Từ Khi Có Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Chương 58
Thân Bỉnh như thể nghe được chuyện gì kỳ lạ ngẩng đầu lên nhìn cậu, Mạc Liên Phi nuốt nước bọt, chắc mẩm cậu đang nổi giận lôi đình.
Mặt Thân Bỉnh trầm như nước: "Con biết mình đang nói chuyện với ai không?"
"Đương nhiên là ba." Thân Đông không uý kỵ tí nào đối mặt với ông ta: "Di sản của người khác sao đến phiên con quan tâm."
Thân Bỉnh phẫn nộ vỗ bàn: "Ba vẫn chưa chết đâu!"
"Có mấy người chết rồi, thật ra như còn sống, tỷ như mẹ con. Có mấy người sống, lại như chết... Tỷ như ba, và Mạc Vân Phân."
Thân Đông nhắc tới tên Mai Âm, sắc mặt Thân Bỉnh thay đổi: "Con có ý gì?"
"Ba không ngờ đúng không? Có một ngày con biết đến những việc này." Thân Đông lười biếng cúi đầu, nhẹ nhàng gõ điện thoại di động mấy lần, nói: "Đã nhắn tin cho ba, ba có thể xem trước rồi trả lời con."
Mạc Liên Phi nuốt nước bọt, Thân Bỉnh lại không hề nhúc nhích, lạnh lùng nói: "Ba không rảnh xem mấy thứ tẻ nhạt đó."
"Được thôi." Thân Đông nói: "Vậy thì để con nói trong tin nhắn là cái gì."
"Đối với con thì việc quan trọng tổng cộng có hai. Đầu tiên, Mạc Vân Phân mua chuộc bác sĩ hại chết mẹ con."
Mạc Liên Phi bỗng hai chân mềm nhũn quỳ xuống, trợn tròn mắt run lập cập nhìn Thân Đông đang mặt không hề cảm xúc.
Tuy rằng Thân Bỉnh vẫn ngồi thẳng tắp, nhưng từ sắc mặt căng thẳng xem ra, hiển nhiên lời Thân Đông nói khiến ông ta bị đả kích không nhỏ.
Thân Đông khẽ cười: "Thân tiên sinh, ông thấy thế nào? Tôi rất tò mò."
Thân Bỉnh vỗ bàn cái rầm, nói: "Con đàn bà này lại dám làm ra loại chuyện độc ác như thế! Ba gọi luật sư đến đây ly hôn với mụ ta ngay!"
"Đông Đông, chuyện này ba sẽ đòi lại công bằng cho mẹ con, chỉ cần là thật..."
"Có thật hay không ông còn không biết sao?" Thân Đông đứng lên, nói: "Tôi hỏi ông, chuyện này, ông đã biết bao lâu?"
"Ba vừa mới biết!"
Thân Bỉnh không còn gì để nói, mồ hôi trán tuôn xuống như mưa, ông ta nói: "Ba sẽ xem chứng cứ, giờ ba xem."
Thân Đông gập máy tính lại, cậu bình tĩnh nhìn Thân Bỉnh, nói: "Ông đang chột dạ cái gì? Biết mà không nói, hay là hại chết mẹ tôi... ông cũng có phần?"
"Đông Đông." Thân Bỉnh nói: "Con nghĩ ba là ai? Ba là ba con! Ba với mẹ con làm vợ chồng mười mấy năm, quen biết hai mươi mấy năm, sao ba lại làm chuyện như vậy được?!"
"Được thôi." Thân Đông nói: "Tôi muốn bây giờ ông gọi điện thoại cho Mạc Vân Phân, nói cho bà ta biết ông muốn ly hôn với bà ta. Đồng thời, bà ta và Thân Mạc phải cắt hộ khẩu khỏi nhà này."
Sắc mặt Thân Bỉnh xanh mét: "Mạc Mạc là em ruột con, sao con..."
"Anh em ruột?" Thân Đông nhíu mày: "Ông muốn nhận con của kẻ thù gϊếŧ vợ tôi không quan tâm, mà tôi sẽ không nhận con của kẻ thù gϊếŧ mẹ làm anh em. Nếu như bây giờ ông không muốn gọi cũng được..."
Thân Đông bỗng liếc nhìn Mạc Liên Phi đang bò ra ngoài, một chiếc giày da đen bóng chặn đứng đường đi của ông ta. Mạc Liên Phi ngẩng đầu lên, thấy là gương mặt lạnh lùng của Thịnh Khâu, ông ta nói: "Thịnh Khâu, Thân Đông đã điên rồi, nó..."
