Từ Khi Có Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Chương 90: Ngoại truyện 6
Dạy em trai Thịnh Khâu làm bài tập là một chuyện rất có cảm giác thành tựu, hôn em trai cũng là một chuyện rất có cảm giác thành tựu —— mà giới hạn trước khi bé vương tử mười hai tuổi.
Mà hạt đậu sẽ không là hạt đậu mãi, ngây thơ cũng chỉ trong độ tuổi cố định.
Có một ngày, Thân Đông nhận ra cái gọi là "nụ hôn ma pháp" có ý nghĩa gì, nó vô cùng nghiêm túc suy tư, đồng cảm với sự ngu ngốc của mình.
Tâm tình ra sao tạm thời không rõ.
Thịnh Khâu chỉ biết là, gần đây hình như vợ không thích gần gũi mình, trước đây nó mượn bài tập thì đối phương không nói câu nào đưa cho, dường như tự nhiên mà thân thiết như thể tiện tay ném xương cho chó con nuôi trong nhà emmm...
Nhưng hôm nay, nó muốn mượn bài tập người ta lại nghiêm mặt nói không có, Thịnh Khâu thò đầu lén lút nhìn nó viết chữ, Thân Đông lại cố ý lấy giấy nháp che sách bài tập, viết một chữ che một chữ, còn thoáng nghiêng người nghiêng đầu chặn, không cho nó xem chút gì.
Tuy rằng nó không biết đã làm sai điều gì, mà khẳng định đã làm sai.
Mà đến cùng là đã làm sai điều gì?
Chắc Thân Đông cũng cảm thấy nghiêng cổ nghiêng người làm bài tập không thoải mái, nhanh chóng ngồi thẳng lại. Thịnh Khâu nâng quai hàm nhìn gương mặt mềm mại của cậu, vừa vắt óc nghĩ vừa cảm thán vợ mình thật là đẹp.
Thịnh Khâu nhanh chóng biết tại sao Thân Đông không quan tâm nó.
Ban đầu là Phòng Bân và Thân Đông cùng mua văn phòng phẩm bỗng nói một câu: "Cậu béo quá."
Sắc mặt Thân Đông thay đổi, nó liếc mắt lườm người ta một cái, tức giận nói: "Tớ không béo!!"
Ngoài miệng nói thế, Thân Đông lại lặng lẽ vòng đến trước gương bóp hai má thịt, sau đó bi thương phát hiện, hình như béo thật!!
Nó dại ra bóp mặt, trong đầu chợt lóe lên gương mặt chạy bộ phúng phính, nói chuyện phúng phính, lúc ăn cơm thỉnh thoảng cũng phải phúng phính.
Nó hùng hùng hổ hổ vọt vào nhà họ Thịnh, dừng lại ngoài phòng khách, nhìn thấy Lam Phinh Đình là ngoan ngoãn: "Bác Lam."
"Tìm Thịnh Khâu hả?" Lam Phinh Đình nói: "Trên nhà làm bài tập đấy."
Thân Đông đi lên tầng, Lam Phinh Đình ở đằng sau hỏi nó: "Hôm nay Đông Đông ăn gì? Ăn socola không?"
Thân Đông ngừng chân một lát, phồng hai má, cứng rắn đưa lưng về phía Lam Phinh Đình, nói: "Không ăn ạ."
Nó gõ cửa phòng Thịnh Khâu, lúc ở ngoài cửa còn nỗ lực duy trì hình tượng của bản thân, tất cả những thứ này đều nháy mắt biến mất sau khi nó nhìn thấy Thịnh Khâu mở cửa.
Nó giơ tay đóng cửa lại, thở phì phì ngồi xuống giường, kéo đầu hắn.
Vợ đến tìm mình, Thịnh Khâu vui vẻ, lóng nga lóng ngóng đi đến kéo tay nó. Thân Đông đánh tay nó, sau đó hung hăng quay lại: "Em cố ý đúng không!"