Tôi Tưởng Đó Chỉ Là Tiểu Thuyết Trọng Sinh Bình Thường
Chương 91
Edit: Dưa Hấu
---
Lize có kiến thức phong phú về phố Le-Belle Marie. Tôi nghĩ rằng cô ấy đã đến đây rất nhiều lần, và rồi cô ấy kể cho tôi nghe một điều khá sốc.
"Tạp chí Le-Belle Marie ba tháng lại ra số mới một lần và tôi đã nhớ tên của các cửa hàng trên đấy. Tôi nghĩ một ngày nào đó, khi tôi có một người bạn, tôi nhất định sẽ đi cùng cô ấy đến đây......"
Tim tôi đau buốt.
Bất cứ ai trong nhóm dưới sự bảo trợ của nữ công tước hoặc Cliff đều đánh giá cao Lize. Đặc biệt là những người phụ nữ lớn tuổi.
Nhưng đó không gồm những người con gái cùng độ tuổi với cô ấy.
Đối với họ, cô ấy chỉ là một đứa con ngoài giá thú hèn mọn quyến rũ Cliff và Killian.
'Cô ấy muốn có một người bạn đến mức nào khiến cô ấy đưa tôi đến đây.'
Mặc dù là theo yêu cầu của Công tước nhà Ludwig nhưng sự thật tôi là người đã 'cướp' đi nam chính thứ hai.
Theo giác quan của tôi, Lize dường như đã từ bỏ việc đưa Killian trở lại. Trên thực tế, tôi không chắc ý tưởng quyến rũ Killian là của chính cô ấy hay là của tác giả.
"Lize, chúng ta qua đó thôi."
Tôi nắm lấy tay Lize và chúng tôi cùng nhau đến Fiancee.
Cô ấy trông hơi bối rối, nhưng tôi đã giúp cô ấy thử một vài chiếc mũ để tìm ra chiếc mũ len tốt nhất cho cô ấy, thậm chí còn trải mũ ra thành dải như một chiếc ô trước mặt cô ấy và xoay chiếc mũ trên tay.
Vẻ mặt của Lize dần dần hòa hoãn, sau đó cô ấy bám vào cánh tay tôi và cười với giọng trong trẻo.
'Nó khá là... tuyệt phải không?'
Ngẫm lại, tôi chưa từng có người bạn nào bằng tuổi mình cả.
Ừm, tôi đã từng có một vài người bạn hồi học đại học, nhưng khi bước chân ra xã hội, chúng tôi dần không liên lạc với nhau nữa.
Tôi cũng chịu thôi. Không giống như hồi đi học, chỉ cần đến trường tôi có thể gặp họ, sau khi tốt nghiệp, để gặp họ tôi cần có tiền, nhưng tôi lại chẳng có đồng nào.
Nhưng giờ, với Lize, tôi có thể tiêu tiền thỏa thích. Mặc dù đó là tiền của Công tước!
'Một lần nữa, có tiền là có tất cả!'
Trong khi tôi đang vui vẻ tận hưởng cuộc sống với tiền bạc và một người bạn, Lize thì thầm, "Edith, cô có thích những cuốn tiểu thuyết lãng mạn có chút khiêu dâm không?"
"Ồ, xem nào, cô có biết cuốn "Bí mật tán tỉnh của quý bà Graham" không?"
"Ồ, có! Cô đã đọc cuốn đó chưa?"
"Anna đã giới thiệu nó cho tôi. Nó rất cháy bỏng, phải không?"
Lize và tôi lại cười khúc khích.
"Thực ra, Hiệu sách Ánh trăng mà tôi đã đề cập trước đó nổi tiếng với những cuốn tiểu thuyết lãng mạn, nhưng Hiệu sách Millane lại nổi tiếng với những cuốn tiểu thuyết khiêu dâm, cô có muốn đi xem cùng tôi không?"
Tôi gật đầu, cố gắng nín cười. "Đó là thông tin rất hữu ích, Lize. Tôi rất nóng lòng để đi xem nó."
Thực tế, cuốn sách cuối cùng tôi đọc "Bí mật tán tỉnh của quý bà Graham" là một cuốn tiểu thuyết hài hước khiêu dâm lãng mạn, nó hay đến mức thậm chí tôi nghĩ nó sẽ thành công nếu được xuất bản ở Hàn Quốc thế kỷ 21.
Những cảnh truyện rất, rất cháy vì thời đại này không có quy tắc đánh giá.
