Từ Khi Có Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Chương 49
Buổi tối Thịnh Khâu trở về, Thân Đông lấy danh sách cho hắn xem, còn bưng một đĩa lê gọt sẵn cho hắn ăn, nói: "Anh nếm thử đi, lê lần này ba mua ngọt lắm."
Thịnh Khâu cắn một miếng, dịu giọng nói: "Trời lạnh, đừng ăn nhiều."
Thân Đông đá dép lê rơi xuống, cuộn tròn chân lên chen qua đặt cằm lên bả vai hắn.
Thịnh Khâu nhìn hai cái tên bị gạch, quả nhiên là sửng sốt: "Hai người này là ai?"
"Thịnh tứ gia." Thân Đông nói: "Nghe đâu vừa mới từ Ai Cập về, không biết ba em nghe được tiếng gió ở đâu, muốn mời hai người họ, bị em gạch mất."
Cậu nghiêng đầu nhìn sắc mặt Thịnh Khâu, mềm giọng nói: "Nhưng nếu anh muốn thì mời cũng được."
"Thôi." Thịnh Khâu nhàn nhạt nói: "Đỡ làm các con lu mờ."
Thân Đông nhanh chóng nhét một miếng lê cho hắn, nói: "Em cũng nghĩ như vậy!"
Tiệc đầy tháng sắp tới, Thân Đông bắt đầu vận động nhịp điệu chậm trên máy chạy bộ, Thịnh Khâu lại mua một cái nữa, sáng sớm nào hai người cũng cùng nhau chạy bộ.
Tối hôm đó Thịnh Khâu đột nhiên đầu đầy mồ hôi giật mình tỉnh lại, Thân Đông khoảng thời gian này vẫn ngủ không sâu bị hắn đánh thức, mờ mịt một lát ngồi dậy mở đèn giường, hàm hồ nói: "Làm sao thế?"
Thịnh Khâu như thể sợ hãi xoay mặt nhìn cậu, hắn thở ra một hơi, lại ôm Thân Đông nằm xuống, nhẹ giọng nói: "Không sao."
Hai ngày nay đứa lớn ngủ với thím Quý đứa nhỏ ngủ với mẹ Thịnh, nhưng hai đứa nhỏ khóc Thân Đông vẫn nghe thấy được, mà không biết là có cảm giác hay là thế nào, dù sao ngày nào cũng ngủ rất ít.
Thịnh Khâu ôm cậu nhắm mắt lại, Thân Đông ở trong ngực hắn mơ màng một lúc lại nghe thấy đứa nhỏ đang khóc.
Cậu nhẹ giọng nói: "Lại là thằng nhóc Thân Thịnh Dịch kia, nó hay dằn vặt người nhất."
"Chắc là ôm nhầm." Thân Đông cọ mặt trước ngực hắn, cười nói: "Chắc chắn là Thịnh Dịch, tiếng khóc của nó không giống Thân Nhất, Thân Nhất một hơi khóc hai tiếng, nó thì khóc được bốn tiếng."
Thịnh Khâu cười ra tiếng, hôn trán cậu một cái.
Nói chuyện như thế, đột nhiên hai người không ngủ được. Thân Đông hỏi hắn: "Gần đây dường như anh có tâm sự, có thể nói cho em một chút không?"
Thân Đông hỏi hắn có thể hay không, tức là cậu cũng không ép buộc. Thịnh Khâu có vô vàn lời muốn nói, thế nhưng đến bên miệng lại không biết nên nói thế nào, mãi mới nói: "Không có gì."
Thân Đông lẳng lặng tựa vào hắn, không tiếp tục truy hỏi.
Bên ngoài giọng Thân Thịnh Dịch biến mất, xem ra là thím Quý đã dỗ nó xong, Thân Đông không nhịn được nói: "Trẻ con phiền phức thật."
"Vì con gái người ta đáng yêu chứ còn gì nữa? Còn cho em ăn bỏng, tri kỷ lắm."