Nhà Có Chính Thê
Chương 210: Khải Minh Mai Nguyệt
Những điều mà Quách Dực nói cho Hạ Phạm Hành, Hạ Phạm Hành cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe thấy ai nói qua. Hắn biết hắn còn có một chú Hai, có điều vị chú Hai đó bây giờ đang ở hải ngoại, đã rời khỏi quốc nội, rời khỏi Hạ gia từ rất sớm.
Hạ Phạm Hành không có ấn tượng về ông ta, coi như có từng gặp qua thì hắn cũng không nhớ, nhưng có một việc mà hắn biết, năm đó Đường Hồng Lan có thể leo lên giường của ba hắn chính là do chú Hai đó giúp mở cửa dẫn đường. Ông ta để Đường Hồng Lan hóa trang thành dáng vẻ của Mai Nguyệt, thừa dịp Hạ Khải Minh say rượu thì đưa bà ta vào phòng ngủ của Hạ Khải Minh.
Sau đó anh em một đêm bất hòa, hai người như nước với lửa.
Nghe được chuyện này rất khó để tưởng tượng, chú Hai của hắn lại sẽ là người mà ngay cả cô gái mình thích cũng không dám theo đuổi trong miệng Quách Dực.
"Làm sao?" Quách Dực nhìn ra sự kinh ngạc trong mắt Hạ Phạm Hành liền nhẹ giọng hỏi hắn.
Hạ Phạm Hành cau mày: "Người mà chú nói thật sự là chú Hai của cháu sao?"
Quách Dực cười khẽ: "Chẳng lẽ phiên bản mà cháu nghe nói không phải như vậy sao? Vậy chú phải nói cho cháu, chú Hai cháu quả thật nhát gan, chuyện dũng cảm nhất mà chú Hai cháu làm trong đời này có lẽ là bỏ nhà ra đi.
"Bỏ nhà ra đi?" Hạ Phạm Hành lại nghe nói rằng ông ta bị ba hắn ép đi.
Quách Dực gật đầu một cái: "Không ai nghĩ tới, chú Hai cháu luôn luôn mềm yếu lại sẽ rời khỏi Huyền Tể Đường, bỏ nhà ra đi, cho nên bên ngoài cũng truyền rằng ông ta bị ba cháu ép phải đi. Chú đã từng thẳng mặt hỏi ba cháu về vấn đề này, ông ấy nói ông ấy không làm như vậy, ba cháu tâm tư có hơi âm trầm nhưng tuyệt không phải là kẻ dám làm không dám chịu."
Chuyện này nhắc tới cũng đã nhiều năm rồi. Quách Dực của năm đó chính là thời điểm tốt đẹp rạng rỡ nhất, ông và Hạ Khải Minh gặp nhau trong bữa tiệc sinh nhật của một vị lão tướng quân, có thể ở một phương diện khác hai người đều có chút tương đồng, phiên bản về tình sử của hai người có rất nhiều, hơn nữa đều có kết thúc bi kịch.
Quách Dực có lúc chính là như vậy, nếu là người khác thì không chắc, nhưng người mà ông gặp lại là Hạ Khải Minh, ông ngứa ngáy tay chân muốn chọc vào vết thương của người khác. Người khác đều nói Hạ Khải Minh có một ranh giới cuối cùng không thể đụng vào, ông vừa thấy người, nói câu thứ hai chính là: "Nghe nói Hạ tiên sinh vì một người đàn bà mà ép em trai mình rời đi?"
Nụ cười của Hạ Khải Minh lúc đó vô cùng kì quái, người khác không nhìn thấy, chỉ có Quách Dực có thể nhìn thấy điên cuồng chợt lóe rồi chợt tắt trong mắt ông. Ông vẫn nói như thường: "Làm sao thế được? Đây chẳng qua là do người khác đồn bậy bạ thôi, em ấy có triển vọng hơn tôi, tôi chỉ có thể hóng mát theo cây đại thụ Hạ gia mà thôi, nhưng em trai lại rời nhà tự chủ gây dựng sự nghiệp, tự lực cánh sinh, dựa vào điểm này mà nói thì em trai tôi ưu tú hơn tôi quá nhiều."
Quách Dực cười một tiếng rồi không nói gì nữa, Hạ Khải Minh gật đầu với ông rồi bưng rượu đỏ rời đi, lúc ấy Quách Dực chỉ có một ý tưởng: Bác sĩ không thể tự chữa bệnh có lẽ là nói về thứ người như Hạ Khải Minh. Người này bề ngoài gọn gàng, nhưng mà trong xương đã mục nát, thậm chí còn có phần điên cuồng, như vậy có hơi nguy hiểm.
Bây giờ suy nghĩ lại một chút, nếu như năm đó có người nói cho ông biết, Mộc Thanh sinh cho ông một đứa con, đứa bé kia và Mộc Thanh đều bị bức tử, có lẽ ông cũng sẽ biến thành người giống như Hạ Khải Minh đi?
Quách Dực bởi vì cổ họng mà không nói chuyện quá nhanh được, có điều ông nói rất cẩn thận, từ từ, nói cho Hạ Phạm Hành một khả năng gần với chân tướng sự thật nhất về Hạ Khải Minh và Mai Nguyệt.
Năm đó Hạ Khải Minh giúp em trai của mình Hạ Khải Hoành theo đuổi Mai Nguyệt, vào lúc đó, một người đàn ông chủ động theo đuổi một người phụ nữ chỉ có thể là cấp tốc kết hôn. Hạ Khải Minh ở trường học rất nổi danh, Mai Nguyệt lúc ấy cũng không suy nghĩ nhiều, hoặc là nói thiếu nữ ôm ấp tình cảm theo bản năng tưởng lầm là Hạ Khải Minh đang theo đuổi mình.