[Quyển 2] Nhân Vật Phản Diện Hôm Nay Cũng Thật Ngoan
Chương 279: [TG5] Người Là Ánh Sáng Dịu Dàng Nhất Thế Gian (15)
Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Phồn Tinh nào đâu biết, tiểu hoa dại này có thuộc tính ăn thịt người.
Tiểu ngốc tử vui tươi hớn hở đem chìa khóa, thật cẩn thận cất vào túi, sau đó vỗ vỗ túi xách, nhảy nhót về biệt thự.
Kỳ Chương mặt âm trầm, ngồi trong phòng khách: "Hứa Phồn Tinh, không ngờ cô còn biết đường trở về!"
Vừa thấy Phồn Tinh, hắn liền nghiến răng nghiến lợi.
Sao có thể không nghiến răng nghiến lợi?
Vài hôm trước, trên mặt và trên người hắn đầy vết thương, mấy ngày qua thật vất vả mới dưỡng tốt lên một chút, vậy mà sáng nay sau khi vội vã ra cửa, lại phát hiện có thêm vết thương mới!
Đặc biệt là trên mặt, còn như ẩn như hiện dấu chân!
Ngoại trừ Hứa Phồn Tinh, còn có thể là ai làm?!
Bạn xem bạn xem bạn xem, có vài người không thể làm cho người ta thích nổi, là có đạo lý cả!
Ừmmm. . . Hình như, thật sự là nồi của đại lão.
"Tôi hỏi cô, vết thương trên mặt tôi có phải do cô đánh không?" Kỳ Chương hùng hổ vấn tội.
"Đúng vậy nha." Phồn Tinh một ngụm thừa nhận: "Không chỉ trên mặt, mà trên người cũng là tôi đánh."
Kỳ Chương nghẹn ngang: ". . ." Vì sao cô ta lại ra bài không theo kịch bản như vậy?
Hắn thậm chí đã chuẩn bị tốt, nữ nhân này tìm mọi cách trốn tránh trách nhiệm, sau đó hắn liền mắt lạnh trào phúng cô.
"... Hứa Phồn Tinh, cô vậy mà lại dám thừa nhận, tôi thấy cô là muốn tìm chết!" Kỳ Chương lạnh lùng sắc bén phẫn nộ quát.
Phồn Tinh: ". . ."
Người này, có khả năng đầu óc không được tốt.
Hắn rốt cuộc là hy vọng cô thừa nhận, hay là hy vọng cô không thừa nhận?
Đã nói thẳng thắn sẽ được khoan hồng đâu?
Đại lão chính là muốn nhìn một chút, không thừa nhận, hắn sẽ có phản ứng gì?
Kỳ Chương càng thêm giận tím mặt: "Hứa Phồn Tinh, cô chơi tôi!?"
Phồn Tinh: ". . ." Ừmmm... Mạch não của người bình thường các ngươi, thật sự quá khó lý giải nha.
"Cô đừng quên, cô chẳng qua chỉ là một con chó tôi nuôi! Là chính cô tự tìm tới cửa, cô có tin hiện tại tôi liền thu hồi sự che chở dành cho cô! Đoạn tuyệt với quan hệ với cô!"
Kỳ Chương đích xác am hiểu rất sâu về lòng người.
Biết đối với một cô gái yêu sâu đậm mình, sợ hãi nhất, chính là bị hắn vứt bỏ!
Dù sao thì mỗi lần trước đây, bất luận hắn ác ngôn ác ngữ cỡ nào với nguyên chủ Hứa Phồn Tinh, thì cô ấy cũng chỉ biết càng thêm hạ tiện phủ phục dưới chân hắn, đau khổ cầu xin, khóc lóc thảm thiết.
"Được nha, vậy anh thu hồi đi." Đại lão một ngụm đáp ứng.
Còn nhanh chóng móc ra một phần văn kiện: "Vậy, đoạn tuyệt quan hệ ngay."
Văn kiện cũng là Cố Tích Thời Tiểu Hoa Hoa, nhắc nhở cô chuẩn bị, hì hì (*∩_∩*).
Ký tên giải trừ quan hệ hợp đồng.
Cố Tích Thời Tiểu Hoa Hoa nói: Phồn Tinh nha, cô lớn lên xinh đẹp như vậy, Kỳ Chương về sau khó tránh khỏi sẽ hối hận. Nếu không cắt đứt đường lui của hắn, tương lai có thể hắn sẽ mượn cơ hội tới gây phiền toái cho cô.
Đại lão lúc ấy...
Điểm chú ý duy nhất, chính là "Cô lớn lên xinh đẹp như vậy."
Cô là một tiểu móng heo tự luyến, nếu bạn khen cô, hướng đến cô mà liếm cẩu...
Vậy bạn nói cái gì cũng đúng!
Sưu Thần Hào khi đó còn đang rùng mình, cứ thế trơ mắt nhìn Ngân Phồn Tinh dốc hết sức gật gật đầu.
Được nha được nha.
Anh nói đều đúng nha.