Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1812: Tác hợp muội muội cùng Lăng Tiếu?
Liệt Như Ngọc biết rõ tổ tiên nhất mạch nàng cùng Liệt gia tuy có quan hệ
huyết thống, nhưng tổ tiên mình cũng là bị người trong nhà ức hiếp mới xông ra
một con đường, nếu không phải tổ tiên nàng nhớ tình cũ thì hôm nay Liệt gia đã
không có khả năng gia nhập vào Liệt Viêm Thương Minh rồi.
Mà Liệt Ngân Xuân này là người cùng thế hệ với nàng, theo lý thuyết là quan hệ
đường huynh muội, nhưng giữa hai nhà không biết cách nhau bao nhiêu đời rồi,
huống hồ Liệt gia cho tới nay đều tự cho mình là chính thống, muốn chuyển biến
nắm giữ vị trí chủ đạo ở Liệt Viêm Thương Minh, chuyện này càng khiến Liệt Như
Ngọc cực kỳ chán ghét mấy người gọi là tộc nhân này.
- Vâng... vâng, Như Ngọc tiểu thư, ta... Ta không quấy rầy ngươi nữa, ta xin
rời đi!
Liệt Ngân Xuân tự biết mình không chiếm được chỗ tốt, tranh thủ thời gian lên
tiếng, liền quay người rời đi thật nhanh.
Hắn biết rõ nếu chọc giận vị tiểu thư này, cho dù là tộc trưởng cũng không bảo
hộ được hắn
Rất hiển nhiên Liệt Như Ngọc không muốn chấp nhặt với hắn, rất khinh thường
nói:
- Thứ gì chứ, luôn ở trong thành gây chuyện, trở về ta nhất định phải bảo tỷ
tỷ hảo hảo giáo huấn những người kia mới được.
Bọn người Thái Nghĩa biết rõ không còn chuyện của mình nên thi lễ một cái liền
lui ra.
Chu Chỉ Tĩnh nhìn Tiêu Linh trốn ở sau lưng Lăng Tiếu cười nói:
- Vị muội muội này lớn lên thật xinh đẹp, khó trách có thể khiến Lăng Tiếu
trưởng lão yêu thích.
Liệt Như Ngọc cũng đã sớm thấy Tiêu Linh, cho dù về dung mạo Tiêu Linh không
được hoàn mỹ như nàng, nhưng cũng không kém hơn nàng bao nhiêu, quan trọng
nhất là khí chất thuần khiết kia của Tiêu Linh khiến người rất dễ dàng sinh ra
hảo cảm, vừa nhìn qua đã khó mà quên được.
Đây là lần đầu Liệt Như Ngọc có cảm giác bị thất bại về mặt tướng mạo.
- Hai vị tỷ tỷ mới xinh đẹp đấy!
Tiêu Linh nhìn thoáng qua Chu Chỉ Tĩnh và Liệt Như Ngọc nhỏ giọng khen.
Hai nữ nghe được Tiêu Linh trực tiếp ca ngợi, trong lòng ngược lại cảm thấy vô
cùng hưởng thụ.
- Đa tạ tiểu thư thay ta giải vây!
Lăng Tiếu chắp tay nói với Liệt Như Ngọc, tiếp theo lôi kéo Tiêu Linh nói:
- Linh Nhi chúng ta đến nơi khác xem đi!
Lăng Tiếu thật sự không muốn dây dưa quá nhiều với các nàng, miễn cho lại xảy
ra chuyện gì đó không vui.
- Đi gấp như vậy làm gì, chẳng lẽ ngươi ghét nhìn thấy chúng ta như vậy sao?
Liệt Như Ngọc ủy khuất nói.
Lăng Tiếu cười nói:
- Sao thế được, ta chỉ là muốn mang theo Linh Nhi dạo chơi bốn phía, không
quấy rầy hai vị thôi.
- Vậy thì thật là tốt, Liệt Viêm Thành là địa bàn của ta, ta đi dạo cùng các
ngươi, như vậy cũng sẽ không có những gia hỏa mù mắt kia đến trêu chọc các
ngươi nữa!
Liệt Như Ngọc đề nghị nói.
Lăng Tiếu đang muốn cự tuyệt, nhưng Tiêu Linh ở một bên lại nói:
- Lăng Tiếu ca ca, chúng ta đi dạo cùng hai vị tỷ tỷ đi, nhiều người cũng náo
nhiệt hơn mà.
