Vạn Cổ Luân Hồi Tháp
Chương 10: Sáu linh khiếu
“Ta lại mở thêm hai linh khiếu, tống cộng là ba linh khiếu, sức mạnh hiện tại của ta có lẽ đã đạt đến ba nghìn cân!”
Lục Nhân năm chặt tay, cảm nhận được sức mạnh tăng vọt, hài lòng gật đầu.
Cảm giác tăng thực lực này thật tuyệt vời.
Tiếp theo, Lục Nhân bắt đầu tu luyện Bát Quái Chưởng.
Bát Quái Chưởng này là một môn chưởng pháp phòng ngự, hai tay bày ra tư thế bát quái, cho dù kẻ địch tấn công thế. nào, chỉ cần thực lực của kẻ địch không mạnh hơn hẳn quá nhiều, hần đều có đủ sức phòng ngự.
Độ khó của việc tu luyện Bát Quái Chưởng này cao hơn Mãnh Hố Quyền rất nhiều, ước chừng phải mất 35 năm Lục
Nhân mới tu luyện được đến trình độ viên mãn.
Trong 15 năm còn lại, Lục Nhân tu luyện Linh Miêu Bộ đến trình độ đại thành.
Sau 50 năm khổ luyện, hẳn lại mở ra ba linh khiếu nữa.
Lục Nhân khá hài lòng với thành quả tu luyện như vậy, hẳn đã tu luyện hai môn võ kỹ đến trình độ viên mãn, cũng luyện một môn võ kỹ thân pháp đến đại thành
Cho dù thiên phú có mãnh mẽ như thế nào thì cũng khó có. thể đạt được trình độ như vậy nếu không tốn thời gian một năm rưối
Nhưng trên thực tế hẳn chỉ mất một giây mà thôi!
“Ta tu luyện được ba môn võ kỹ, khổ luyện 82 năm, vậy mà chỉ mở ra được năm linh khiếu?”
Nghĩ tới đây, Lục Nhân cảm thấy có chút chán nản. Các linh khiếu lần lượt được mở ra ở trong hai lòng bàn tay, trái tìm và hai lòng bàn chân của hẳn, bên trong đều tích trữ một lượng linh khí.
Tính cả linh khiếu ở vị trị bụng dưới của hắn, trong cơ thể của hản đã có sáu linh khiếu, chỉ còn thiếu một linh khiếu nữa thì có thế đạt tới Linh Khê cảnh.
Lục Nhân cảm thấy thực lực của mình đã tăng ít nhất năm lần.
Trước đây khi mở linh khiếu, một cú đấm có thể tạo ra sức lực một ngàn cân, nhưng bây giờ có thể tạo ra sức lực ít nhất sáu ngàn cân.
Nếu là ở kiếp trước của hản, chuyện này hoàn toàn không thể xảy ra.
“Chỉ tiếc Linh Miêu Bộ còn chưa tu luyện đến viên mãn!”
Nghĩ đến đây, Lục Nhân không khỏi nhớ đến hình như một tháng sắp qua, Tiêu Hỏa Hỏa phải trả cho hẳn 88.000 đồng.
88.000 đồng này dùng để đối linh mê, đủ đế hẳn tu luyện 25 năm nữa, có lẽ là sẽ tu luyện Linh Miêu Bộ đạt đến viên mãn, thậm chí còn có thể mở ra linh khiếu thứ bảy.
Một khi linh khiếu thứ bảy được mở ra, có thể đột phá đến Linh Khê cảnh.
Lục Nhân từ trong không gian bảo tháp đi ra, hít một hơi thật sâu, đột nhiên cảm thấy tinh thần vô cùng sảng khoái.
Thế giới bên ngoài vẫn tốt hơn nhiều, nếu không phải vì để tu luyện, một giây hắn cũng không muốn ở lại trong không gian bảo tháp.
Lục Nhân đi đến bên ngoài ký túc xá của Tiêu Hỏa Hỏa, gỡ cửa phòng Tiêu Hỏa Hỏa.
Lúc này Tiêu Hỏa Hỏa đang ngồi trên giường, tâm trạng vô cùng chán nản.
Mặc dù Thánh nữ đã trả lại tiền cho hắn ta, nhưng hẳn ta đã mượn một quyển Liệt Hỏa Kiếm Pháp, nhưng còn chưa tu luyện được kiếm pháp thì Hỏa Linh Kiếm đã bị Thánh nữ lấy lại
Hiện tại không thế tu luyện được kiếm pháp, nếu muốn đối sang một môn võ kỹ khác thì phải một tháng nữa mới có thể đến Võ Kỹ Các để đổi bí tịch võ kỹ, điều này lãng phí thời gian một tháng tu luyện của hẳn ta.
Nghĩ tới đây, Tiêu Hỏa Hỏa lại oán hận Lục Nhân.
Hản ta cảm thấy từ khi bản thân gặp được Lục Nhân thì đã trở nên xui xéo.
Chẳng lẽ trên người những võ giả huyết mạch phế phẩm đều có vận xui sao?
“Lục Nhân này, làm hại ta trúng một chưởng của Thánh nữ, bây giờ ngực nóng bừng, chờ ngươi đến đòi tiền, xem ta xử
lý ngươi thế nào!”
Lúc Tiêu Hỏa Hỏa nghĩ đến đây, lại thật sự mong đợi Lục Nhân sẽ đến đòi tiền hẳn ta
“Tiêu sư huynh!”
Lúc này, Lục Nhân đẩy cửa bước vào, cắt đứt dòng suy nghĩ của Tiêu Hỏa Hỏa.
Đến rồi, rốt cuộc hản cũng đến rồi
Tiêu Hỏa Hỏa mừng rốt
Cuối cùng cũng đến lượt hắn ta trút cục tức này rồi
“Lục Nhân sư đệ, có chuyện gì sao?“
Tiêu Hỏa Hỏa đè nén cảm xúc trong lòng.
“Thời hạn một tháng đã đến, nên đưa cho ta 88.000 rồi" Lục Nhân híp mắt cười nói
“Không trả, ngươi có thế làm gì ta?”
Tiêu Hỏa Hỏa cười khấy.
“Ngươi nói cái gì?"
Sác mặt Lục Nhân thay đổi, cứ nghĩ bản thân nghe lâm.
Tiêu Hỏa Hỏa nở một nụ cười thiếu đòn: “Ta kiếm tiền băng bản lĩnh của mình, sao phải đưa cho ngươi?”
“Tiêu sư huynh, nếu thật sự không trả, đừng trách ta không khách sáo!”
Giọng nói của Lục Nhân trở nên lạnh lùng, hẳn không ngờ ở trong thế giới này lại có thể đụng phải một tên thiếu tiền không trả
Nhưng mà, thế giới này không giống với thế giới trước, là thế giới mà kẻ mạnh là trên hết.
Hiện tại hẳn đã mở được sáu linh khiếu, nếu Tiêu Hỏa Hỏa thật sự không trả tiền, hẳn sẽ đánh hẳn ta đến khi nào trả thì thôi.
“Phì!"
Tiêu Hỏa Hỏa không nhịn được bật cười, khoanh hai tay trước ngược: “Lục Nhân sư đệ, ngươi là một tên huyết mạch phế phẩm, ngay cả Mãnh Hố Quyền còn không thế tu luyện đến nhập môn, không khách sáo với ta kiếu gì? Ta cứ đứng ở đây, nếu ngươi có thể động đến ta, sau này Tiêu Hỏa Hỏa ta sẽ nhận ngươi làm cha!”