một chiếc xe máy về chỗ Chủ Thần đi, chiếc xe ấy mà không mua thì đúng là quá lãng phí!
Sở Hiên gật đầu nói:
- Ngươi muốn mua thì cứ mua, nhiêu đó vàng đủ cho ngươi mua máy xe chứ? Hiện tại mời các ngươi ra ngoài một lát, ba người chúng ta có chút chuyện cần thương lượng, tóm lại chuyện trở về Chủ Thần không gian cứ quyết định như vậy, khi quay lại chúng ta tự nhiên sẽ tới đón các ngươi.
La Cam Đạo hoan hô thành tiếng, hắn chạy dẫn đầu từ phòng hội nghị ra ngoài, người này chẳng qua chỉ là thanh niên mười bảy mười tám mà thôi, một khi mong ước được thực hiện thì dĩ nhiên là hưng phấn không thôi.
Hai người còn lại đều cười hì hì vừa đi ra ngoài vừa nói chuyện, trông ba người chẳng khác gì người bình thường, Bá Vương nhìn theo bóng lưng bọn họ rời đi cười hắc hắc:
- Thật đúng là một đám ngây thơ, rõ ràng đang ở trong thế giới phim kinh dị, mà lại có thể hạnh phúc ở thành thị mà hưởng thụ, có lẽ nếu như không phải lần này kịch bản thay đổi, bọn họ đã có thể ung dung thoải mái kiếm được điểm thưởng, chỉ là không biết bộ phim tiếp theo vẻ mặt họ sẽ thế nào đây? Hắc hắc….
Sở Hiên cũng không trả lời, chỉ yên lặng nhìn tập ghi chép trong tay, nói:
- Muốn giao văn bản cho chính phủ có thể có chút không đơn giản, hơn nữa ngoài việc này ra, chúng ta còn phải đến viện bảo tàng lấy trộm ba quả trứng T-rex để chuẩn bị trở lại Chủ Thần không gian. Tóm lại trước mắt có ba việc cần làm, thứ nhất chính là tìm một cái máy tính, ta muốn xâm nhập vào mạng quân đội của chính phủ, thứ hai, các ngươi phải bắt đầu xem xét địa điểm đặt trứng T-rex trong viện bảo tàng, hơn nữa cần xem xét có phải là tiêu bản bị chế tác hay không, nếu như không thì tìm cơ hội lén đem ra hoặc trực tiếp đoạt lấy, trước đó phải thông báo với ta một tiếng. Thứ ba, chúng ta cần phải có nhân lực cảnh báo về việc côn trùng xâm lấn thành phố, một sai lầm nhỏ cũng có thể gây ra thương vong rất lớn, cả ba chúng ta không ai được phép chết…..
Bá Vương cùng Vương Hiệp đồng thời gật đầu, kì thật bọn họ đơn độc trước mặt Sở Hiên thì biểu hiện có vẻ như quân nhân, bởi vì ba người thực tế đều xuất thân là thành viên trong quân ngũ, trong đó cách bố trí, sắp xếp của Sở Hiên lại càng mang đậm tác phong quân đội, về cơ bản những chuyện cấp trên an bài xong, tuyệt không cho phép ngươi từ chối hay do dự, đương nhiên, khi Trịnh Xá còn sống, thì cũng chỉ có hắn này mới dám cự tuyệt một số kế hoạch hay sắp xếp của Sở Hiên.
Chuyện cơ bản là được sắp xếp như vậy, Vương Hiệp phụ trách lấy trứng T-rex, thân là tinh anh của bộ đội đặc chủng trinh sát, đối mặt với cái bảo tàng bình thường mà không hoàn thành, vậy thì hắn tốt nhất là trực tiếp cắt cổ tự sát đi cho xong.
Bá Vương điều khiển Goblin glider (sau khi cường hóa bốn thuộc tính 100 điểm miễn cưỡng có thể điều khiển) bắt đầu dò xét bờ biển, tìm xem có dấu vết của côn trùng di chuyển đến thành phố hay không.
Về phần Sở Hiên thì nhờ thanh niên tóc vàng tìm cho hắn một cái máy tính cao cấp, sau khi tải xuống một số phần mềm hacker, hắn dùng một ngày một đêm tự mình viết một chương trình thích hợp, cuối cùng bắt đầu từ Internet, xâm nhập vào mạng hệ thống quân sự, việc đầu tiên chính là mở ra cổng kết nối chính của chính phủ.
Ba người đều bắt đầu hoàn thành công việc bản thân, mà sau khi Trịnh Xá chết trận, ba người đều cảm giác Trung Châu đội phảng phất như thiếu đi cái gì đó, ba người gặp mặt nói chuyện cũng ngày một ít đi, chỉ có một số mệnh lệnh cứng ngắc, vốn bản chất Sở Hiên là thế, chỉ sau khi tiếp xúc với Trịnh Xá mói có chút thay đổi, quan hệ ba người giờ phút này dường như biến thành quan hệ cấp trên cấp dưới.
