Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn
Chương 1970
Hiện trường làng Tây Hà đã có hơn hai trăm học sinh, được chia thành ba lớp: lớn, vừa và nhỏ.
Số lượng giáo viên nữ giảng dạy cũng đã tăng lên sáu người.
Trong làng bây giờ gần như không có lao động trẻ em. Nên Kim Phi rất ngạc nhiên khi nhìn thấy đứa trẻ này.
"Đứa trẻ này tên là Đậu Đậu, cha mẹ bị người Đảng Hạng bắt, cả hai đều chết trên đường. Sau khi tiên sinh đến đánh Đảng Hạng, cô bé và anh trai đã theo đại quân đến làng Tây Hà chúng ta để tìm đường sống sót."
Ông Tam chỉ chỉ vào bên cạnh cô bé: “Thiếu niên bên cạnh Đậu Đậu là anh trai của cô bé, tên là Lý Địch, trước đây nhà họ làm nghề chạm khắc, điêu khắc biển hiệu bài vị gì đó.
Lý Địch không chỉ biết chữ mà còn là một thợ điêu khắc rất giỏi, giỏi hơn những thợ mộc lâu năm nhiều, lại còn tỉ mỉ, những mẫu cậu bé điêu khắc ra vừa nhanh vừa đẹp, Đường xưởng trưởng nhìn thấy cũng giơ ngón tay cái lên khen ngợi.
Ta thấy cậu bé có tiềm năng nên đã giữ lại."
Lúc này Kim Phi mới thấy có một cậu bé khoảng mười ba, mười bốn tuổi đang ngồi bên cạnh cô bé.
Bởi vì vừa rồi cậu bé luôn cúi đầu làm việc nên Kim Phi không để ý tới.
"Anh trai có thể ở lại, nhưng sao cũng để cô bé ở lại?"
Ở thời phong kiến, mười ba, mười bốn tuổi đã tính là trưởng thành, huống chỉ Lý Địch cũng là một nhân tài được xưởng in ấn cần gấp, ông Tam giữ lại, Kim Phi cũng không phản đối, sau này có thể trả tiền công nhiều thêm chút, giúp hai anh em ổn định cuộc sống một chút là tốt rồi.