Pokemon Dị Điểm

Chương 80: 80



Tiếp tục với bên những người sống sót, cả nhóm sau khi được siêu vòi rồng của Lugia cuốn đi thì mọi người đã rơi vào một hòn đảo nào đó, nói chung là hoàn toàn nhờ vào Lugia nên họ mới sống sót trong chính thứ mà nó tạo ra được, 1 vòi rồng có phạm vi lên tới hàng trăm km thì thử hỏi xem có ai sống nổi ngay trong tâm của nó hay không?
Xui xẻo là đám pokemon lạc đi đâu mất nhưng trong cái rủi có cái may là tất cả còn sống trở về, ít ra thì họ cũng là 5 trên 100 ngàn còn đám pokemon cũng là 24 trên 400 ngàn, đúng là 1 tỷ lệ thấp đến mức đáng thương, họ đã chứng kiến tất cả bị giết sạch trong lúc đó.
Đây là lầm đầu tiên mọi người được tận mắt chứng kiến thần nộ, tới người người Ripey cũng chỉ được gọi là xem qua các đoạn băng thôi chứ chưa lần nào chứng kiến tận mắt và rõ ràng đến như thế này.
Nhưng việc này cũng mang cho họ ít cảm giác tội lỗi hơn, nếu mọi người thành công trong kế hoạch tẩu thoát cũng như bắt toàn bộ người trên thuyền làm vật thế thân, bia đỡ đạn cho họ thì đây chắc chắn sẽ là 1 hành động ám ảnh họ cả đời.
Bản thân Riley không sợ mấy cái này lắm vì cậu biết là nếu mình cứ tiếp tục đi trên con đường này thì số người mà cậu trực tiếp hay gián tiếp giết trong tương lai sẽ gấp nhiều lần so với chỉ đơn giản là 100 ngàn này.
Hành động của Lugia và bộ 3 thần điểu lúc đó đã tạo ra cái cớ cho những người còn lại có thể đổ lỗi cho, thực sự thì họ cũng cần lấy nó để sống bám víu vào xã hội này.
Dù sao thì đây cũng là thời bình, không phải cái thời đại ma thuật tối nơi mà con người và pokemon chết nhiều như rơm, như rạ trước sức mạnh tuyệt đối của con quái vật kia, cũng không phải là thời đại vị vua đầu tiên, nơi mà pokemon bắt đầu bị mang mác là nô lệ.
Ngày xưa mục đích giết người rất đơn giản và bản thân những người đó cũng rất ít dính PTSD nhưng giờ thì đã khác rồi, hệ tư tưởng đổi thay khiến mọi thứ quá bình thường ở những thời đại trước như giết người trở nên 1 thứ siêu khó chịu vào thời điểm này.
Riley là người thức tỉnh đầu tiên vì Lugia đã cho cơn mưa ân huệ xuống, phục hồi lại 100% Aura đã mất trong trận chiến đó, chưa kể thể trạng cậu cũng tốt hơn những người còn lại rất nhiều do là chủng tộc Aura Guardians.
Sau một hồi tìm kiếm thì cuối cùng Riley cũng đã tìm ra 4 người còn lại và đánh thức họ dậy, nhìn vẻ mặt của họ thì cậu cũng hiểu được họ vẫn còn đang choáng ngợp trước thứ sức mạnh đó của các vị thần nhưng đó vẫn chưa là gì đâu, bây giờ vẫn còn quá sớm để có thể hiểu rõ được thứ sức mạnh đó.
Tuy mọi người có hơi hoảng loạn nhưng họ biết rằng mình đã sống qua kiếp nạn này, mọi người đều hiểu rằng tốt nhất là không nên nhắc gì về chuyện hôm qua vì nó sẽ gây ám ảnh cho họ vì chính họ là những người đã bỏ rơi tất cả.