Trịnh Xá vuốt vuốt lồng ngực cùng bắp đùi, đầu óc hắn không thể giải thích được, nhưng chờ đến khi sờ vuốt xong thôi, hắn hắc hắc cười nhìn về đám lính phía cửa cùng mọi người tại phòng hội nghị, tiếp theo hắn dưới chân chợt động, lao về phía đám lính…
Trịnh Xá nhìn đám binh lính và sỹ quan đang rên rỉ dưới đất, hắn vỗ vỗ trên người, Nạp giới đeo ở tay trái đã biến mất, túi không gian trong ngực áo cũng không còn, trong hai món đồ này có vũ khí và máy bộ đàm để liên lạc với Sở Hiên, vì thế hắn quay sang một gã nhân viên nghiên cứu bị dọa đến choáng váng, nói:
- Ngươi, đúng, chính là ngươi... Tại sao ta lại ở chỗ này? Đã xảy ra chuyện gì?
Tên nhân viên kia rùng mình, vội vàng đáp:
- Ngươi, ta... Đúng rồi, ngươi là sinh mạng thể chúng ta tìm được trong đầu rồng, lúc đó nửa thân dưới của ngươi đã biến mất nhưng lại nối liền với cơ thịt của cự long. Sau đó thân dưới ngươi từ từ mọc ra, để nghiên cứu khả năng hồi phục kinh khủng này nên bọn ta cho ngươi ở trong dung dịch sinh lý, hàng ngày tiêm đường gluco, chúng ta không có ác ý.
Trịnh Xá nhớ lại tình cảnh lúc đó, sau khi sử dụng kỹ năng Hủy diệt, đánh nát hàm dưới cự long, sau đó ôm bom từ miệng nó, xuyên qua khí quản lao vào trong bụng. Lúc bom nổ, may mắn là thân thể hắn vẫn đang trong trạng thái Hủy diệt, cường độ thân thể vượt xa bình thường nên khi bị sóng xung kích của vụ nổ đánh trúng cũng không tan xương nát thịt trong nháy mắt mà bị sóng nổ đẩy dọc theo khí quản xuyên thẳng vào đầu rồng, nửa thân dưới lộ ra ngoài bị phá nát....
Nói như vậy, hắn có thể may mắn sống sót phần lớn là nhờ lực hồi phục kinh khủng của cự long, tiếp theo lời kể của gã nhân viên nghiên cứu, hắn biết thân thể mình đã dung hợp với tế bào rồng nên cả nửa thân dưới cũng mọc ra. Mà hiện tại, xác suất dung hợp cực thấp, bọn họ đã thí nghiệm trên mấy trăm mẫu, chia theo cường độ sức sống, cũng chỉ có mấy mẫu cá voi là còn sống, nhưng cũng sắp tử vong.
"Nói như vậy, tố chất thân thể ta tăng lên gấp đôi bình thường cũng là nhờ dung hợp tế bào sao? Có lẽ là hoàn toàn xâm nhập hấp thu thì đúng hơn, dù sao nửa thân dưới cơ bản cũng do cơ thịt cự long tạo thành..."
Trịnh Xá cảm thán không thôi, chờ khi tên nhân viên nghiên cứu này mang quần áo, Nạp giới và túi không gian lại, hắn mới hồi phục tình thần, mặc lại áo quần, đeo nhẫn lên tay. Cùng lúc đó, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân dồn dập, có lẽ binh sỹ hải quân trên hàng không mẫu hạm đã bắt đầu tập kêt, dù sao những sỹ quan ngồi trong phòng hội nghị này đều là mang quân hàm đầy sao (cấp tướng), không ai có vạch ngang.
Trịnh Xá cũng không để ý, trước khi hấp thu tế bào rồng hắn đã không quan tâm tới đám lính bình thường này, chỉ cần không bị hàng loạt súng máy hoặc tên lửa dồn vào tử địa thì hễ có thua thiệt hắn cũng có thể vận hành Bạo tạc chạy trốn, huống chi bây giờ trong phòng có nhiều con tin như vậy, hắn mặc quần áo xong liền lấy máy bộ đàm từ trong Nạp giới ra, động tác như làm ảo thuật khiến đám nhân viên nghiên cứu tròn mắt nhìn.
- A lô, ha ha ha, ta là Trịnh Xá...
Trịnh Xá cười ha ha, nói vào máy bộ đạm, thanh âm truyền ra lại là của tân nhân La Cam Đạo.
La Cam Đạo im lặng vài giây rồi bỗng thét lên:
- Mẹ ơi, quỷ....