Ông ta chưa nói hết câu, Thân Đông đã bước đến đá mạnh vào cằm ông ta. Mạc Liên Phi cắn phải đầu lưỡi, túa máu. Cậu lạnh lùng nói: "Mạc Liên Phi, chị gái tốt của ông có con trai của bà ta che chở, tôi không tiện ra tay, nhưng ông thì tốt nhất đừng chọc giận tôi, ngồi cho đàng hoàng. Chờ tôi giải quyết xong chuyện, có lẽ có thể tha mạng cho ông."
Thịnh Khâu rút dao quân dụng Thụy Sĩ ra, lắc lắc trên tay. Mạc Liên Phi rụt cổ, sợ hãi nhìn hai người họ.
Điên rồi, điên rồi... Bọn chúng điên hết rồi!
Mạc Liên Phi cảnh giác nhìn hai người họ, mới nghĩ tìm thời cơ báo cảnh sát, lại nghe được giọng Thịnh Khâu vang lên: "An Đại Chí giao hết chứng cứ ra rồi, bằng chứng như núi, ông có thể dùng điện thoại để báo cảnh sát, chỉ đưa chị ông vào tù sớm hơn thôi."
Mạc Liên Phi run rẩy, dùng một tay che miệng lại, đôi mắt nhìn Thân Đông đầy vẻ sợ hãi.
Thân Bỉnh nhìn tất cả, bình tĩnh lại: "Đông Đông, chuyện của mẹ con, ba nhất định sẽ đứng ở phía con, thế nhưng ba phải nói cho con biết, nhà họ Thân này mấy đời con một, gia sản của nhà họ Thân chúng ta chỉ có thể để cho Mạc Mạc! Nó mới là người thừa kế duy nhất của nhà họ Thân!"
Thân Bỉnh nói thế Thân Đông cũng không ngoài ý muốn, "Đương nhiên, tôi biết tổ huấn nhà họ Thân, cho nên từ một khắc tôi rời khỏi nhà họ Thân, tôi đã không nghĩ đến chuyện thừa kế sản nghiệp. Thế nên ông cho tôi cái nhà máy tôi còn cảm động rơi nước mắt, cảm thấy mình chiếm được món hời lớn."
Thân Bỉnh tưởng là cậu buông lỏng, nói: "Ba sẽ cho con thêm một vài thứ, chỉ cần con không cướp với Mạc Mạc..."
"Cướp?" Thân Đông cười khinh miệt: "Tôi còn cần cướp à? Tôi chỉ cần gϊếŧ ông giá họa cho Thân Mạc, kéo Mạc Vân Phân vào chỗ bà ta nên vào, tất cả sẽ là của tôi. Cũng như sau khi các người hại chết mẹ tôi, tất cả của nhà họ Mai cũng là của ông."
"Ba nói rồi." hô hấp của Thân Bỉnh trở nên dồn dập: "Cái chết của mẹ con không có liên quan gì đến ba! Ba sẽ xử lý Mạc Vân Phân, sẽ cho con một câu trả lời!"
"Đừng nóng vội." Thân Đông nói: "Tôi mới chỉ nói một chuyện trong đó, còn một việc nữa, ông nghe đây."
Thân Bỉnh mím môi lại không nói một lời, che ngực. Ông ta nhìn con mình, vành mắt hơi ửng đỏ lên.
"An Đại Chí và Mạc Vân Phân đồng thời bóp méo di chúc, nhập tất cả sản nghiệp của nhà họ Mai vào nhà họ Thân. Chuyện này, ông là người hưởng lợi, đừng nói với tôi cái gì mà toàn là Mạc Vân Phân giở trò quỷ. Ông biết tôi không phải thằng ngu." Thân Đông đến gần ông ta, đôi môi cậu hơi run run, giọng trong nháy mắt nghẹn ngào: "Ba, ba nói cho con, ba biết tất cả mọi chuyện lại mặc kệ cho Mạc Vân Phân nhảy nhót trước mặt con mười lăm năm... đúng hay không?"
Thời khắc này, Thân Bỉnh nhìn con mình, đột nhiên không nói ra được câu nào. Đôi mắt vẩn đục của ông ta chậm rãi tuôn ra nước mắt: "Đông Đông, ba biết những năm này ba có lỗi với con, con cố gắng như vậy, ba không thể nói cho con... Nói cho con là bởi vì giới tính của con, tổ huấn nói con không có quyền thừa kế, ba cũng chỉ muốn tốt cho con."
"Muốn tốt cho tôi?" Thân Đông nói: "Tại sao ông không nói đứa con kia của ông bất tài cho nên cố ý che giấu tôi lợi dụng tôi, ép tôi liều mạng lót đường cho thằng con trai vô dụng của ông?"
"Ba thật sự không có ý đó..."
"Ba." Thân Đông nhìn ông ta, nói: "Tại sao ba muốn gϊếŧ mẹ con?"