Vạn Cổ Luân Hồi Tháp
Chương 5: Khai linh khiếu
Lục Nhân đã có kế hoạch tu luyện thế nào từ trước. Hiện tại, tố chất thân thế của hẳn quá kém, kém xa người ở đại lục Huyền Hoàng này.
Thiên phú lại càng miễn bàn, huyết mạch phế phẩm.
Nếu muốn mạnh lên thì phải không ngừng kiên trì, nỗ lực, trước tiên phải rèn luyện thân thể, sau đó mới thử khai khiếu.
Nước chảy đá mòn, dù có là vàng cũng có thế mài thành kimt
Cho dù thiên phú của hẳn kém cỏi thì sao nào?
Hắn có vô số thời gian để tu luyện.
Sau đó, Lục Nhân bắt đầu tu luyện, mỗi ngày mười hai canh giờ, gập bụng một ngàn lần, chống đấy một ngàn lần, chạy quanh nhà tranh mười cây số.
Một ngày ba bữa chỉ ăn linh mễt
Mấy ngày đầu thực sự rất khổ sở đối với Lục Nhân, hần không kiên trì nổi, toàn thân đau nhức không chịu được.
Một tháng sau, cơ thế của Lục Nhân đã hoàn toàn quen với cường độ rèn luyện này.
Lúc này, Lục Nhân cảm nhận thấy rõ sự thay đổi của mình, thân thể cực kỳ cường tráng, cơ bắp lộ ra rõ ràng,
Lục Nhân bèn tăng lượng vận động lên, chống đấy hai ngàn cái, gập bụng hai ngàn cái, chạy quanh nhà hai mươi cây số.
Cứ thế, Lục Nhân kiên trì khoảng ba năm!
Ba năm sau, Lục Nhân đã rèn luyện cơ thể của mình tới mức mặc quần áo thì thấy gầy nhưng cởi ra thì thấy đầy cơ bắp, sức mạnh cũng tăng mạnh gấp mấy lần.
Sau ba năm khố luyện, cuối cùng Lục Nhân cũng cảm thấy thân thể của mình xấp xỉ mạnh băng các đệ tử nhập môn khác.
“Với thiên phú của mình thì e là có ăn khai khiếu đan cũng chẳng ích gì, vậy thì đành thử tự khai khiếu lấy vậy. Dù thiên phú của mình có kém đến đâu thì cũng không đến mức hơn 60' năm vẫn không khai khiếu nổi chứ!”
Lục Nhân nghĩ thầm.
Sau đó, Lục Nhân vẫn tiếp tục rèn luyện với cường độ cao, hãng ngày ăn linh mễ bổ sung thể lực.
Mỗi ngày, hắn rèn luyện sáu canh giờ, thử khai khiếu ba canh giờ, đồn sức lực toàn thân vào bụng dưới để thử khai khiếu, trong sách tu luyện căn bản mà hần đã đọc, linh khiếu đầu tiên nấm ở bụng dưới.
Ba canh giờ còn lại đương nhiên là để ngủ nghỉ.
Ngày qua ngày, năm qua năm
50 năm chớp mắt trôi qua!
Ngoại trừ đã cần cù rèn luyện tới mức gần như muốn bỏ cuộc ra, ngoại hình của hẳn không hề có gì thay đối, có điều hẳn đã bắt đầu mất kiên nhân rồi.
50 năm!
Suốt 50 năm, cuộc đời của hẳn chỉ có rèn luyện một cách khô khan, nếu là người bình thường thì e đã phát điên rồi.
Thế nhưng suốt 50 năm qua, trong lòng Lục Nhân vẫn luôn giữ một chấp niệm.
Đó chính là khai khiếu, nhất định phải khai khiếu.
Không khai khiếu thì chỉ có thể làm người bình thường ở thế giới này!
Đã tới nơi này rồi, hẳn không cam lòng làm người bình thường.
Thế nhưng hẳn thật không ngờ suốt 50 năm trời, hẳn vẫn không thể khai khiếu
Huyết mạch phế phẩm quả là đáng sợ!
May mắn đây là ở trong không gian của bảo tháp nên bên ngoài chỉ mới một giây trôi qua, nếu như là ở bên ngoài thì sau 50 năm, hẳn đã đặt một chân xuống mồ rồi
“80 năm, dù có là chày sắt, gậy sắt cũng đã phải mài thành kim rồi!"
Lục Nhân läc đầu, nét mặt ngập tràn đẳng chát.
Những năm qua, nhờ được linh mễ tấm bố, hẳn cảm thấy thân thể của mình đã đạt tới giới hạn tối đa rồi, không thể nào tăng thêm được nữa.
Nhưng từ đầu đến cuối, hần vẫn không thể khai khiếu.
Linh mễ chỉ còn đủ đế hẳn ăn trong ba năm nữa.
Nếu trong ba năm tới, hản vẫn không thể khai khiếu thì đành phải uống thử khai khiếu đan xem sao.