Đúng hơn là Lugia và bộ 3 thần điểu đã giết tất cả nhưng vẫn để họ còn sống, tức là họ là những người duy nhất còn sống sót, áp lực là không thể tưởng tượng nổi, đôi khi cái chết lại là thứ đúng đắn trong 1 số trường hợp.
Thử nghĩ xem, bạn được gọi đi nhập ngũ, cùng huấn luyện 3 tháng cấp tốc cùng tiểu đội do phía quân doanh phân cho bạn, tuy ban đầu không quen nhau nhưng sau khi trải qua các buổi huấn luyện và 3 tháng sống cùng nhau thì tất cả đã thành bạn tốt nhất đời của bạn, cả tiểu đội sau đó được triệu tập lại thành 1 đại đội để bắt đầu ra chiến trường Iraq.
Kết quả là 2 năm sau, cả tiểu đội 9 người giờ chỉ còn bạn trở về sau chiến trường Iraq, bạn sẽ cảm thấy như thế nào? Chiến hữu ở cùng nhau, đi cùng nhau, cùng nhau vượt qua bao nhiêu thăng trầm, cửa ải sinh tử nhưng cuối cùng chỉ có bạn là có thể còn sống trở về.
Đó là chưa kể mục đích của chiến tranh đâu phải đơn giản như vậy? Chiến tranh Iraq là vì khủng bố nhưng thực sự có phải là vì vậy không? Tuy tuyên bố đã kết thúc nhưng vẫn để lại 500 ngàn CỐ VẤN QUÂN SỰ?
Vậy còn chiến tranh Vùng Vịnh? Mọi người sẽ tin vào những người mặc vest ngồi chờ tin chiến thắng về hay là những người lính đi và trở về khi đã mất tất cả?
Kể cả chiến tranh Việt Nam cũng vậy, gì mà khai hóa, gì mà cung cấp tri thức, đem lại tự do? Người lính trở về nói mấy ai tin, lãnh đạo ngồi trên nói gì cũng tín, buồn cười hơn là tới mãi khi lãnh đạo thấy bản thân đã tiêu tốn quá nhiều tiền tài vào chiến tranh này thì dân mới biết.
Chiến tranh là thứ không nên được sinh ra nhưng lại là thứ tốt nhất để có thể giải quyết mọi loại mâu thuẫn, tranh chấp cũng như là thứ dùng để biến thứ vốn dĩ của người khác thành của bản thân 1 cách hợp pháp nhất có thể.
Còn về giải thưởng thì Brock với cương vị quán quân được phân Tyranitarite, Misty được vòng tay Dynamax vì team của cô ấy không có bất cứ con nào Mega evolutions được cả, kể cả là trong tương lai sắp tới.
Ash được viên Venusaurite còn Serena được viên Aggronite dù bây giờ vẫn chưa thể dùng được, thậm chí là Riley cũng không biết trong tương lai cô ấy có sử dụng nó hay không vì dáng người đồ sộ, vãm vỡ của Aggron thực sự không quá phù hợp với 1 người sẽ theo nghiệp pokemon contest như cô ấy.
Còn mỗi Beast Ball nên Riley cũng muốn giữ lấy nó, hơn cả đây cũng là mục tiêu chính của cậu khi sẵn sàng liều mạng lên S.S.Anne dù ngay từ đầu cậu đã biết là bản thân khả năng cao sẽ bỏ mạng trong vụ lần này.
Đây được xem như là quà sinh nhật cho Whitney vì bây giờ đã là tháng 6 theo lịch loạn mà sinh nhật của cô ấy là 3/8, chỉ còn khoảng 2 tháng nữa thôi là tới rồi nên Riley cũng muốn kiếm 1 món quà để tặng cho cô ấy.
Dù về bản chất thì mọi người sẽ không được tăng lên bất cứ tuổi nào nếu dùng theo lịch loạn nhưng tiệc thì đương nhiên vẫn phải tổ chức, hơn cả là Whitney cũng từng than vãn về vấn đề không có Beast Ball để bắt 1 con Buzzwole.