Tiêu Linh đã nói vậy rồi, Lăng Tiếu còn cách nào nữa, nói thêm gì cũng đều lộ
ra hắn hẹp hòi cả
Lăng Tiếu gật đầu nói:
- Được rồi, toàn bộ theo ngươi!
Thấy Lăng Tiếu nghe lời Tiêu Linh như vậy, Liệt Như Ngọc cũng có chút ghen
ghét.
Chu Chỉ Tĩnh lại truyền âm cho nàng nói:
- Trước thân quen với hắn đã tính sau, bằng vào tư sắc của Tiểu sư muội, hắn
rất nhanh sẽ bị ngươi mê hoặc cho choáng váng đầu óc thôi.
Liệt Như Ngọc nghe Chu Chỉ Tĩnh nói thế, trong lòng thầm động viên "Ta cũng
không tin bổn tiểu thư không bắt được ngươi! "
Liệt Như Ngọc bình thường không tiếp xúc với quá nhiều nam nhân, nhưng cũng
không ít, đại đa số trong đó đều là người cung kính hoặc nịnh bợ nàng khiến
cho nàng không thấy chút gì mới mẻ, ngược lại còn cảm thấy chán ghét. Mà Lăng
Tiếu lại không giống, hắn dám chống đối nàng, dám đánh nàng, dám khinh bạc
nàng, giống như hắn căn bản không quan tâm đến thân phận nàng vậy, hơn nữa hắn
còn từng cứu nàng, cho nên trong lòng nàng đã sinh ra một loại tình cảm không
hiểu đối với Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu lại không biết cách nghĩ của Liệt Như Ngọc, mà hắn tạm thời cũng
không muốn dính vào những chuyện nhi nữ tình trường này.
Đều nói ba nữ nhân hợp thành cái chợ!
Lăng Tiếu lúc đi dạo cùng các nàng mới hiểu thật sâu sắc lời này.
Tiêu Linh ngây thơ khiến người ưa thích, Liệt Như Ngọc tuy có chút ít điêu
ngoa, nhưng tính tình lại hào sảng thiện lương, mà Chu Chỉ Tĩnh lại tâm tư
trầm ổn giỏi giao tiếp.
Tam nữ cùng một chỗ liền dễ dàng tụ lại với nhau, nói chuyện cực kỳ vui vẻ.
Ngược lại Lăng Tiếu đã hoàn toàn bị các nàng bỏ qua, chỉ giống như một hộ hoa
sứ giả cùng các nàng đi dạo bốn phía.
...
Trong căn cứ Liệt Viêm Thương Minh, Liệt Như Ý đã quay về.
- Như Ý ngươi trở về rồi, sao không mang theo Như Ngọc về luôn?
Liệt Vô Địch lộ ra một dáng cười miễn cưỡng nói.
Từ lúc trở về từ Hỗn Loạn Chi Lĩnh, Liệt Vô Địch chưa từng cao hứng lần nào.
Vốn bên phía Kim tộc đã có lời, sau này sinh ý của Liệt Viêm Thương Minh bọn
hắn ở Thiên Long Môn sợ rằng phải giảm bớt đi nhiều, mặt khác tiểu nữ nhi của
hắn còn cả ngày đều dùng nước mắt rửa mặt, khiến hắn cảm thấy thương tâm không
dứt, còn cả trong Thương Minh rõ ràng bắt được mấy tên nội gian, chính là do
bọn hắn bán rẻ cơ mật của Thương Minh mới khiến cho đám Thị Huyết lưu khấu
cướp được hàng hóa, càng khiến bọn hắn tổn thất không ít hảo thủ.
Từng chuyện không vui cứ nối tiếp nhau, khiến hắn phiền muộn không thôi.
- Phụ thân, Lăng Tiếu trở về rồi, muội muội tâm tình cũng tốt rồi, bên phía
Kim tộc chúng ta cũng có câu trả lời rồi.
Liệt Như Ý lập tức nói tin tức Lăng Tiếu trở về cho hắn biết.
Liệt Vô Địch tinh thần chấn động nói:
- Thật sao? Tiểu tử kia đã trúng một kích của Thị Huyết, ngay cả Lăng Phi
cũng cho rằng hắn khó mà sống nổi, mà chúng ta cũng đã từng tìm hắn mấy ngày
mà không thấy a!