Tiếp theo rồi nghe tiếng rơi đánh bộp xuống đất, nhất thời hắn chỉ biết cười khổ.
Từ trong máy bộ đàm có thể nghe được âm thanh bên kia rất nhộn nhạo, đặc biệt là giọng Bá Vương có chút bệnh hoạn quát lên, hơn mười giây sau, tiếng cười của Bá Vương truyền ra:
- Ha ha ha, ta biết tên tiểu tử ngươi nhất định còn sống, mẹ nó, anh em làm sao có kẻ tự đi tìm chết như thế được....
Thanh âm của hắn không ngờ mang theo chút nghẹn ngào làm Trịnh Xá cũng thoáng thấy sống mũi cay cay.
Hắn vội lảng đi:
- Ta đang ở tên hàng không mẫu hạm, tình huống cụ thể sau khi quay về sẽ nói rõ, vị trí của các ngươi bây giờ là ở đâu?
Máy bộ đàm yên lạng một lúc, tiếp thanh tiếng của Sở Hiên mới vang lên, có điều giọng hắn nghe có vẻ rất yếu ớt:
- Ba người bọn ta có chút vấn đề, theo thông tin lấy được từ chỗ chính phủ, đây có thể là phản ứng dây chuyền sau khi tắm qua máu rồng, tế bào trong cơ thể chúng ta bắt đầu phản phệ, giống như bệnh ung thư vậy, mà còn nghiêm trọng hơn, vừa rồi bác sỹ đã nghiên cứu tế bào bọn ta, ta và Bá Vương sẽ tử vong trong vòng 12 tiếng đồn hồ, tố chất thân thể Vương Hiệp mạnh hơn một chút, có thể kéo dài tới chiều mai...
Trịnh Xá sửng sốt, hắn lập tứng gầm lên điên cuồng:
- Mẹ kiếp, sao các ngươi lại bị nhiễm tế bào rồng chứ? Không thể nào! Các ngươi cũng đâu có cận thân giáo chiến với nó? Thật không thể nào!
- Nghe ta nói!
Sở Hiên quát lên nặng nề, nhưng trong máy bộ đàm lập tức truyền đến tiếng ho kịch liệt, hơn nửa ngày sau hắn mới tiếp tục:
- Những chuyện khác đã không còn ý nghĩa nữa, mấu chốt bây giờ là nếu như không muốn bọn ta chết, trước khi rời khỏi hàng không mẫu hạm, ngươi nhất định phải làm một việc, giao dịch trao đổi hồ sơ chúng ta tìm được cho quân đội, bắt bọn họ giao ra ba quả trứng T-rex, trứng tại viện bảo tàng đã bị làm thành tiêu bản, để dự phòng vạn nhất phải có ba quả trứng mới sinh.
Trịnh Xá lập tức quát:
- Ngươi nói làm thế nào?
Tiếng của Sở Hiên tiếp tục:
- Trước tiên, ngươi đạt thành hiệp nghị với sỹ quan trên hàng không mẫu hạm, để họ phái trực thăng đưa ngươi tới đảo Nublar, hỗ trợ tìm kiếm tổ của T-rex, nhớ kỹ, nhất định phải tận mắt xác định đó là T-rex mới có thể lấy trứng, nếu không chắc chắn không đủ thời gian quay lại nữa. Nhân dịp này ngươi cũng có thể tìm Ngọn giáo của thần Osiris về, nhưng quả địa lôi trọng lực cao thì không nên động đến, Vương Hiệp đã cài đặt ổn thỏa, để dự phòng, ngươi không nên tùy tiện động chạm đến nó, ngươi cũng không có tri thức về phương diện này...
Trịnh Xá lập tức nói:
- Hiểu rồi, ngươi truyền hồ sơ đến đây bằng cách nào?
Sở Hiên đáp:
- Ta sẽ chuyển một nửa bản ghi chép qua fax đến cho cơ quan của Lầu Năm Góc, nửa còn lại sau khi ngươi bình yên trở về mói có thể giao nốt... Vấn đề này không quan trọng, nếu tính toán thời gian, ngươi hoàn toàn có thể trở về thành phố này trong vòng năm, sáu giờ, chuyện ta muốn nói là... ngươi tới chỗ tổ cự long xem thử, nếu có trứng thì nhất định phải đem về.
- Nhớ kỹ, lấy vấn đề côn trung liên tục sinh sản uy hiếp bọn họ, trên thực tế đám côn trùng khổng lồ đã uy hiếp rất nhiều khu vực bên bờ biển, ta nghĩ họ hắn đã hiểu sự nguy hiểm của lũ côn trùng này.
