Trêu Chọc Trái Tim Em
Chương 66: Ngoại truyện 14
Editor: Kỳ Giản Niệm
Beta-er: Kỳ Giản Niệm
“Đi đăng ký kết hôn?” Khương Bái nhướng mày, cười như không cười, “Em đang cầu hôn anh đấy à?”
Dương Thư nghĩ nghĩ: “Dù sao thì anh cũng cầu hôn em một lần rồi, lần này coi như em cầu hôn anh.”
Nói đến đây, cô nắm tay anh, lấy tóc của mình quấn quanh ngón tay anh, cô nhướng mày, “Đây là nhẫn, em đeo vào cho anh rồi đấy.”
Khương Bái bị cô chọc cười: “Nếu mỗi ngày anh đều đeo nhẫn, vậy khác gì ngày nào em cũng phải đi theo anh? So với chiếc nhẫn anh đưa cho em thì quý giá hơn rất nhiều.”
Dưới ánh đèn đường, ánh mắt anh nhìn cô đầy trìu mến.
Dương Thư kéo tóc của mình về, nuối tiếc nói: “Chuyện này đúng là rất khó thực hiện, nhưng nếu là giấy chứng nhận kết hôn thì khác, mỗi ngày anh đều có thể mang theo bên mình, em cũng không có vấn đề gì.”
“Đúng rồi.” Dương Thư bỗng nhớ tới chuyện gì đó, lại hỏi anh, “Hôm nay anh có bận gì không, có thời gian không?”
Cô vừa đi công tác về, chị Lăng cho cô nghỉ ngơi một ngày.
Khương Bái: 【Cậu đúng là vị giám đốc thích trả giá nhất mà tôi từng thấy đấy.】
Tần Hi: 【Bạn gái tôi thường dặn tôi phải tiết kiệm.】
Khương Bái: 【Giám đốc Tần, cậu có bạn gái sao, hâm mộ cậu thật đấy. Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ không có bạn gái nữa.】
Thân Tử Du: 【Ha ha ha ha, giám đốc Tần, ý của anh ta là cậu không có vợ đấy, mau tranh thủ thời gian đi đăng ký kết hôn đi.】
Tần Hi: 【@Doãn Toại, quản ông anh rể này của cậu đi, vị trà nồng quá.】
Doãn Toại: 【Vắt thêm ít chanh để xoa dịu cơn sốc của cậu đi.】
Thông báo trong nhóm này xong, Khương Bái lại ấn mở nhóm công việc.
Khương Bái: 【Hôm nay mở phiên tòa, luật sư Tiền và luật sư Phó cố lên nhé!】
Tiền Nhất Minh: 【Cậu có thời gian nhắn WeChat, xem ra cũng không bận lắm đâu nhỉ, không đến tham gia một chút à?】
Khương Bái: 【Hôm nay tôi phải đi đăng ký kết hôn.】
Tiền Nhất Minh: 【!!!】
Phó Văn Sâm: 【Chúc mừng nhé!】
Tần Sướng: 【Chúc mừng luật sư Khương thoát kiếp độc thân nhé!】
Những người khác cũng phụ họa theo.
Tâm trạng Khương Bái rất thoải mái, anh nhàn nhã tựa lưng lên ghế sofa: 【Lát nữa sẽ mời mọi người ăn kẹo cưới.】
Rời khỏi group chat, anh tiếp tục nhắn tin thông báo cho bạn bè thân thiết.
Dương Thư trang điểm xong đi ra, thấy anh cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại, cô hỏi: “Anh đang làm gì đấy?”
“Không có gì.” Khương Bái đứng dậy, cất điện thoại vào túi, anh quan sát cô một lúc, “Sao hôm nay trông em đẹp quá vậy?”
Dương Thư đỏ mặt vỗ anh một cái, cô khoác cánh tay anh: “Mau đi thôi nào!”
–
8:30 cục dân chính mở cửa, nhưng mới tám giờ hai người đã đến nơi rồi, đành đứng ở ngoài đợi đến giờ mở cửa.