Lúc trước bọn hắn và người Kim tộc đã tìm kiếm ở nơi xảy ra chuyện vài ngày,
phạm vi mười mấy vạn dặm đều bị bọn hắn lật tung lên, cũng không phát hiện ra
thi thể Lăng Tiếu, cho nên bọn hắn kết luận Lăng Tiếu chỉ sợ là ngay cả hài
cốt không còn nữa.
Hôm nay nghe được Lăng Tiếu tự mình trở về rồi, điều này sao có thể không
khiến Liệt Vô Địch kinh hỉ cho được.
Chỉ cần Lăng Tiếu không có việc gì, vậy liền có thể bớt đi không ít phiền toái
rồi!
- Thật sự, ta đã thăng hắn lên làm khách khanh trưởng lão của Thương Minh
chúng ta rồi rồi, cũng ban thưởng hắn không ít thần vật, tin rằng cũng đủ để
đền bù lỗi của chúng ta với hắn rồi.
Liệt Như Ý nói, tiếp theo nàng còn nói:
- Phụ thân, ngươi không phải chuẩn bị đến Thiên Long Môn một lần sao? Hôm nay
Lăng Tiếu trở về rồi, vừa vặn mang hắn đến, lần này chúng ta cũng không thất
tín với Kim tộc, vậy tất cả đều sẽ được vãn hồi rồi!
- Ân, ta cũng đang có ý này, bên phía Kim tộc đối với tiểu tử này rất là quan
tâm, những chuyện này phải xử lý nhanh một chút, ngày mai, ngày mai ngươi dẫn
hắn tới gặp ta, đến lúc đó trực tiếp đến Thiên Long Môn đi!
Liệt Vô Địch không thể chờ đợi được nói.
- Cha, không vội nhất thời, con gái đã sớm an bài, ngươi nghe ta nói đã!
Liệt Như Ý nói một tiếng, lại nói tiếp:
- Muội muội vì Lăng Tiếu thương tâm gần chết ngươi đã thấy được, nàng chỉ sợ
đã thích Lăng Tiếu rồi, cho nên ta bảo Lăng Tiếu ở lại vài ngày, để hắn và
muội muội tiếp xúc nhiều một chút
- Ý của ngươi là ý định tác hợp muội muội cùng Lăng Tiếu?
Liệt Vô Địch hỏi.
Liệt Như Ý gật đầu nói:
- Nếu như lựa chọn thông gia thì Kim tộc không thể nghi ngờ chính là lựa chọn
tốt nhất, ngươi thấy thế nào?
- Thế nhưng, bên phía gia gia ngươi nói đã sớm thay nàng sắp xếp xong xuôi
hôn sự, nếu giờ lại thay đổi chỉ sợ không dễ, ngươi cũng biết gia gia của
ngươi là người nói một không hai mà!
Liệt Vô Địch băn khoăn nói.
- Chuyện này phải dựa vào ngươi rồi, gia gia thương muội muội như vậy, chắc
chắn sẽ không bắt buộc nàng đâu, hơn nữa tính tình muội muội rất bướng bỉnh,
nàng thích Lăng Tiếu, gia gia nếu lại bức nàng gả cho người khác, chỉ sợ nàng
sẽ nháo lên mất!
Liệt Như Ý cười nhạt nói.
Liệt Vô Địch nói:
- Cũng đúng, như vậy tùy ý ngươi đi, bất quá chúng ta cũng không thể thiệt
thòi muội muội của ngươi được, nếu như hắn ở Kim tộc được coi trọng, vậy thì
quan hệ thông gia cũng không phải là không thể, nếu như hắn không được coi
trọng, vậy cũng không thể tiện nghi tiểu tử kia được, con gái của Liệt Vô Địch
ta cũng không dễ dàng gả cho bất kỳ ai.
- Cha cứ yên tâm đi, Lăng Tiếu đã thành tựu huyết nhục thần hồn rồi, mà hắn
hiện giờ đại nạn không chết, thực lực lại lên một tầng lầu, tốc độ tiến giai
như vậy cũng không kém bất luận một thần thể nào cả, thành tựu ngày sau chắc
chắn sẽ không thấp.
Liệt Như Ý khẳng định nói.
- Ân, vậy ngươi mau chóng an bài hắn vào đi, trễ một ngày Thương Minh chúng
ta ở Thiên Long Môn sẽ tổn thất thêm một ngày sinh ý đấy!
Liệt Vô Địch nói.
Ta Là Chí Tôn, hài, hay, trí tuệ, bá đạo... Tất cả đều có trong Ta Là Chí Tôn (dịch)