Trịnh Xá ngẩn người, hắn lập tức quay về phía đám sỹ quan, nói:
- Nghe nói, đám côn trùng khổng lồ đã uy hiếp rất nhiều địa phương trên bờ biển? Hơn nữa có vẻ còn đang không ngừng gia tăng? Các ngươi có biện pháp ngăn cản bọn chúng không?
Đám sỹ quan này chỉ có một số bị Trịnh Xá đánh nhất, bởi vì họ có ý tấn công hắn, phần lớn những người lớn tuổi vẫn yên lặng ngồi tại chỗ, đến khi Trịnh Xá lên tiếng, một tên sỹ quan cấp tướng cao tuổi mới bình tĩnh đáp:
- Ngươi có cách sao?
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Không sai, bọn ta có sơ đồ cấu tạo gen của đám côn trùng khổng lồ này, cũng có biện pháp tiêu diệt chúng, ta nghĩ trên thực tế chúng ta có thể làm một giao dịch...
Tên sỹ quan cười lạnh nói:
- Giao dịch, đánh chìm hai tàu chiến của bọn ta, gây tử vong cho mấy nghìn lính hải quân, hơn nữa lần này còn kéo cự long tới tập kích hàng không mẫu hạm, mà thậm chí cả việc côn trùng khuyếch tán cũng rất có thể là do các ngươi làm, ngươi nghĩ với nhiều cái "sự thật" thế này chúng ta còn có cơ hội hợp tác sao?
Trịnh Xá cũng không tức dậy, hắn với lấy một cái ghế, người xuống, cười hắc hắc, đáp:
- Thế giới này không có địch nhân vĩnh viễn, tất cả chỉ trông vào lợi ích, nếu bọn ta có thể mang đến đủ lợi ích cho các ngươi thì sao? Ngoài bản đồ gen ra, bọn ta còn có thể tặng các ngươi một lễ vật nhỏ, ví dụ một quả địa lôi trọng lực đủ sức hủy diệt một chiến hạm thì thế nào?
Đám sỹ quan hơi có chút động dung, bởi vì họ có xem qua ghi chép về cuộc chiến đánh chìm hai chiến hạm, đặc biệt ấn tượng với loại bom đủ để biến cả chiến hạm thành một khối cầu kim loại, uy lực quả thật mạnh đến đáng sợ. Nếu như có thể lấy được một quả như vậy, nói không chừng quốc gia có thể phục chế lại, mà nắm giữ được trọng lực, đây có thể không đơn giản là giá trị một quả bom, mà là giá trị đủ nắm giữ tương lai cả nhân loại.
Vì thế tên sỹ quan này ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Ngươi có yêu cầu gì? Cứ nói ra cho chúng ta nghe thử, có lẽ chúng ta vẫn có cơ hội hợp tác...
Trịnh Xá cười lạnh, dù sao quả địa lôi đó trong thời gian ngắn cũng không thể lấy lại nên lấy nó làm tiền cược vụ này cũng chẳng có vấn đề gì, với kỹ thuật của Vương Hiệp cũng không cách nào tách rời nó ra được, đây chính là vũ khí công nghệ cao của tương lai mà. Theo lời Vương Hiệp thì vỏ ngoài của địa lôi thật sự được chế tạo đặc biệt, không thể dễ dàng phá vỡ, một khi mở ra uy lực của nó sẽ bộc phát, đến lúc ấy tất cả mọi vật trong phạm vi mấy trăm mét sẽ bị cuộn thành một đống nên hắn căn bản không lo bọn họ có thể lấy được kỹ thuật chế tạo.
- Dùng trực thăng đưa ta tới đảo cự long, ngoài ra phái người giúp ta tìm tổ T-rex, ta cần ba quả trứng....
Mặc dù hai người vô cùng bất mãn, nhưng chung quy mấy ngày này cuộc sống vẫn rất thoải mái, có tiền cho các nàng tiêu xài, có người xách đồ miễn phí này nọ, còn được ở thành phố nước Mĩ phồn hoa này, cộng mấy nguyên nhân lại làm các nàng coi dạo phố như là công việc chính của mình.
Đến khi ba người Sở Hiên từ trên biển trở về, gã thanh niên tóc vàng lập tức vui mừng từ trường đua chạy ngay về tổng bộ, kết quả sau khi hắn nghe nói Trịnh Xá đã chiến tử, tên tiểu tử liền khóc lóc rất là thảm thiết, nhìn bộ dạng của hắn quả có chút thật tình thật ý, lấy tiểu tử này mà nói, hắn học tập võ công đồng thời cũng học luôn tinh thần hiệp khách cổ xưa, lấy chữ hiếu làm đầu, chuyện này làm mấy người La Cam Đạo cứ ngẩn ra mà nhìn, mãi chưa tỉnh táo lại.