Hai người đến rất sớm, toàn bộ quy trình diễn ra rất thuận lợi.
Lúc cầm quyển sổ màu đỏ đi ra ngoài, Dương Thư nhìn ảnh cưới của hai người, khóe miệng cong lên, nở một nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện.
Giờ khắc này, cảm xúc từ tận đáy lòng cô chính là: Cô có gia đình của mình rồi.
Lên xe, Dương Thư lấy điện thoại trong túi ra, thấy Khương Ngâm và Giang Lăng nhắn tin cho mình.
Khương Ngâm: 【Hôm nay cậu đi đăng ký kết hôn với anh trai mình hả? Chụp ảnh cho mình xem với.】
Giang Lăng: 【Đi đăng ký kết hôn rồi đúng không? Chúc mừng em nha.】
Dương Thư cảm thấy hơi khó hiểu, cô nhìn về phía Khương Bái: “Kỳ lạ thật, em đã nói với ai chuyện đi đăng ký kết hôn đâu, tại sao Khương Khương với chị Lăng lại biết được nhỉ?.”
Bên ngoài rất lạnh, Khương Bái bật máy sưởi trong xe lên: “Có lẽ là ông xã của hai người họ nói.”
“?”
Dương Thư nghi hoặc quan sát Khương Bái, “Anh nói cho bọn họ biết lúc nào?”
“Mới sáng nay thôi, lúc em đang trang điểm.” Khương Bái cầm lấy giấy hôn thú trong tay cô, đặt cạnh giấy hôn thú của mình rồi chụp một bức ảnh.
Dương Thư ngó sang: “Anh đang làm gì thế?”
Khương Bái chỉnh sửa vòng bạn bè, ấn đăng, sau đó không nhanh không chậm nói với cô: “Anh đăng lên vòng bạn bè, nói cho toàn thế giới biết, anh cưới được cô gái tốt nhất thế gian.”
Không hiểu sao nhịp tim Dương Thư bỗng tăng tốc, cô né tránh ánh mắt của anh: “Đăng câu này lên vòng bạn bè buồn nôn lắm.”
Cô ấn mở vòng bạn bè, xem bài đăng mới nhất của Khương Bái.
Một bức ảnh chụp giấy hôn thú, kèm theo cap: Bà xã nhà tôi bảo đăng.
“?” Dương Thư chỉ vào màn hình điện thoại: “Mắt em có vấn đề đúng không, chỗ nào ghi là ‘nói cho toàn thế giới biết, anh cưới được cô gái tốt nhất thế gian’ thế?”
Khương Bái giải thích: “Anh nói cho em là phiên bản thâm tình, còn đăng lên là phiên bản hài hước. Những lời mật ngọt như vậy chỉ thích hợp nói với mình em thôi, bọn họ không được biết.”
Dương Thư không biết nói gì, cô nhớ tới bức ảnh chụp bóng hai người, anh cũng nói là cô bảo đăng.
“Anh muốn khoe khoang thì cứ nói, sao lại đổ trách nhiệm lên đầu em.” Dương Thư trực tiếp vạch trần anh.
“Vậy em cũng đăng đi, nói là ‘ông xã nhà tôi bảo đăng’.” Khương Bái nói xong, bỗng nhiên anh duỗi tay, ôm cô ngồi lên đùi mình, dụ dỗ cô, “Hôn thú đã lấy rồi, em mau gọi ông xã cho anh nghe đi.”
Dương Thư hơi sửng sốt, cô ngước mắt lên, chạm phải ánh mắt thâm thúy của anh.
Cô mím môi, nhìn giấy hôn thú trong ảnh, sau khi chuẩn bị tâm lý xong, cô đỏ mặt gọi: “Ông xã.”
“Anh ở đây.” Anh ôm chặt eo cô, một tay giữ lấy gáy cô, hôn nhẹ lên môi cô, “Em phải nhớ, từ nay trở đi, mỗi ngày đều phải gọi ‘ông xã’ đấy, anh rất thích nghe.”