Sau khi phân xong vài món đồ đạc mà cả nhóm đã lấy được trên S.S.Anne thì mọi người cũng bắt đầu trên con đường đi tìm đám pokemon đã bị thất lạc sau cái siêu vòi rồng do Lugia tạo ra.
Đương nhiên là nếu đi tìm 1 cách thủ công thì cũng chẳng biết đến bao giờ, nhất là khi mọi người cũng chẳng biết là họ cũng với đám pokemon có ở trên cùng 1 hòn đảo hay không nữa, nhưng nhờ có rada 2 đầu nối mang tên Riley và Lucario nên cả hai nhóm nhanh chóng gặp nhau.

Theo lời Alakazam thì Venusaur cứ liên tục than vãn về việc là đám con người đó bỏ rơi chúng ta rồi, các kiểu con đà điểu, nói chung nó là đứa tiêu cực nhất cả nhóm, tới Charizard còn chẳng tiêu cực được như nó.
Dù sao thì Venusaur cũng là người hận con người nhất cả đám nên cũng dễ hiểu, nhất là khi nó tiếp cận được với ảo cảnh kia, rõ ràng cảm xúc của nó đã bị cái ảo cảnh kia khuếch đại lên gấp nhiều lần khi đã cho nó trở thành người bảo vệ của Hidden Village trước những thế lực ở bên ngoài.
Tuy được gặp lại nhau làm tất cả rất vui mừng nhưng cũng làm cho bầu không khí trở nên ngại ngùng thì có nhiều con lỡ thổ lộ với nhau trong khoảnh khắc sinh tử vào ngày hôm qua, nói chung là không nói thì thôi chứ đã nói rồi thì vẫn cực kỳ ngại ngùng.
Các cặp mới theo thứ tự là Blastoise với Lapras, Graveler với Pupitar của Brock, Onix với Pupitar của Serena, Omastar với Kabutops và Crobat với Pidgeot, nói chung là chủ yếu chúng tìm những đối tượng có cùng hệ trong đó.
Các cặp còn lại thì bình thường thôi, chủ yếu chúng tới với nhau là bởi vì thích nhau từ đầu hoặc có gì đó tương tự như vậy, còn trường giống như Omastar và Kabutops thì lại khá là đặc biệt vì như đã nói, chúng tời từ thời đại ma thuật tối.
Đây là thời gian mà gen là thứ được đặt lên hàng đầu nên cũng dễ hiểu nếu như chúng tới với nhau chủ yếu là vì nguồn gen vượt trội của cả hai, điều này đã khắc ghi sâu bên trong mã gen của chúng rồi, thể như việc có rất nhiều chủng sợ hãi bóng tối vậy, cả hai cũng hay tới gặp riêng Sylveon từ trước đó rất nhiều lần rồi.

Nhưng tới tận bây giờ thì Riley được mới đuọce biết về chuyện Crobat là con cái đấy, cậu hoàn toàn không hề để tâm đến mấy chủ đề này trước đây dù chỉ là 1 lần, hèn gì nó tăng độ thân mật với Brock nhanh đến vậy.
Sau một hồi ấp úng thì các cặp đôi cũng quyết định là bắt đầu sống thử như Delphox và Alakazam, đây cũng là 1 cách làm tốt vì dù sao cảm xúc của chúng tới cũng quá đột ngột, chủ yếu là do gần chết nên bản năng thúc đẩy chúng nhanh chóng tạo ra hậu đại mà thôi.
Đây là 1 tập tính rất phổ biến, nó đã xuất hiện từ thuở xa xưa nhất và cũng đã tồn tại đến tận hiện nay, khi bất cứ 1 sinh vật nào gặp phải nguy hiểm tột độ thì nó đều có xu hướng nghĩ tới việc tình cảm nhằm mục đích cuối cùng là để lại thế hệ sau, chuyện này được thể hiện rõ nhất tại các loài thỏ.
Ngoài ra thì việc xuất hiện quá nhiều cặp đôi mới cũng đã khiến cho Nidorino bắt đầu bị ngập trong bể phốt nhưng nó sau 1 hồi ngẫm nghĩ thì vẫn cảm thấy may mắn khi Vileplume, Togetic, Wigglytuff, Charizard, Venusaur, Seaking, Butterfree vẫn ở bên mình lúc hoạn nạn như thế này.
Nhưng bản thân Nidorino cũng hề hay không biết rằng Togetic đang để ý tới poke egg của Buneary rồi, chăm không khác gì nuôi vợ từ bé, Riley có thể dễ dàng cảm nhận được cảm xúc của nó thông qua Aura, cảm xúc tình yêu sét đánh từ khi thấy được quả poke egg đó.
Charizard thì có thung lũng rồng, Riley không tin là nó ở lại, sinh sống với tộc đàn Charizard hùng mạnh nhất thế giới mà lại không nghĩ tới chuyện sinh hậu đại cho những nữ chiến binh hàng đầu ở đây, Butterfree cũng sắp đi, Vileplume ý đã quyết tại Viridian forest.
Còn những con còn lại thì khả năng giống Nidorino, nhưng khác ở chỗ là ý của chúng là quyết độc thân cả đời, cho nên Nidorino là trường hợp được liệt vào bên muốn nhưng không tìm ra được, trừ khi nó gặp được một con Nidoran cái chịu sinh hậu đại cho nó.