Tra Công Quỳ Xin Quay Lại Nhưng Tôi Chỉ Muốn Phát Tài
Chương 55: 55
CHUYỂN NGỮ: TRẦM YÊN
.--.- - -.--..- -..
-....-......- --- -.
--.
-....- --- -.
--....-.- -.
--..---- ----.
---..
Nói sao thì tối hôm nay cũng là một buổi tối quá rối bời, vì vậy mà Lâm Hạc Nguyên lần đầu bị Khương Tiêu đuổi khỏi nhà anh.
"Cậu về nhà bình tĩnh lại chút đi." Khương Tiêu nói với cậu: "Đầu óc cậu đang không tỉnh táo lắm đâu Lâm Hạc Nguyên."
Lâm Hạc Nguyên nghĩ thầm: Đây mới là ngày đầu óc cậu tỉnh táo nhất.
Chẳng qua đang ở khoảng thời gian mấu chốt nên cậu cũng không trêu chọc Khương Tiêu nữa, ngoan ngoãn đi về nhà.
Sau khi về nhà chào cha mẹ xong, Lâm Hạc Nguyên về phòng mình.
Cậu mở quyển sách trên bàn ra, đọc hai trang với tốc độ chậm như rùa, tuy nhiên thực tế chẳng chữ nào vào đầu cả.
Một lát sau, Lâm Tình Ngọc lén lút sang đây.
Dẫu sao cũng là anh em ruột, cha mẹ bận rộn, thường xuyên đi công tác, hai anh em lớn lên cùng nhau, gần đây đối phương có gì khác là người kia luôn cảm nhận được.
Từ ngày Lâm Hạc Nguyên mang hết socola mình tích trữ đi, Lâm Tình Ngọc đã có cảm giác anh cô đang yêu ai đó.
Sau đến Tết Âm lịch, anh ấy ra ngoài bày sạp, đối tượng được giúp đỡ là Khương Tiêu; nghỉ Hè đi khỏi tỉnh chơi vài ngày cũng chỉ dẫn theo Khương Tiêu, chẳng hề dẫn cô đi cùng.
Suốt thời gian này, số chuyện xảy ra nhiều không kể xiết.
Tổng kết thử, tất cả đều xảy ra quanh Khương Tiêu.
Lâm Tình Ngọc nghĩ rộng hơn anh trai nhà mình.