Beta-er: Kỳ Giản Niệm
“Đi đăng ký kết hôn?” Khương Bái nhướng mày, cười như không cười, “Em đang cầu hôn anh đấy à?”
Dương Thư nghĩ nghĩ: “Dù sao thì anh cũng cầu hôn em một lần rồi, lần này coi như em cầu hôn anh.”
Nói đến đây, cô nắm tay anh, lấy tóc của mình quấn quanh ngón tay anh, cô nhướng mày, “Đây là nhẫn, em đeo vào cho anh rồi đấy.”
Khương Bái bị cô chọc cười: “Nếu mỗi ngày anh đều đeo nhẫn, vậy khác gì ngày nào em cũng phải đi theo anh? So với chiếc nhẫn anh đưa cho em thì quý giá hơn rất nhiều.”
Dưới ánh đèn đường, ánh mắt anh nhìn cô đầy trìu mến.
Dương Thư kéo tóc của mình về, nuối tiếc nói: “Chuyện này đúng là rất khó thực hiện, nhưng nếu là giấy chứng nhận kết hôn thì khác, mỗi ngày anh đều có thể mang theo bên mình, em cũng không có vấn đề gì.”
“Đúng rồi.” Dương Thư bỗng nhớ tới chuyện gì đó, lại hỏi anh, “Hôm nay anh có bận gì không, có thời gian không?”
Cô vừa đi công tác về, chị Lăng cho cô nghỉ ngơi một ngày.
Khương Bái: 【Cậu đúng là vị giám đốc thích trả giá nhất mà tôi từng thấy đấy.】
Tần Hi: 【Bạn gái tôi thường dặn tôi phải tiết kiệm.】
Khương Bái: 【Giám đốc Tần, cậu có bạn gái sao, hâm mộ cậu thật đấy. Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ không có bạn gái nữa.】
Thân Tử Du: 【Ha ha ha ha, giám đốc Tần, ý của anh ta là cậu không có vợ đấy, mau tranh thủ thời gian đi đăng ký kết hôn đi.】
Tần Hi: 【@Doãn Toại, quản ông anh rể này của cậu đi, vị trà nồng quá.】
Doãn Toại: 【Vắt thêm ít chanh để xoa dịu cơn sốc của cậu đi.】
Thông báo trong nhóm này xong, Khương Bái lại ấn mở nhóm công việc.
Khương Bái: 【Hôm nay mở phiên tòa, luật sư Tiền và luật sư Phó cố lên nhé!】
Tiền Nhất Minh: 【Cậu có thời gian nhắn WeChat, xem ra cũng không bận lắm đâu nhỉ, không đến tham gia một chút à?】
Khương Bái: 【Hôm nay tôi phải đi đăng ký kết hôn.】
Tiền Nhất Minh: 【!!!】
Phó Văn Sâm: 【Chúc mừng nhé!】
Tần Sướng: 【Chúc mừng luật sư Khương thoát kiếp độc thân nhé!】
Những người khác cũng phụ họa theo.
Tâm trạng Khương Bái rất thoải mái, anh nhàn nhã tựa lưng lên ghế sofa: 【Lát nữa sẽ mời mọi người ăn kẹo cưới.】
Rời khỏi group chat, anh tiếp tục nhắn tin thông báo cho bạn bè thân thiết.
Dương Thư trang điểm xong đi ra, thấy anh cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại, cô hỏi: “Anh đang làm gì đấy?”
“Không có gì.” Khương Bái đứng dậy, cất điện thoại vào túi, anh quan sát cô một lúc, “Sao hôm nay trông em đẹp quá vậy?”
Dương Thư đỏ mặt vỗ anh một cái, cô khoác cánh tay anh: “Mau đi thôi nào!”
–
8:30 cục dân chính mở cửa, nhưng mới tám giờ hai người đã đến nơi rồi, đành đứng ở ngoài đợi đến giờ mở cửa.
