[Phần 2] Thiều Hoa Vì Quân Gả

Chương 254: MỤC ĐÍCH


Tiết Thần ngồi vào xe ngựa nhà mình liền thở hắt ra một hơi thật mạnh. Không thể không nói, vác cái bụng to đùng chạy tới chạy lui cả một ngày thật là đủ mệt, cũng may sức khỏe nàng rất tốt, nếu đổi thành người khác không chừng đều kiên trì không nổi.

Lâu Khánh Vân ôm bả vai nàng săn sóc bảo: “Nàng dựa vào ta cho thoải mái một chút.”

Tiết Thần mừng rỡ có nệm thịt để dựa, ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt trên người Lâu Khánh Vân bèn hỏi: “Sao chàng có thể thoát thân sớm như vậy?”

“Dĩ nhiên là phải kiếm cách rồi, hôm nay Thái Tử là chủ tiệc, có Thái Tử gánh vác ta liền lấy cớ để có thể về sớm.” Lâu Khánh Vân vừa vuốt ve mái tóc đen tuyền của thê tử vừa trả lời một cách "vân đạm phong khinh".

Tiết Thần cảm thấy có chút buồn ngủ, dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần, lại hỏi: “Tuân ca nhi đâu? Hôm nay có hồi phủ không?”


“Hắn hả, đoán chừng hôm nay đã được Thái Hậu lưu lại trong cung, ở cùng với nương nên không có việc gì đâu” Vừa trả lời vừa cúi đầu ngắm Tiết Thần, thấy nàng đã nhắm mắt, lông mi thật dài như cánh quạt, chiếc mũi cao thẳng xinh xắn, đôi môi đỏ hồng căng mọng hơi hé mở, Lâu Khánh Vân chợt cảm thấy dưới bụng căng chặt, vội vàng thu hồi ánh mắt không dám nhìn tiếp.

Đến khi xe ngựa dừng lại thì Tiết Thần vẫn còn ngủ ngon lành, Lâu Khánh Vân bèn bế người xuống xe -- một người lớn, hai đứa bé, hắn nhẹ nhàng ôm vào trong ngực không cảm thấy nặng một chút nào. Tiết Thần ở trong lòng Lâu Khánh Vân dụi mặt vào ngực phu quân một cái liền tiếp tục ngủ thật say sưa, tâm trí thả lỏng không cần suy nghĩ bất cứ thứ gì, bởi vì nàng biết Lâu Khánh Vân sẽ thay nàng xử lý tốt hết thảy mọi chuyện.