Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn
Chương 1331
Chỉ để lại mấy vọng gác gần sơn trang.
Lúc Kim Phi và Khánh Hâm Nghiêu đến, chưởng quầy của sơn trang cũng vừa mới nhận được tin tức, ông ta chạy từ trong sơn trang ra, thở hồng hộc n Khánh đại nhân, Kim đại nhân... Ngọn gió nào đã đưa hai ngài đến đây thế?”
Có thể làm ăn kinh doanh đều là hạng người khôn khéo.
Mặc dù Kim Phi chưa từng tới đây, nhưng chưởng quầy của sơn trang vừa nhìn đã nhận ra y.
“Trần Liên Kỳ, Chu An Phong, Lưu Lập Thiên có ở chỗ ngươi không?”
Khánh Hâm Nghiêu ngồi trên ngựa, từ trên cao nhìn xuống hỏi.
“Khánh đại nhân, ngài cũng biết, sơn trang Lục Thuỷ không tiết lộ thông tin của khách hàng, nếu không sau này làm sao chúng tôi làm ăn được nữa, mong đại nhân thông cảm.”
Chưởng quầy của sơn trang mặt đầy tươi cười trả lời. “Nói maul”
Khánh Hâm Nghiêu không kiên nhãn dùng roi ngựa quất chưởng quầy một roi.
Ở Đại Khang đại vị của thương nhân rất thấp, trong lòng Kim Phi cũng đồng cảm với họ.
Nhưng y đồng cảm với những thương nhân phải đầm mưa dãi nắng, những tiểu thương bán hàng rong luôn có nguy cơ bị thổ phỉ cướp giết, chứ không phải loại thương nhân mập mạp. giàu có như này.
Thật ra đây cũng là nguyên nhân các thương nhân có địa vị không cao.
Rõ ràng đã kiếm rất nhiều tiền nhưng càng ngày càng tham lam.
Như vị chưởng quầy này, rõ ràng biết thân phận của Khánh Hâm Nghiêu, nhưng vẫn lấy lý do ảnh hưởng đến việc kinh doanh mà không cho anh ta vào.
Đây không phải là muốn đối đầu với quan phủ sao? Đường đường là châu mục của một châu, tự mình dẫn
người đến tra án bắt người, nhưng ngay cả một nơi giải trí cũng không vào được, Đại Khang chưa mục nát đến mức đó chứ?
Việc này làm cho Khánh Hâm Nghiêu thấy rất mất mặt với Kim Phi, cho nên đã dùng toàn lực để đánh roi này.
Áo tơ lụa của chưởng quầy bị xé toạc.
Trong mắt ông ta lóe lên một tia lửa giận, nhưng trên mặt vẫn treo một nụ cười:
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.