Thê Có Thuật Của Thê: Đóng Cửa, Thả Vương Gia!
Chương 26
Càng là đại gia tộc thì bên trong càng có quy tắc của mình, chi tiêu của một gia tộc không phải là số ít, lễ vật tới lui, chi phí ăn mặc, đồ dùng hao mòn, tiền tiêu hàng thàng, những khoản chi tiêu này ắt không thể thiếu, bởi vậy trình tự quản lý hết sức nghiêm mật.
Mấy ngày nay Minh Yên đều đi theo Tô ma ma học quản gia vài thứ, nàng không thể không thừa nhận Đại phu nhân quả thật có tâm đắc về việc quản gia, mặc dù không phải hết sức cẩn thận, nhưng không thể phủ nhận cách thức của Đại phu nhân đúng là dùng rất tốt, khiến Minh Yên học được rất nhiều thứ.
Minh Yên đang ở trong viện của mình xem sổ sách, nàng mới từ chỗ Đại phu nhân về, hầu hạ Đại phu nhân ngủ xong lúc này mới trở về viện Trúc Ẩn. Mấy người Tuyết Hủy vội vàng chuẩn bị nước tắm để Minh Yên thư giãn gân cốt, sau đó mới dìu Minh Yên đến phòng ngủ ngồi xuống, Ký Dung và Liên Song đã chờ từ sớm, nhìn thấy Minh Yên đi vào hai người vội vàng đứng dậy nói: “Tiểu thư.”
Minh Yên ra dấu bọn họ ngồi xuống, nói: “Xem sổ sách thế nào rồi, có nhìn ra thứ gì không?”
Minh Yên nhìn mất nha hoàn đó một cái, nói với Tô ma ma: “Mấy nha hoàn này cũng không cố ý đâu, ban đêm đi lại nhiều mệt mỏi cũng là bình thường, mắng vài câu là được rồi, người đừng tức giận rồi hỏng người. Nếu không thì như vậy đi, buổi tối ta tới gác đêm cho mẫu thân, có thêm một người ở bên cạnh mẫu thân cũng có thể yên tâm mà ngủ.”
Tô ma ma nào có thể hi vọng, nhưng bây giờ Minh Yên quyết định chủ kiến muốn giành giật hôn sự của vương phủ Vũ Ninh, muốn để lại ấn tượng sâu sắc ở trong lòng Đại phu nhân, lại thể hiện thành ý của mình với Đại phu nhân, hơn nữa Đại phu nhân vẫn là quan trọng nhất, như vậy mình mới có hy vọng được.
Thân thể Đại phu nhân không thể tốt lên ngay được, ngay cả Úc Dương cũng xin nghỉ mấy ngày để trở về hầu bệnh, bởi vậy Minh Yên và Dương ca nhi có cơ hội gặp mặt nhiều hơn, từ sáng đến tối cúi đầu không thấy ngẩn đầu lại thấy, mặc dù hai tỷ đệ không có bao nhiêu cơ hội để thủ thỉ với nhau, nhưng có thể biết đối phương đều khỏe mạnh cũng thấy thỏa mãn rồi.
“Mấy ngày nay đều là Nhị thiếu gia gác đêm, người không cần lo lắng, tuy Nhị thiếu gia còn nhỏ tuổi, nhưng quả thật là một hiếu tử. Mấy ngày nay Đại phu nhân cười nhiều hơn rồi.” Nói đến đây thì ngừng một chút, nhìn Minh Yên nói: “Bên Nhị tiểu thư có đưa tin qua, Nhị tiểu thư đã tốt hơn nhiều rồi, biết Đại phu nhân bị bệnh thì ầm ĩ muốn tới đây, đoán chừng ngày hôm nay Nhị tiểu thư sẽ tới.”
Minh Yên hơi ngẩn ra, nói: “Thân thể Nhị tỷ tỷ không tốt sao có thể đi lung tung được, nói thế chứ mẫu thân cũng không yên lòng được đâu.”
“Không qua thăm phu nhân, Nhị tiểu thư cũng ngủ không ngon, ầm ĩ muốn tới, cô gia hết cách chỉ có thể đồng ý. Đoán chừng buổi sáng sẽ tới đây, lão nô đã dặn dò phòng bếp chuẩn bị, chỉ là chuyện xảy ra lần trước…” Tô ma ma cũng khó xử, tiếp đãi Chung Dực cũng là một chuyện khó khăn.
Minh Yên suy nghĩ một chút nhìn Tô ma ma nói: “Hay là nói một tiếng với phụ thân, có ông ấy ở đây thì sợ cái gì.”
Ánh mắt Tô ma ma sáng lên, đúng rồi, sao mình lại nghĩ không ra chứ, hé miệng cười nói: “Vậy thì làm theo lời của Thất tiểu thư, lão nô sẽ đi báo tin cho lão gia ngay.”
