Từ Khi Có Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Chương 45
Thịnh Khâu và Thân Đông dính lấy nhau chừng mấy ngày.
Ngày hôm đó xảy ra một chuyện bề ngoài dường như không liên quan đến hai người.
Có người đăng video lên Internet nói sản phẩm của Thịnh Ca làm hỏng mặt. Nạn nhân trong video là một cô gái nước ngoài, mặt xanh tím một mảng, nghe nói là bởi vì dùng sản phẩm của Thịnh Ca.
Dưới video có rất nhiều người bình luận rằng mình cũng từng dùng sản phẩm có xuất hiện tình huống dị ứng, có người dùng câu chuyện của bản thân mình để kể lể Thịnh Ca lén lút bồi thường, ác độc nói: "May là tôi trải qua lần dị ứng đó không dùng sản phẩm của Thịnh Ca nữa, quả nhiên nhãn hàng càng lớn càng nguy hiểm."
"Bình dân chúng ta sau này dùng XX, XCZ, Lilila các kiểu mỹ phẩm bình dân giá ổn định là được."
"Đúng là đáng sợ! Vốn muốn mua son môi bản limited Thịnh Ca mới ra mắt, hủy đơn đây!"
Mấy ngày nay Thịnh Khâu cơ hồ như hình với bóng với Thân Đông, ngày nào vị cục cưng này cũng hấp ta hấp tấp cùng hắn đến công ty, lúc hắn làm việc cậu ngồi ăn hoặc ngủ. Lúc này hai người đồng thời nhìn thấy tin tức này, liếc mắt nhìn nhau, biết ngay chỉ sợ là video này có nội tình.
"Xem ra bọn họ đấu đá lẫn nhau." Thịnh Khâu nói: "Thịnh Cự vốn muốn làm ngư ông, bây giờ xem ra chỉ có thể làm cò hoặc là trai."
Thân Đông cau mày: "Anh thấy Thịnh Cự có nghĩ là chúng ta giở trò quỷ không? Dù sao ông ta cũng không ngu."
"Bởi vì ông ta không ngu, người thông minh mới dễ phạm sai lầm này. Ông ta sẽ cảm thấy anh không thông minh đến nỗi có thể dẫn lửa sang bên đó, mà sự tự tin của ông ta sẽ làm ông ta quên mất một ít chi tiết nhỏ... ví dụ như sự tồn tại của em."
Tâm trạng Thịnh Cự vào giờ khắc này giống y như Thịnh Khâu nghĩ.
Ông ta theo bản năng không hề để Thịnh Khâu vào trong mắt, thế nhưng con đàn bà Mạc Vân Phân này ở trong mắt ông ta không đơn giản. Dù sao đàn bà từ minh tinh vô danh chen chân vào giới nhà giàu lại còn sống suиɠ sướиɠ như bà ta, tuy rằng gần đây làm chuyện ngu xuẩn nhiều chút, nhưng không thể phủ nhận bà ta giỏi về tâm kế tấn công.
Giờ thì phiền phức.
Thịnh Khâu kéo Thân Đông vào trong lòng, khẽ nói: "Xem ra chúng ta có thể an tĩnh một khoảng thời gian rồi."
Với thân phận và địa vị của Thịnh Cự bây giờ, tuyệt đối sẽ không để Mạc Vân Phân tát một cái như thế. Chắc giờ ông ta vừa nghĩ cách trị Thịnh Khâu vừa trả đũa Mạc Vân Phân. Mà cho dù Mạc Vân Phân dễ chọc, Thân Bỉnh cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn Lilila rớt đài. Lúc đó Mạc Vân Phân và ông ta đánh đến đầu rơi máu chảy, như vậy Thịnh Khâu bên này yên tĩnh không gây sự, chẳng mấy chốc ông ta sẽ xem nhẹ hắn.
Phần lớn thù hận luôn tích lũy từ từng chút thù hận nhỏ, đến lúc đó, dù ai ngã xuống trước, một bên kia cũng bị trọng thương.
"Bây giờ chỉ hy vọng Mạc Vân Phân nỗ lực chút."
Thân Đông bật cười, hôn chụt hắn một cái, nói: "Có chúng ta đổ thêm dầu vào lửa mà? Sợ cái gì?"
"Em?" Thịnh Khâu nói: "Em tốt nhất yên phận chút đi, còn có hơn bốn tháng, chờ con ra đời thì tính sau."
Thân Đông hừ một tiếng.
Lúc Mạc Vân Phân đối mặt với Thân Đông dường như luôn nóng nảy, nhưng khi tranh đấu với Thịnh Cự bà ta lại hết sức trầm ổn. Video từ nước ngoài phát ra được truyền về nước, dấy lên làn sóng không nhỏ trên mạng, rất nhiều người forward, đưa tin.
Thịnh Cự căn bản không bắt được nhược điểm của Mạc Vân Phân.