"Sẽ hơi ngại nếu những người giúp việc biết... nên chúng ta hãy đi trong thầm lặng, vì nếu Cliff phát hiện ra, tôi sẽ gặp rắc rối," Lize nói và chắp hai tay vào nhau.
Cái quái gì vậy, Cliff, một nhân vật có tính chiếm hữu cao và bám dính người lại ghen khi bạn gái mình đọc tiểu thuyết lãng mạn khiêu dâm?
Có nghĩa là những phụ nữ quý tộc, bị mắc kẹt trong ngôi nhà cả ngày, thậm chí không thể đọc tiểu thuyết lãng mạn khiêu dâm!
"Được rồi, tôi sẽ nói với Anna."
Tôi gọi Anna tới và đưa cho cô ấy một ít tiền tiêu vặt và nói: "Tôi sẽ đi mua vài cuốn sách thú vị, nên hãy ở gần đó với hầu gái của Lizé."
"Sẽ không nguy hiểm chứ?"
"Đó là một hiệu sách ở cuối con hẻm một chút, thế nên nó có gì nguy hiểm không? Lize đang gặp chút khó khăn nên làm ơn, Anna, hãy cho cô ấy một chút thời gian."
"Được rồi, đừng đi vào nơi quá tối nhé."
"Ừ, được."
Nói xong, Lize và tôi đi về phía Hiệu sách Millane, chỉ có hai chúng tôi.
Hiệu sách Millane không nằm trên con phố chính của Le-Belle Marie mà nằm trong một con hẻm bên cạnh.
"Những cuốn sách họ bán có hơi......"
Lize nháy mắt, và tôi gật đầu, bước vào trong.
Bên trong hiệu sách, có vài thiếu nữ quàng khăn quàng cổ đang cẩn thận lựa chọn sách.
'Tình yêu cho thể loại khiêu dâm là vô tận.'
Nếu họ nhìn thấy thị trường sách điện tử ở Hàn Quốc thế kỷ 21, có lẽ họ sẽ bị sốc. Nếu không vì ngân sách có hạn, tôi sẽ thức xuyên đêm suốt sáng.
"Chà, chúng ta hãy đi tham quan hiệu sách và khi chúng ta chọn được sách mình muốn mua, chúng ta sẽ gặp nhau ở quầy tính tiền," Lize hỏi với vẻ ngại ngùng.
"Được rồi."
Có vẻ ý tưởng chia sẻ sở thích về tiểu thuyết khuyên dâm với người mới kết bạn là ý kiến không hay.
Tôi hiểu sao Lize lại ngại.
Tôi nhìn theo bóng lưng dời đi của cô ấy, và khi tôi nhìn lướt qua các kệ sách, tim tôi đập thình thịch vì phấn khích.
'Không được sắp xếp theo bảng chữ cái. Các cuốn sách ở đây được sắp xếp theo tên tác giả.'
Nhíu mày, tôi rút cuốn sách trước mặt ra và lật thử, trước khi hạ tầm mắt xuống mình xuống, tôi liếc nhìn xung quanh một chút.
- ......Cơ thể Erphea nóng bừng và cô ấy không thể chịu nổi.
"A, chỉ một chút nữa thôi......!"
"Trông cô thật ngây thơ, công chúa ạ, không ngờ cô lại thích thô bạo."
Hiệp sĩ hộ tống Raphael trêu chọc Erphea, sau đó nắm lấy eo cô và đẩy cô nhanh hơn nữa......
"Ái chà......"
Đọc đến đây tôi nuốt khan.
'Tôi cần mua cái này.'
Tôi cảm nhận được định mệnh của mình với cuốn sách đầu tiên tôi chọn.
Tôi lôi cuốn "Rebel Series 3 - The Princess and the Escort Knight" ra và giữ nó bên cạnh.
'Xem còn gì nữa nào.'
Tôi lướt qua các kệ, tìm một tựa đề mình thích và lôi một cuốn khác ra, "Cơ quan bí mật của cô hầu gái Sarah".
'Đúng như mong đợi, đó là câu chuyện về một cô hầu gái và những mối tình hàng đêm với chủ nhân cô ấy.'
Tuy hơi sáo rỗng nhưng tôi thích vì nam chính được miêu tả rất gợi cảm.
Hơn nữa, đây là truyện một tập nên rất dễ đọc.
Tôi đặt cuốn sách sang một bên và chậm rãi đi vòng quanh các kệ lần nữa.
