Thiên Y Tiêu Dao
Chương 44: Là ông ấy
“Trời ơi, chất lượng này không thể sai được, nhất định là tác phẩm “Thu Sơn Đồ” thật”
Trong chốc lát, không khí trong tiệm đồ lập tức bùng nổ, hầu như tất cả mọi người đang vây xem xung quanh đều không tin được há hốc mồm, bọn họ đều nhìn chằm chăm vào bức “Thu Sơn Đồ” trên tay Trần Ngao.
“Cái này, cái này sao có thể được?”
Lão Ngô khiếp sợ đến mức tay run rẩy, ly trà đang cầm trên tay rơi xuống đất vang lên tiếng “keng”, nhưng ông ta vẫn không nhận ra, đôi mắt trợn tròn như sắp rớt ra, ông ta nhìn chăm chằm vào bức tranh trong tay Trần Ngao lẩm bẩm:
“Không thể, không thể nào, tôi đã kiểm tra rất kỹ, sao có. thể nhìn nhầm được chứ?”
Ông ta sắp phát điên rồi, hai tay vò đầu thành ổ gà, làm thế nào cũng không thể hiểu được sao ông ta ra giá năm ngàn tệ bán đi một bức tranh giả, vậy mà bên trong lại còn giấu thêm một bức tranh thật.
Nam Gia Hi cũng kinh ngạc đến há hốc mồm thành chữ “o", đủ để nhét lọt một cái trứng gà vào, đôi mắt to tròn chớp chớp, bỗng nhiên cô nhớ đến lúc này chỉ trong nháy mắt Trần Ngao đã nhìn ra được cái chén sứ của cô có vấn đề, chẳng lẽ từ sớm anh ta đã phát hiện ra bí mật được ẩn giấu bên trong bức tranh giả này?
“Chàng trai trẻ, có thể phiền cậu đem bức tranh cho tôi nhìn một chút không?”
Lúc này, một giọng nói già nua truyền đến, trong khoảnh khắc, đám đông tách ra chừa một đường cho một ông lão với bộ râu xám bước ra, tay run run vì phấn khích.
“Là ông ấy, giám bảo đại sư Phương Hạc”
“Đúng rồi, chính là Phương lão, tôi đã thấy ông ấy trên Tivi”
Ngay khi ông lão vừa xuất hiện, rất nhiều người đều kinh ngạc, phải biết rằng Phương Hạc là một bậc thầy giám bảo nổi tiếng ở thành phố Tùng Sơn, không biết có bao nhiêu bảo vật lưu lạc trong dân gian nhờ qua tay ông mà tỏa sáng, nhưng không ngờ rằng ngay cả ông cũng bị dọa sốc như vậy.
“Xin mời” Trần Ngao khẽ mỉm cười, đưa “Thu Sơn đồ” cho ông lão.