Tử Thần Đào Hoa
Chương 48: Có gì đáng sợ đâu cơ chứ?
Cô phục vụ sững lại, quay đầu lại nhìn xem ai vừa giữ mình lại. Trong mắt cô đột nhiên đầy vui mừng: “Lưu, Lưu tiên sinh?”
Lâm Ấu Nương không thể ngờ sẽ gặp được Lưu Phong ở đây.
“Em gái, trùng hợp quá”.
Lưu Phong cũng không ngờ sẽ gặp cô gái ngốc nghếch bán xe máy cho mình ở đây. Anh cười nói: “Thế nào, ban ngày làm nhân viên kinh doanh, tối lại chạy tới quán bar làm phục vụ, thiếu tiền dữ lắm phải không?”
Lâm Ấu Nương có chút hoảng loạn: “Lưu tiên sinh, tôi, tôi...
“Được rồi, đi làm việc đi”, Lưu Phong thấy Lâm Ấu Nương mặt trắng bệch thì xua tay ý bảo cô không cần quan tâm đ ến gã thanh niên say xỉn kia.
“Mẹ nó, ở đâu nhảy ra thằng không có mắt này vậy, tự nhiên can thiệp vào chuyện của tao!”
Gã thanh niên đập bàn, chỉ vào Lưu Phong cao giọng quát: “Cút ngay cho tao!”
“Cà räc!”
Kết quả, gã thanh niên vừa dứt lời thì Lưu Phong đã tóm lấy ngón tay của hẳn, bẻ cạch một cái.
“Á ááP"
Gã thanh niên quỳ trên mặt đất, kêu lên thảm thiết. Những người xung quanh lập tức xôn xao nháo nhác. Không ít người bị sốc trước cảnh tượng này.
Không ngờ Lưu Phong này chẳng thèm nói năng gì đã trực tiếp ra tay tàn độc như vậy.
“Mẹ kiếp, người đâu! Người đâu!”
Gã thanh niên vừa chửi vừa gào lê gãy ngón tay tôi rồi, mau đánh cho nó què đi
: “Thằng ch* này bẻ
Rầm rập rầm rập!
Hơn mười tên đô con lực lưỡng chạy ra bao vây xung quanh.
Tên nào tên nấy trên người đầy mực, toàn xăm rồng xăm hổ. Đám người này nhanh chóng vây lấy Lưu Phong ở giữa.
Lâm Ấu Nương sợ mất mật, nhìn một tên xăm trổ trong số đó rồi run rẩy nói: “Xà, anh Xà, em không cố ý đâu. Em sẽ quỳ rồi uống hết rượu, giờ em sẽ làm ngay. Việc không liên quan gì đến Lưu tiên sinh”.
Rõ ràng Lâm Ấu Nương quen biết gã xăm trổ này.
Gã xăm trổ đầu trọc lóc, c ởi trần, gương mặt dữ tợn, vừa nhìn đã biết là kẻ lăn lộn giang hồ nhiều năm.