Đến tối sáu người cùng ngồi một chõ thảo luận một chút về tình huống trước mắt, Sở Hiên cũng không nói cho ba tân nhân biết rằng họ có khả năng bị delete, chỉ nói là trong khoảng thời gian ngắn thành thị này sẽ không gặp phải bất cứ nguy hiểm nào, dù sao côn trùng cũng phát tán khắp nơi, kể cả có một bộ phận đi tới thành phố này, thì bọn họ cũng đã có Goblin glider hẳn là sẽ không có gì nguy hiểm.
- Các ngươi có thể tiếp tục ở tại chổ này, trong khoảng thời gian này ba người bọn ta còn cần làm một số việc, ước chừng ba ngày sau có thể trở về Chủ Thần không gian. Cơ bản là như vậy, đoạn thời gian này các ngươi có thể tự quyết định cuộc sống của mình.
Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính, mỉm cười nói với ba tân nhân.
Hai cô gái nữ nhân chưa kịp mở miệng, La Cam Đạo đã hưng phấn nói:
- Ta có thể mua một chiếc xe máy đem về chỗ Chủ Thần được không? Chiếc xe ấy thật sự quá hấp dẫn, các ngươi không phải nói trong Chủ Thần không gian giá vàng cực kỳ rẻ sao? Vậy cho ta mua một chiếc xe máy về chỗ Chủ Thần đi, chiếc xe ấy mà không mua thì đúng là quá lãng phí!
Sở Hiên gật đầu nói:
- Ngươi muốn mua thì cứ mua, nhiêu đó vàng đủ cho ngươi mua máy xe chứ? Hiện tại mời các ngươi ra ngoài một lát, ba người chúng ta có chút chuyện cần thương lượng, tóm lại chuyện trở về Chủ Thần không gian cứ quyết định như vậy, khi quay lại chúng ta tự nhiên sẽ tới đón các ngươi.
La Cam Đạo hoan hô thành tiếng, hắn chạy dẫn đầu từ phòng hội nghị ra ngoài, người này chẳng qua chỉ là thanh niên mười bảy mười tám mà thôi, một khi mong ước được thực hiện thì dĩ nhiên là hưng phấn không thôi.
Hai người còn lại đều cười hì hì vừa đi ra ngoài vừa nói chuyện, trông ba người chẳng khác gì người bình thường, Bá Vương nhìn theo bóng lưng bọn họ rời đi cười hắc hắc:
- Thật đúng là một đám ngây thơ, rõ ràng đang ở trong thế giới phim kinh dị, mà lại có thể hạnh phúc ở thành thị mà hưởng thụ, có lẽ nếu như không phải lần này kịch bản thay đổi, bọn họ đã có thể ung dung thoải mái kiếm được điểm thưởng, chỉ là không biết bộ phim tiếp theo vẻ mặt họ sẽ thế nào đây? Hắc hắc….
Sở Hiên cũng không trả lời, chỉ yên lặng nhìn tập ghi chép trong tay, nói:
- Muốn giao văn bản cho chính phủ có thể có chút không đơn giản, hơn nữa ngoài việc này ra, chúng ta còn phải đến viện bảo tàng lấy trộm ba quả trứng T-rex để chuẩn bị trở lại Chủ Thần không gian. Tóm lại trước mắt có ba việc cần làm, thứ nhất chính là tìm một cái máy tính, ta muốn xâm nhập vào mạng quân đội của chính phủ, thứ hai, các ngươi phải bắt đầu xem xét địa điểm đặt trứng T-rex trong viện bảo tàng, hơn nữa cần xem xét có phải là tiêu bản bị chế tác hay không, nếu như không thì tìm cơ hội lén đem ra hoặc trực tiếp đoạt lấy, trước đó phải thông báo với ta một tiếng. Thứ ba, chúng ta cần phải có nhân lực cảnh báo về việc côn trùng xâm lấn thành phố, một sai lầm nhỏ cũng có thể gây ra thương vong rất lớn, cả ba chúng ta không ai được phép chết…..
Bá Vương cùng Vương Hiệp đồng thời gật đầu, kì thật bọn họ đơn độc trước mặt Sở Hiên thì biểu hiện có vẻ như quân nhân, bởi vì ba người thực tế đều xuất thân là thành viên trong quân ngũ, trong đó cách bố trí, sắp xếp của Sở Hiên lại càng mang đậm tác phong quân đội, về cơ bản những chuyện cấp trên an bài xong, tuyệt không cho phép ngươi từ chối hay do dự, đương nhiên, khi Trịnh Xá còn sống, thì cũng chỉ có hắn này mới dám cự tuyệt một số kế hoạch hay sắp xếp của Sở Hiên.
Chuyện cơ bản là được sắp xếp như vậy, Vương Hiệp phụ trách lấy trứng T-rex, thân là tinh anh của bộ đội đặc chủng trinh sát, đối mặt với cái bảo tàng bình thường mà không hoàn thành, vậy thì hắn tốt nhất là trực tiếp cắt cổ tự sát đi cho xong.
