Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương
Chương 628: Không Có Em Không Được 2
“Những tình huống này sao em biết rõ ràng như vậy?” Diệp Lăng Thiên cau mày hỏi, phải biết là Lý Vũ Hân đến văn phòng mới chỉ có mấy giờ mà thôi, sao cô có thể biết cặn kẽ hơn cả Diệp Lăng Thiên?
“Vừa rồi em đã gọi điện thoại cho Cửa hàng trưởng của cửa hàng này đến đây để hỏi trực tiếp.
Đợi chút nữa lái xe đưa em đi cửa hàng ở gần đây xem một chút để tìm hiểu cặn kẽ tình hình.
Nếu như tình hình thật đúng như cửa hàng trưởng này nói thì để Phòng thị trường đi xung quanh đây để khảo sát thị trường, gửi bản đánh giá thị trường hoàn chỉnh lên.
Nếu kết quả đánh giá thị trường cuối cùng chứng minh rằng chi tiêu của chúng ta cho cửa hàng này không mang lại lợi nhuận cao thì em đề nghị nên đóng cửa cửa hàng ngay lập tức và sử dụng các nguồn lực ở đây cho các cửa hàng khác.” Lý Vũ Hân nói rất trực tiếp.
Diệp Lăng Thiên khẽ gật đầu, nói: “Được rồi, sau khi ăn cơm thì chạy qua đó một lượt.”
“Lăng Thiên, em cảm thấy đối với tình hình cụ thể của công ty anh không biết cặn kẽ, không phải lúc ấy em đã nói rồi sao? Anh nên tổ chức một cuộc họp trực tuyến cho tất cả cấp bậc Cửa hàng trưởng trở lên mỗi tháng một lần, bao gồm cả Đông Hải và phía bên thành phố Y, sau này cũng sẽ bao gồm cả Cửa hàng trưởng của tất cả các chi nhánh.
Cửa hàng trưởng là nhân viên quản lý tuyến đầu, trao đổi trực tiếp với họ chúng ta mới có thể hiểu rõ tình hình thực tế nhất, bao gồm nhu cầu của từng cửa hàng và từng khách hàng, đây là yêu cầu cơ bản nhất của dịch vụ ăn uống chúng ta làm.
Em đã xem biên bản cuộc họp của công ty.
Sau khi em rời đi, tổng cộng anh mới chỉ có mở một cuộc họp toàn thể, được tổ chức vài ngày sau khi em rời đi.
Hơn nữa lúc đó chi nhánh thành phố Y còn chưa lắp đặt thiết bị TV và điện thoại.
Nói cách khác, yêu cầu mỗi tháng họp thường kì các Cửa hàng trưởng anh chưa từng tổ chức một lần nào.
Như vậy thì sao anh có thể hiểu rõ ràng chi tiết tình hình cụ thể của từng cửa hàng?” Lý Vũ Hân nói vừa nói vừa không nhịn được quở trách Diệp Lăng Thiên.
“Em thực sự không yên tâm chút nào khi giao công ty cho anh, hơn nữa là càng ngày càng lo lắng hơn.” Lý Vũ Hân lại nói tiếp một câu, có thể thấy được cô rất tức giận.
“Như vậy đi, Vũ Hân, ngày mai anh sẽ bảo Tiểu Lâm sắp xếp một sinh viên đại học của công ty thay em qua bên kia hỗ trợ giảng dạy mấy tháng, em thì không nên đi, em cũng nhìn thấy một đống việc lộn xộn của công ty rồi đấy, em không ở anh thật sự không đối phó được, nếu như công ty xảy ra vấn đề gì thì đó chính là không thể cứu vãn được.
Em thấy thế nào?” Diệp Lăng Thiên sau khí cười một tiếng, suy nghĩ một chút rồi nói.
“Thay em?” Lý Vũ Hân hơi ngạc nhiên sau khi nghe những Diệp Lăng Thiên nói.
“Đúng, tìm một sinh viên đi thay em hỗ trợ giảng dạy mấy tháng.
Phía bên Phòng giáo dục anh sẽ đi chào hỏi, nếu như có thể thì mai hoặc là hôm nào đó, anh sẽ sắp xếp lái xe đưa cô ta đi M Thành, phía bên kia anh bảo Trịnh Long đón.
Đúng lúc anh cũng muốn bố trí Trịnh Long đi chuẩn bị cho công việc xây dựng trường học mới.
Em xem, công việc trên cái bàn này anh thấy cho dù tối này em tăng ca cũng chưa chắc có thể làm xong đúng không? Chắc là em biết rõ, anh không phải người quản lý tài giỏi thấu đáo, giống như Vương Lực vừa nói, anh có thể làm một vị Chủ tịch tốt nhưng anh không làm nổi Tổng giám đốc.
Anh có thể làm người quản lý cao nhất trên danh nghĩa, nhưng anh lại không thể trở thành một người quản lý cao nhất một cách cụ thể.
Việc này quyết định như vậy đi.
Em vẫn còn ở chỗ Hứa Hiểu Tinh kia sao?” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ sau đó hỏi.
“Đúng.” Lý Vũ Hân gật đầu.
“Căn hộ em thuê trước đây đâu?”.