Thay Chị Gái Lấy Người Tôi Yêu Thầm
Chương 104: Cho dù cả thế giới đều đứng ở phía đối lập với cô ta thì sao_
Tôi sửng sốt, “Làm sao có thể! Em cũng có phải là chị đâu.”
Tôi rất tự mình biết mình, bản thân chẳng phải là dạng đẹp đẽ gì, trước không nói tới Lý Hào Kiệt, riêng việc một người hoàn hảo như Lương Khanh Vũ thích tôi, có lẽ cũng là do phúc phận tôi tu được từ kiếp trước.
“Nhưng mà chuyện này, nếu như là do người khác làm thì khả năng người đó thích em là lớn nhất. Làm như vậy, em và Lương Khanh Vũ chia tay, lại sinh ra hiềm khích với Lý Hào Kiệt, người này chẳng phải là ngư ông đắc lợi sao?”
Khương Thanh phân tích rõ ràng đâu ra đấy.
Tôi cảm thấy lời của chị ấy cũng không phải không có đạo lý.
Chỉ là…
“Phạm vi sinh hoạt của em nhỏ như vậy, chị bảo em nghĩ ra một người đàn ông thứ ba thì ngay cả giới hạn lựa chọn cũng không có nữa.”
Tôi cười khổ nhìn về phía Khương Thanh.
Sau đó, Khương Thanh lại trò chuyện với tôi về một vài chủ đề khác, chủ yếu là về công việc của chị ấy, gặp phải mấy vị khách kỳ lạ.
Tôi bị chị ấy trêu chọc đến cười không ngừng.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Nhưng tôi và Khương Thanh đều không phát hiện.
Mãi đến tận khi chúng tôi nghe thấy tiếng thắng xe bén nhọn truyền đến từ phía đường cái đối diện.
Tôi nghiêng đầu nhìn, là một chiếc xe thể thao.
“Mercedes Benz?!”
Tôi vẫn chưa nhận ra, chỉ nghe tiếng Khương Thanh nói tới nhãn hiệu xe.
Đồng thời thấy chị ấy nuốt nước miếng ‘ực’ một cái.
Giây tiếp theo, cửa xe như một bên cánh chim nâng lên, tôi nhìn thấy Lý Hào Kiệt bước xuống từ ghế lái phụ và đi về phía tôi. Trong vẻ mặt nghiêm túc lẫn khí thế áp đảo kia giống như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy!
Trong lòng tôi run lên.
Tôi đứng dậy, phản ứng đầu tiên chính là muốn chạy!
Thế nhưng người đàn ông đi quá nhanh, không đợi tôi di chuyển, anh ấy đã đi tới trước mặt rồi nắm lấy cánh tay tôi, “Sao em ra ngoài mà không nói với anh một tiếng?”
“Chẳng qua em chỉ muốn ăn với Khương Thanh một bữa cơm mà thôi.”
“Vậy di động của em thì sao? Sao lại không nghe điện thoại!” Người đàn ông nhìn tôi.
Tôi lấy di động ra, thấy điện thoại đã tắt, định mở lên, nhưng lại hết pin.
Lý Hào Kiệt nhìn tôi mở điện thoại, “Đừng phí sức nữa, bị anh làm hết pin rồi.”
“…”
Bị anh ấy làm hết pin?