Bá Vương điều khiển Goblin glider (sau khi cường hóa bốn thuộc tính 100 điểm miễn cưỡng có thể điều khiển) bắt đầu dò xét bờ biển, tìm xem có dấu vết của côn trùng di chuyển đến thành phố hay không.
Về phần Sở Hiên thì nhờ thanh niên tóc vàng tìm cho hắn một cái máy tính cao cấp, sau khi tải xuống một số phần mềm hacker, hắn dùng một ngày một đêm tự mình viết một chương trình thích hợp, cuối cùng bắt đầu từ Internet, xâm nhập vào mạng hệ thống quân sự, việc đầu tiên chính là mở ra cổng kết nối chính của chính phủ.
Ba người đều bắt đầu hoàn thành công việc bản thân, mà sau khi Trịnh Xá chết trận, ba người đều cảm giác Trung Châu đội phảng phất như thiếu đi cái gì đó, ba người gặp mặt nói chuyện cũng ngày một ít đi, chỉ có một số mệnh lệnh cứng ngắc, vốn bản chất Sở Hiên là thế, chỉ sau khi tiếp xúc với Trịnh Xá mói có chút thay đổi, quan hệ ba người giờ phút này dường như biến thành quan hệ cấp trên cấp dưới.
Trịnh Xá vuốt vuốt lồng ngực cùng bắp đùi, đầu óc hắn không thể giải thích được, nhưng chờ đến khi sờ vuốt xong thôi, hắn hắc hắc cười nhìn về đám lính phía cửa cùng mọi người tại phòng hội nghị, tiếp theo hắn dưới chân chợt động, lao về phía đám lính…
Trịnh Xá nhìn đám binh lính và sỹ quan đang rên rỉ dưới đất, hắn vỗ vỗ trên người, Nạp giới đeo ở tay trái đã biến mất, túi không gian trong ngực áo cũng không còn, trong hai món đồ này có vũ khí và máy bộ đàm để liên lạc với Sở Hiên, vì thế hắn quay sang một gã nhân viên nghiên cứu bị dọa đến choáng váng, nói:
- Ngươi, đúng, chính là ngươi... Tại sao ta lại ở chỗ này? Đã xảy ra chuyện gì?
Tên nhân viên kia rùng mình, vội vàng đáp:
- Ngươi, ta... Đúng rồi, ngươi là sinh mạng thể chúng ta tìm được trong đầu rồng, lúc đó nửa thân dưới của ngươi đã biến mất nhưng lại nối liền với cơ thịt của cự long. Sau đó thân dưới ngươi từ từ mọc ra, để nghiên cứu khả năng hồi phục kinh khủng này nên bọn ta cho ngươi ở trong dung dịch sinh lý, hàng ngày tiêm đường gluco, chúng ta không có ác ý.
Trịnh Xá nhớ lại tình cảnh lúc đó, sau khi sử dụng kỹ năng Hủy diệt, đánh nát hàm dưới cự long, sau đó ôm bom từ miệng nó, xuyên qua khí quản lao vào trong bụng. Lúc bom nổ, may mắn là thân thể hắn vẫn đang trong trạng thái Hủy diệt, cường độ thân thể vượt xa bình thường nên khi bị sóng xung kích của vụ nổ đánh trúng cũng không tan xương nát thịt trong nháy mắt mà bị sóng nổ đẩy dọc theo khí quản xuyên thẳng vào đầu rồng, nửa thân dưới lộ ra ngoài bị phá nát....
Nói như vậy, hắn có thể may mắn sống sót phần lớn là nhờ lực hồi phục kinh khủng của cự long, tiếp theo lời kể của gã nhân viên nghiên cứu, hắn biết thân thể mình đã dung hợp với tế bào rồng nên cả nửa thân dưới cũng mọc ra. Mà hiện tại, xác suất dung hợp cực thấp, bọn họ đã thí nghiệm trên mấy trăm mẫu, chia theo cường độ sức sống, cũng chỉ có mấy mẫu cá voi là còn sống, nhưng cũng sắp tử vong.
"Nói như vậy, tố chất thân thể ta tăng lên gấp đôi bình thường cũng là nhờ dung hợp tế bào sao? Có lẽ là hoàn toàn xâm nhập hấp thu thì đúng hơn, dù sao nửa thân dưới cơ bản cũng do cơ thịt cự long tạo thành..."