Hai người đến rất sớm, toàn bộ quy trình diễn ra rất thuận lợi.
Lúc cầm quyển sổ màu đỏ đi ra ngoài, Dương Thư nhìn ảnh cưới của hai người, khóe miệng cong lên, nở một nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện.
Giờ khắc này, cảm xúc từ tận đáy lòng cô chính là: Cô có gia đình của mình rồi.
Lên xe, Dương Thư lấy điện thoại trong túi ra, thấy Khương Ngâm và Giang Lăng nhắn tin cho mình.
Khương Ngâm: 【Hôm nay cậu đi đăng ký kết hôn với anh trai mình hả? Chụp ảnh cho mình xem với.】
Giang Lăng: 【Đi đăng ký kết hôn rồi đúng không? Chúc mừng em nha.】
Dương Thư cảm thấy hơi khó hiểu, cô nhìn về phía Khương Bái: “Kỳ lạ thật, em đã nói với ai chuyện đi đăng ký kết hôn đâu, tại sao Khương Khương với chị Lăng lại biết được nhỉ?.”
Bên ngoài rất lạnh, Khương Bái bật máy sưởi trong xe lên: “Có lẽ là ông xã của hai người họ nói.”
“?”
Dương Thư nghi hoặc quan sát Khương Bái, “Anh nói cho bọn họ biết lúc nào?”
“Mới sáng nay thôi, lúc em đang trang điểm.” Khương Bái cầm lấy giấy hôn thú trong tay cô, đặt cạnh giấy hôn thú của mình rồi chụp một bức ảnh.
Dương Thư ngó sang: “Anh đang làm gì thế?”
Khương Bái chỉnh sửa vòng bạn bè, ấn đăng, sau đó không nhanh không chậm nói với cô: “Anh đăng lên vòng bạn bè, nói cho toàn thế giới biết, anh cưới được cô gái tốt nhất thế gian.”
Không hiểu sao nhịp tim Dương Thư bỗng tăng tốc, cô né tránh ánh mắt của anh: “Đăng câu này lên vòng bạn bè buồn nôn lắm.”
Cô ấn mở vòng bạn bè, xem bài đăng mới nhất của Khương Bái.
Một bức ảnh chụp giấy hôn thú, kèm theo cap: Bà xã nhà tôi bảo đăng.
“?” Dương Thư chỉ vào màn hình điện thoại: “Mắt em có vấn đề đúng không, chỗ nào ghi là ‘nói cho toàn thế giới biết, anh cưới được cô gái tốt nhất thế gian’ thế?”
Khương Bái giải thích: “Anh nói cho em là phiên bản thâm tình, còn đăng lên là phiên bản hài hước. Những lời mật ngọt như vậy chỉ thích hợp nói với mình em thôi, bọn họ không được biết.”
Dương Thư không biết nói gì, cô nhớ tới bức ảnh chụp bóng hai người, anh cũng nói là cô bảo đăng.
“Anh muốn khoe khoang thì cứ nói, sao lại đổ trách nhiệm lên đầu em.” Dương Thư trực tiếp vạch trần anh.
“Vậy em cũng đăng đi, nói là ‘ông xã nhà tôi bảo đăng’.” Khương Bái nói xong, bỗng nhiên anh duỗi tay, ôm cô ngồi lên đùi mình, dụ dỗ cô, “Hôn thú đã lấy rồi, em mau gọi ông xã cho anh nghe đi.”
Dương Thư hơi sửng sốt, cô ngước mắt lên, chạm phải ánh mắt thâm thúy của anh.
Cô mím môi, nhìn giấy hôn thú trong ảnh, sau khi chuẩn bị tâm lý xong, cô đỏ mặt gọi: “Ông xã.”
“Anh ở đây.” Anh ôm chặt eo cô, một tay giữ lấy gáy cô, hôn nhẹ lên môi cô, “Em phải nhớ, từ nay trở đi, mỗi ngày đều phải gọi ‘ông xã’ đấy, anh rất thích nghe.”