Ông ta đành vừa bác bỏ tin đồn vừa bịa đặt. Mạc Vân Phân bên này vốn danh tiếng đã không tốt sẵn, lời đồn mà Thịnh Ca truyền ra làm bà ta trọng thương. Trong nháy mắt bà ta thay đổi sách lược, đầu tiên là tìm người tố cáo công ty Thịnh Ca làm giả tài vụ ở nước ngoài, mua được công nhân trong xưởng mỹ phẩm của Thịnh Ca, quay một đoạn phân xưởng bẩn thỉu hỗn độn, đăng lên mạng.
Quả nhiên Thịnh Cự không đoái hoài gì đến Thịnh Khâu nữa, tập trung vào Mạc Vân Phân.
Thời gian mấy tháng ngắn ngủi, Thịnh Ca và Lilila nguyên khí đại thương, Thịnh Ca bởi vì là hàng hiệu quốc tế nên tổn thương nghiêm trọng hơn cả.
Trong lúc một mảnh thuốc súng, đám người Trương Tiểu Khai rời Thần Đồ đến công ty của Thịnh Khâu. Phòng thị trường của Thịnh Khâu chính thức được đưa vào hoạt động, đồng thời số thành phẩm đầu tiên cũng đã hoàn công. Thân Đông đưa ra ý kiến thành lập phòng tiêu thụ.
Lần này, Hàn Miễn đứng ra phủ quyết: "Em cảm thấy ở công ty hiện tại thì phòng thị trường hoàn toàn có thể thay thế phòng tiêu thụ. Trong điều kiện thiếu tài chính bây giờ, chúng ta tiết kiệm thì hơn."
Thân Đông hỏi ngược lại: "Cậu muốn kiếm tiền không?"
Hàn Miễn ngẩn người, "Đương nhiên muốn."
"Vậy được." Thân Đông nói: "Chính thức thành lập phòng tiêu thụ. Bắt đầu từ ngày mai, Hàn Miễn phối hợp với phòng nhân sự hỗ trợ tuyển người mới, sinh viên tốt nghiệp khoá năm nay cũng được, không yêu cầu học vấn, tôi và Tiếu Tĩnh sẽ phỏng vấn."
Hàn Miễn: "..."
Thịnh Khâu cúi đầu không nói gì. Trong phần lớn tình huống, lúc Thân Đông tham gia hội nghị, hắn luôn duy trì im lặng, trừ phi quyết sách của Thân Đông xuất hiện lỗ thủng gì hắn mới mở miệng nhắc nhở, hoặc là cắt lời.
Hàn Miễn không thể nào hiểu được Thân Đông sấm vang gió cuốn như vậy. Cậu ta cho là Thân Đông làm người yêu của đàn anh, ít nhất phải thông cảm cho hắn, bởi vì thiết lập thêm một phòng ban rõ ràng là dư thừa.
Tối về suy nghĩ hồi lâu, cậu ta gọi điện thoại cho Thân Đông: "Đàn anh ở trước mặt tôi nhiều lần mặt ủ mày chau bởi vì tài chính, tôi cảm thấy chúng ta có thể chậm rãi..."
"Cậu phải biết rằng phòng thị trường là phòng thành phẩm, phụ trách mở rộng và tìm kiếm thị trường, mà phòng tiêu thụ là phòng chân chính đưa bán ra thị trường, cũng chính là phòng lợi nhuận, là kiếm tiền. Tiền không phải lúc nào cũng kiếm được, tốn tiền ít kiếm tiền nhiều, đây mới là kinh doanh. Tôi biết quan hệ của cậu và Thịnh Khâu rất tốt, lúc ở nước ngoài thực tập anh ấy đã giúp cậu không ít, thế nhưng cậu phải biết, nhất định tôi sẽ giúp anh ấy."
"Nhưng trong tình huống thành phẩm của chúng ta vẫn chưa hoàn công, thật sự cần thiết gấp gáp như vậy sao?" Hàn Miễn không rõ.
"Vậy nên chúng ta mới tuyển người là sinh viên tốt nghiệp khoá năm nay, không yêu cầu học vấn." Thân Đông cười nói: "Chúng ta cần thiết bồi dưỡng một nhóm nhân tài mới mà không phải đến lúc gần tung ra thị trường mới mở rộng mời người có kinh nghiệm, như vậy cũng bớt đi được một số chi tiêu lớn."
Điểm này Hàn Miễn cũng nghĩ đến, nhưng cậu ta còn có lo lắng một điều: "Nhưng mà... Rất nhiều công ty bồi dưỡng nhân tài phần lớn hoặc là thất bại, hoặc là bồi dưỡng được thì đổi nghề..."
"Cậu biết năm đó tại sao Thịnh Khâu ở nước ngoài lâu như vậy không?"
Hàn Miễn trong nháy mắt bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Cách biệt mấy tuổi, Hàn Miễn vẫn còn non và xanh lắm. Thân Đông cúp máy, quay người bị Thịnh Khâu ôm chặt. Thân Đông cười nói: "Em huấn luyện người phòng tiêu thụ, lương em phát, chờ lợi nhuận về tay, anh nấu mấy bữa cơm cho em, thế nào?"
"Nếu em muốn bao dưỡng anh thì không đủ đâu."
Thân Đông ôm lấy cổ hắn, kề chóp mũi đến gần, cong khóe miệng lên nói: "Vậy thêm một em nữa."