Tiên Sinh Vẫn Không Chịu Ly Hôn
Chương 25: Đến tìm em
Editor: Diệp Hạ
Giang Cảnh Bạch đã gửi tin nhắn cho Nam Việt trước khi qua cửa xoát vé, đang xếp hàng lên tàu.
Nam Việt phỏng chừng vừa tới công ty không lâu, mấy phút sau trả lời lại: [Chú ý an toàn, đến thì báo tôi.]
Giang Cảnh Bạch theo thường lệ gửi lại một nhãn nhán OK.
Vì che giấu mùi lạ, trên toa hành khách mở máy điều hoà rất thấp.
Giang Cảnh Bạch vừa mới đi vào đã bị hơi lạnh ập vào mặt.
Y không thích cái mát mẻ xua tan thời tiết nóng oi bức này, sau khi tìm được chỗ ngồi, y đặt vali để lên giá để hành lý, lại mặc thêm một cái áo khoác mỏng nữa.
Tàu dừng một thời gian ngắn, đúng giờ chạy.
Giang Cảnh Bạch ngồi bên cửa sổ, cửa gió phía trên thổi ra hành lang, không trực tiếp thổi qua đầu y.
Cảm lạnh làm cả người mệt mỏi, Giang Cảnh Bạch đã uống thuốc sau bữa cơm trưa, thuốc chlorpheniramine kháng histamine, có tác dụng phụ gây buồn ngủ, lúc này không còn để ý đến thông báo gì nữa, ngồi chốc lát đã cảm thấy mí mắt nặng trĩu.
Cuộc hành trình kéo dài hơn sáu giờ.
Giang Cảnh Bạch kéo dây áo khoác lên cao nhất, sau đó nghiêng đầu nhắm mắt.
Hai tay y cắm vào túi áo, đầu ngón tay lại bị một vật cứng đâm vào.
Giang Cảnh Bạch nhíu mày sờ soạng hai lần, chỉ cảm thấy là một dải hình vuông.
Đây là lần đầu tiên y mặc cái áo khoác này, trong túi không nên có vật gì mới đúng.
Giang Cảnh Bạch nheo mắt nhìn xuống, lúc thấy rõ cụ thể là cái gì, đôi mắt mở lớn.
Là kẹo, hộp kẹo bạc nhà thông họng, cái hộp rất nhỏ, trọng lượng cũng nhẹ, khó trách đến bây giờ y mới phát hiện ra.
Đây hiển nhiên không phải do Giang Cảnh Bạch mua.