Khoảng một giờ trôi qua.
'Nếu tôi ở đây quá lâu, tôi sẽ khiến Anna gặp rắc rối. Tôi có nên quay lại không?"
Tôi cầm bốn cuốn sách bên mình với những tựa sách đỏ mặt tím tai. Tôi muốn mua thêm vì chúng đúng chuẩn sở thích của tôi, nhưng tôi không muốn lọt vào mắt xanh của Killian hay ai khác.
Tôi bước tới quầy thanh toán và đặt chúng lên bàn, sau đó nhìn khắp cửa hàng để tìm Lize.
'Hử? Cô ấy đâu rồi?'
Hiệu sách là một mê cung các kệ sách, nhưng không nhiều đến mức tôi không thể tìm thấy người.
Nhưng cho dù nhìn qua nhìn lại, tôi cũng không thấy bóng dáng cô ấy.
'Gì vậy? Cô ấy đâu rồi?'
Người chủ hiệu sách nhìn tôi kỳ lạ khi thấy tôi đi quanh cửa hàng và hỏi: "Cô định mua hết chỗ này à?"
"Dạ, vâng, chúng hết bao nhiêu ạ. Nhân tiện, cô gái trẻ đi cùng tôi đã trả tiền và rời đi trước rồi ạ?
"Ai là cô gái trẻ đi cùng cô?"
"Ừm...... là một cô gái trẻ rất xinh đẹp, tóc vàng, mắt xanh. Tóm lại, cô ấy rất xinh đẹp."
"Hmm...... không có người mua sách nào từ trước đến giờ xinh đẹp như vậy cả."
Nếu Lize đã trả tiền mua sách thì không thể nào người bán hàng lại không nhớ ra cô ấy. Cô ấy là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên thế giới.
'Tôi đoán cô ấy đã về trước, nhưng tại sao cô ấy không nói lời nào?'
Có lẽ Cliff đã xuất hiện trên phố Le-Belle Marie nên người giúp việc của Lize đã vội vàng đi tìm, và Lize liền bỏ đi mà không nói với tôi vì tôi quá tập trung.
Dù sao cũng chẳng sao cả vì Anna đang đợi tôi.
Tôi trả tiền cho bốn cuốn sách và rời khỏi Hiệu sách Millane có ánh sáng mờ nhạt.
Bên ngoài hiệu sách có hơi u ám.
'Tôi đã không biết rằng nó lại tối tăm đến vậy khi tôi đến đây cùng Lize trước đó...'
Thời tiết u ám khiến đường phố càng thêm ảm đạm nên tôi đi nhanh hơn một chút về phía đường chính phố Le-Belle Marie.
Khi tôi vừa đi đến cuối con hẻm thì có một người đàn ông bất ngờ xuất hiện và chặn đường tôi.
"Ôi chúa ơi...... em thực sự ở đây."
Người đàn ông này khoảng hai mươi tuổi, dáng người gầy gò, khuôn mặt nhợt nhạt, và mái tóc nâu sẫm... có vẻ là một quý tộc.
"C-cái gì?"
"Đã lâu không gặp, Edith."
Thoạt nhìn anh ta có vẻ hơi tồi tàn nhưng có vẻ quen biết tôi.
"Ai vậy......?"
"Ha...... ha...... Hẳn là em đã quên tôi rồi, mặc dù tôi đã rất đau khổ vì em."
"Hả? Không, ý tôi là, anh là ai?
Có vài người đang đi ngang qua đây nên tôi có hơi bạo dạn.
Tôi tính toán rằng nếu tôi hét lên, sẽ có người nhìn về phía này.
Nhưng người đàn ông này có vẻ không đủ tỉnh táo để nhận ra điều đó.
"Fred Sicily, con trai của Tử tước Sicily, người đàn ông mà em đã đá ngay khi em moi được thông tin em muốn về dự án xây dựng tuyến đường sắt ở điền trang Armov."
"......Hả?"
Tôi điên cuồng vắt óc tìm kiếm Fred Sicily trong trí nhớ của Edith.
'Ôi chúa ơi.'
May mắn thay, tôi tìm ra hắn ta trong ký ức của cô ấy, nhưng đó không phải là một ký ức đầy hy vọng đối với tôi.
Theo tôi đánh giá, Fred Sicily không phải là một người đàn ông hấp dẫn lắm và anh ta có tính cách rụt rè.
Một người đàn ông như vậy không thể nào có thể nổi tiếng với các quý cô được.