Trịnh Xá cảm thán không thôi, chờ khi tên nhân viên nghiên cứu này mang quần áo, Nạp giới và túi không gian lại, hắn mới hồi phục tình thần, mặc lại áo quần, đeo nhẫn lên tay. Cùng lúc đó, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân dồn dập, có lẽ binh sỹ hải quân trên hàng không mẫu hạm đã bắt đầu tập kêt, dù sao những sỹ quan ngồi trong phòng hội nghị này đều là mang quân hàm đầy sao (cấp tướng), không ai có vạch ngang.
Trịnh Xá cũng không để ý, trước khi hấp thu tế bào rồng hắn đã không quan tâm tới đám lính bình thường này, chỉ cần không bị hàng loạt súng máy hoặc tên lửa dồn vào tử địa thì hễ có thua thiệt hắn cũng có thể vận hành Bạo tạc chạy trốn, huống chi bây giờ trong phòng có nhiều con tin như vậy, hắn mặc quần áo xong liền lấy máy bộ đàm từ trong Nạp giới ra, động tác như làm ảo thuật khiến đám nhân viên nghiên cứu tròn mắt nhìn.
- A lô, ha ha ha, ta là Trịnh Xá...
Trịnh Xá cười ha ha, nói vào máy bộ đạm, thanh âm truyền ra lại là của tân nhân La Cam Đạo.
La Cam Đạo im lặng vài giây rồi bỗng thét lên:
- Mẹ ơi, quỷ....
Tiếp theo rồi nghe tiếng rơi đánh bộp xuống đất, nhất thời hắn chỉ biết cười khổ.
Từ trong máy bộ đàm có thể nghe được âm thanh bên kia rất nhộn nhạo, đặc biệt là giọng Bá Vương có chút bệnh hoạn quát lên, hơn mười giây sau, tiếng cười của Bá Vương truyền ra:
- Ha ha ha, ta biết tên tiểu tử ngươi nhất định còn sống, mẹ nó, anh em làm sao có kẻ tự đi tìm chết như thế được....
Thanh âm của hắn không ngờ mang theo chút nghẹn ngào làm Trịnh Xá cũng thoáng thấy sống mũi cay cay.
Hắn vội lảng đi:
- Ta đang ở tên hàng không mẫu hạm, tình huống cụ thể sau khi quay về sẽ nói rõ, vị trí của các ngươi bây giờ là ở đâu?
Máy bộ đàm yên lạng một lúc, tiếp thanh tiếng của Sở Hiên mới vang lên, có điều giọng hắn nghe có vẻ rất yếu ớt:
- Ba người bọn ta có chút vấn đề, theo thông tin lấy được từ chỗ chính phủ, đây có thể là phản ứng dây chuyền sau khi tắm qua máu rồng, tế bào trong cơ thể chúng ta bắt đầu phản phệ, giống như bệnh ung thư vậy, mà còn nghiêm trọng hơn, vừa rồi bác sỹ đã nghiên cứu tế bào bọn ta, ta và Bá Vương sẽ tử vong trong vòng 12 tiếng đồn hồ, tố chất thân thể Vương Hiệp mạnh hơn một chút, có thể kéo dài tới chiều mai...
Trịnh Xá sửng sốt, hắn lập tứng gầm lên điên cuồng:
- Mẹ kiếp, sao các ngươi lại bị nhiễm tế bào rồng chứ? Không thể nào! Các ngươi cũng đâu có cận thân giáo chiến với nó? Thật không thể nào!
- Nghe ta nói!
Sở Hiên quát lên nặng nề, nhưng trong máy bộ đàm lập tức truyền đến tiếng ho kịch liệt, hơn nửa ngày sau hắn mới tiếp tục:
- Những chuyện khác đã không còn ý nghĩa nữa, mấu chốt bây giờ là nếu như không muốn bọn ta chết, trước khi rời khỏi hàng không mẫu hạm, ngươi nhất định phải làm một việc, giao dịch trao đổi hồ sơ chúng ta tìm được cho quân đội, bắt bọn họ giao ra ba quả trứng T-rex, trứng tại viện bảo tàng đã bị làm thành tiêu bản, để dự phòng vạn nhất phải có ba quả trứng mới sinh.
Trịnh Xá lập tức quát:
- Ngươi nói làm thế nào?
Tiếng của Sở Hiên tiếp tục:
- Trước tiên, ngươi đạt thành hiệp nghị với sỹ quan trên hàng không mẫu hạm, để họ phái trực thăng đưa ngươi tới đảo Nublar, hỗ trợ tìm kiếm tổ của T-rex, nhớ kỹ, nhất định phải tận mắt xác định đó là T-rex mới có thể lấy trứng, nếu không chắc chắn không đủ thời gian quay lại nữa. Nhân dịp này ngươi cũng có thể tìm Ngọn giáo của thần Osiris về, nhưng quả địa lôi trọng lực cao thì không nên động đến, Vương Hiệp đã cài đặt ổn thỏa, để dự phòng, ngươi không nên tùy tiện động chạm đến nó, ngươi cũng không có tri thức về phương diện này...
