Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn
Chương 1375
Kim Phi nói: “Bất kì lục địa nào cũng lớn hơn Đại Khang. hiện tại gấp mấy lần!”
Đại Khang nói là thiên triều thượng quốc, nhưng thật ra bản đồ còn không bằng một phần tư đất nước của Kim Phi ở kiếp trước.
“Hoá ra thế giới lại lớn như vậy!”
Cửu công chúa nhìn vào bản đồ thế giới, cuối cùng cũng biết vì sao Kim Phi luôn coi thường vương quyền.
Bởi vì y hiểu biết về thế giới rộng lớn hơn, có lẽ ở trong suy nghĩ của y, Đại Khang, Đại Triệu và nước K cũng chẳng khác nhau là bao.
Nhưng Khánh Mộ Lam lại không nghĩ như vậy.
Theo góc độ của cô ấy thì Đại Khang đã rất rộng lớn rồi. “Vũ Dương, muội đừng bị ngài ấy doại”
Khánh Mộ Lam nói: “Tiên sinh, không phải ngài cố ý vẽ Đại Khang nhỏ như vậy chứ?”
“Không phải ta vẽ Đại Khang nhỏ, mà là so với thế giới này, Đại Khang thật sự rất nhỏ.”
Kim Phi nói: “Người giỏi còn có người giỏi hơn, thế giới rộng lớn vô tận, vượt qua cả trí tưởng tượng của cô.”
“Tỷ, tiên sinh sẽ không nói dối về vấn đề này đâu”
Cửu công chúa nói: “Ta ở trong cung đã từng xem tranh phong thuỷ xung quanh Đại Khang, không khác biệt lắm so với bản đồ mà tiên sinh vẽ. Thật ra địa bàn mà người Khiết Đan và 'Thổ Phiên chiếm giữ cũng lớn hơn so với chúng ta, địa bàn của người Đảng Hạng ở Mạc Bắc cũng không nhỏ.”
“Điện hạ cũng không cần tự xem nhẹ mình vậy đâu.” Kim Phi cười nói: “Địa bàn của người Khiết Đan và người Đảng Hạng mặc dù lớn, nhưng hầu hết là khí hậu giá rét, mỗi năm có khoảng một nửa thời gian là phải mặc áo lông thường xuyên, mỗi năm chỉ có thể trồng một mùa vụ, ở Đại Khang vẫn tốt hơn nhiều.
Ở Thổ Phiên cũng khắc nghiệt như vậy, lãnh thổ có lớn hơn nữa thì cũng không nuôi được bao nhiêu người, nên bọn họ mới quyết tâm chinh phạt Đại Khang, bởi vì bọn họ cũng muốn sống ở một nơi ấm áp.”
“Tiên sinh nói cũng có lý."
Khoé miệng Cửu công chúa lại nhếch lên.
“Haizz...”
Khánh Mộ Lam thấy vậy cũng không nói gì chỉ lấy tay che trán.
Cửu công chúa từ trước đến giờ đều đoan trang cao quý, mỗi cái nhăn mày hay một tiếng cười cũng đều có ý riêng.
Nhưng từ khi ở cùng với Kim Phi, mọi thứ đều thay đổi.
Cô ấy sẽ thường xuyên bởi vì một ánh mặt của Kim Phi mà thay đổi sắc mặt, cũng sẽ vì một câu nói của Kim Phi mà nở nụ cười.
“Tiên sinh, đây là Thái Bình Dương mà ngài nói sao?”
Ánh mắt của Cửu công chúa bị thu hút bởi một khoảng trống rộng lớn năm giữa lục địa Á Âu và lục địa Nam Mỹ.
“Đúng rồi, chỉ cần xuyên qua vùng biển này, là có thể đến Nam Mỹ, mang theo khoai tây, ngô, khoai lang, bí đỏ, ớt... trở về!"