Minh Yên gật đầu một cái, trong lòng vẫn nghi ngờ, Thập Nhất di nương nói Chu Hạo Khiên sẽ tới, nhưng lại không có tin tức của Chu Hạo Khiên, ngược lại lại nghe thấy tin Chung Dực sắp tới, chẳng lẽ Chung Dực đi cùng Chu Hạo Khiên? Nhưng hai người bọn họ quen nhau à?
Mấy ngày nay Minh Yên đều đi theo Tô ma ma học quản gia vài thứ, nàng không thể không thừa nhận Đại phu nhân quả thật có tâm đắc về việc quản gia, mặc dù không phải hết sức cẩn thận, nhưng không thể phủ nhận cách thức của Đại phu nhân đúng là dùng rất tốt, khiến Minh Yên học được rất nhiều thứ.
Minh Yên đang ở trong viện của mình xem sổ sách, nàng mới từ chỗ Đại phu nhân về, hầu hạ Đại phu nhân ngủ xong lúc này mới trở về viện Trúc Ẩn. Mấy người Tuyết Hủy vội vàng chuẩn bị nước tắm để Minh Yên thư giãn gân cốt, sau đó mới dìu Minh Yên đến phòng ngủ ngồi xuống, Ký Dung và Liên Song đã chờ từ sớm, nhìn thấy Minh Yên đi vào hai người vội vàng đứng dậy nói: “Tiểu thư.”
Minh Yên ra dấu bọn họ ngồi xuống, nói: “Xem sổ sách thế nào rồi, có nhìn ra thứ gì không?”
Minh Yên nhìn mất nha hoàn đó một cái, nói với Tô ma ma: “Mấy nha hoàn này cũng không cố ý đâu, ban đêm đi lại nhiều mệt mỏi cũng là bình thường, mắng vài câu là được rồi, người đừng tức giận rồi hỏng người. Nếu không thì như vậy đi, buổi tối ta tới gác đêm cho mẫu thân, có thêm một người ở bên cạnh mẫu thân cũng có thể yên tâm mà ngủ.”
Tô ma ma nào có thể hi vọng, nhưng bây giờ Minh Yên quyết định chủ kiến muốn giành giật hôn sự của vương phủ Vũ Ninh, muốn để lại ấn tượng sâu sắc ở trong lòng Đại phu nhân, lại thể hiện thành ý của mình với Đại phu nhân, hơn nữa Đại phu nhân vẫn là quan trọng nhất, như vậy mình mới có hy vọng được.
Thân thể Đại phu nhân không thể tốt lên ngay được, ngay cả Úc Dương cũng xin nghỉ mấy ngày để trở về hầu bệnh, bởi vậy Minh Yên và Dương ca nhi có cơ hội gặp mặt nhiều hơn, từ sáng đến tối cúi đầu không thấy ngẩn đầu lại thấy, mặc dù hai tỷ đệ không có bao nhiêu cơ hội để thủ thỉ với nhau, nhưng có thể biết đối phương đều khỏe mạnh cũng thấy thỏa mãn rồi.
“Mấy ngày nay đều là Nhị thiếu gia gác đêm, người không cần lo lắng, tuy Nhị thiếu gia còn nhỏ tuổi, nhưng quả thật là một hiếu tử. Mấy ngày nay Đại phu nhân cười nhiều hơn rồi.” Nói đến đây thì ngừng một chút, nhìn Minh Yên nói: “Bên Nhị tiểu thư có đưa tin qua, Nhị tiểu thư đã tốt hơn nhiều rồi, biết Đại phu nhân bị bệnh thì ầm ĩ muốn tới đây, đoán chừng ngày hôm nay Nhị tiểu thư sẽ tới.”
Minh Yên hơi ngẩn ra, nói: “Thân thể Nhị tỷ tỷ không tốt sao có thể đi lung tung được, nói thế chứ mẫu thân cũng không yên lòng được đâu.”
“Không qua thăm phu nhân, Nhị tiểu thư cũng ngủ không ngon, ầm ĩ muốn tới, cô gia hết cách chỉ có thể đồng ý. Đoán chừng buổi sáng sẽ tới đây, lão nô đã dặn dò phòng bếp chuẩn bị, chỉ là chuyện xảy ra lần trước…” Tô ma ma cũng khó xử, tiếp đãi Chung Dực cũng là một chuyện khó khăn.
Minh Yên suy nghĩ một chút nhìn Tô ma ma nói: “Hay là nói một tiếng với phụ thân, có ông ấy ở đây thì sợ cái gì.”
Ánh mắt Tô ma ma sáng lên, đúng rồi, sao mình lại nghĩ không ra chứ, hé miệng cười nói: “Vậy thì làm theo lời của Thất tiểu thư, lão nô sẽ đi báo tin cho lão gia ngay.”
Minh Yên gật đầu một cái, trong lòng vẫn nghi ngờ, Thập Nhất di nương nói Chu Hạo Khiên sẽ tới, nhưng lại không có tin tức của Chu Hạo Khiên, ngược lại lại nghe thấy tin Chung Dực sắp tới, chẳng lẽ Chung Dực đi cùng Chu Hạo Khiên? Nhưng hai người bọn họ quen nhau à?