Trịnh Xá lập tức nói:
- Hiểu rồi, ngươi truyền hồ sơ đến đây bằng cách nào?
Sở Hiên đáp:
- Ta sẽ chuyển một nửa bản ghi chép qua fax đến cho cơ quan của Lầu Năm Góc, nửa còn lại sau khi ngươi bình yên trở về mói có thể giao nốt... Vấn đề này không quan trọng, nếu tính toán thời gian, ngươi hoàn toàn có thể trở về thành phố này trong vòng năm, sáu giờ, chuyện ta muốn nói là... ngươi tới chỗ tổ cự long xem thử, nếu có trứng thì nhất định phải đem về.
- Nhớ kỹ, lấy vấn đề côn trung liên tục sinh sản uy hiếp bọn họ, trên thực tế đám côn trùng khổng lồ đã uy hiếp rất nhiều khu vực bên bờ biển, ta nghĩ họ hắn đã hiểu sự nguy hiểm của lũ côn trùng này.
Trịnh Xá ngẩn người, hắn lập tức quay về phía đám sỹ quan, nói:
- Nghe nói, đám côn trùng khổng lồ đã uy hiếp rất nhiều địa phương trên bờ biển? Hơn nữa có vẻ còn đang không ngừng gia tăng? Các ngươi có biện pháp ngăn cản bọn chúng không?
Đám sỹ quan này chỉ có một số bị Trịnh Xá đánh nhất, bởi vì họ có ý tấn công hắn, phần lớn những người lớn tuổi vẫn yên lặng ngồi tại chỗ, đến khi Trịnh Xá lên tiếng, một tên sỹ quan cấp tướng cao tuổi mới bình tĩnh đáp:
- Ngươi có cách sao?
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Không sai, bọn ta có sơ đồ cấu tạo gen của đám côn trùng khổng lồ này, cũng có biện pháp tiêu diệt chúng, ta nghĩ trên thực tế chúng ta có thể làm một giao dịch...
Tên sỹ quan cười lạnh nói:
- Giao dịch, đánh chìm hai tàu chiến của bọn ta, gây tử vong cho mấy nghìn lính hải quân, hơn nữa lần này còn kéo cự long tới tập kích hàng không mẫu hạm, mà thậm chí cả việc côn trùng khuyếch tán cũng rất có thể là do các ngươi làm, ngươi nghĩ với nhiều cái "sự thật" thế này chúng ta còn có cơ hội hợp tác sao?
Trịnh Xá cũng không tức dậy, hắn với lấy một cái ghế, người xuống, cười hắc hắc, đáp:
- Thế giới này không có địch nhân vĩnh viễn, tất cả chỉ trông vào lợi ích, nếu bọn ta có thể mang đến đủ lợi ích cho các ngươi thì sao? Ngoài bản đồ gen ra, bọn ta còn có thể tặng các ngươi một lễ vật nhỏ, ví dụ một quả địa lôi trọng lực đủ sức hủy diệt một chiến hạm thì thế nào?
Đám sỹ quan hơi có chút động dung, bởi vì họ có xem qua ghi chép về cuộc chiến đánh chìm hai chiến hạm, đặc biệt ấn tượng với loại bom đủ để biến cả chiến hạm thành một khối cầu kim loại, uy lực quả thật mạnh đến đáng sợ. Nếu như có thể lấy được một quả như vậy, nói không chừng quốc gia có thể phục chế lại, mà nắm giữ được trọng lực, đây có thể không đơn giản là giá trị một quả bom, mà là giá trị đủ nắm giữ tương lai cả nhân loại.
Vì thế tên sỹ quan này ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Ngươi có yêu cầu gì? Cứ nói ra cho chúng ta nghe thử, có lẽ chúng ta vẫn có cơ hội hợp tác...
Trịnh Xá cười lạnh, dù sao quả địa lôi đó trong thời gian ngắn cũng không thể lấy lại nên lấy nó làm tiền cược vụ này cũng chẳng có vấn đề gì, với kỹ thuật của Vương Hiệp cũng không cách nào tách rời nó ra được, đây chính là vũ khí công nghệ cao của tương lai mà. Theo lời Vương Hiệp thì vỏ ngoài của địa lôi thật sự được chế tạo đặc biệt, không thể dễ dàng phá vỡ, một khi mở ra uy lực của nó sẽ bộc phát, đến lúc ấy tất cả mọi vật trong phạm vi mấy trăm mét sẽ bị cuộn thành một đống nên hắn căn bản không lo bọn họ có thể lấy được kỹ thuật chế tạo.
- Dùng trực thăng đưa ta tới đảo cự long, ngoài ra phái người giúp ta tìm tổ T-rex, ta cần ba quả trứng....