Một Thái Giám Xông Thiên Hạ

Chương 157: Chuyển hóa trạng thái



Tung Hoành Thiên Hạ Tác Giả : Tuyết Lý

Chương 157 : Chuyển hóa trạng thái


Dịch: Masta4ever Nguồn: Sưu Tầm




Nữ nhân thần bí đâm ra một kiếm, trong nháy mắt kiếm quang bộc phát vô cùng cường liệt nhưng cũng vô cùng ưu mĩ, chiếu rọi cả không gian, khuếch tán ra bốn hướng hình thành điểm điểm quang hoa, như một bức tranh xinh đẹp.

- Đây chính là kiếm thuật được xưng tối mĩ lệ nhất trên đời ......Dùng toàn thân để dụng kiếm, có thể nói là kiếm thuật tuyệt diệu!
Vân Quan Nguyệt cảm thán:
- Có thể là mạnh nhất đương thời, thiên tư trác tuyệt nhất, cũng là nữ kiếm thủ xinh đẹp nhất, đây là may mắn bậc nào!

Những người khác cũng ngơ ngác nhìn vô số đóa hoa đang bao vây xung quanh nữ nhân chậm rãi phóng ra bốn hướng, bất giác thừa nhận lời của Vân Quan Nguyệt không sai.

- Quả nhiên không hổ là cao thủ kiếm thuật mạnh nhất Xá Tử Yên Hồng Môn!

Quỷ kiếm cũng than thở, bất quá cảm thấy may mắn vì cảnh tượng tráng lệ này hướng vào người khác. Lão không thể tưởng tượng được sẽ phản ứng với kiếm hoa này thế nào, có thể đang lúc mê say đã bị kiếm quang xéo nát.

Bạch Kim Nguyệt ngây người, đây mới thật là kiếm thuật sao? Nàng hoài nghi đây không phải là kiếm thuật xuất hiện ở thế gian. Đang ngơ ngác thì bị đầu vai của Trương Hắc Ngưu khẽ chạm vào bắn ra mấy trượng, mấy hộ vệ bên cạnh cảm nhận được kiếm khí đập vào mặt cũng vọt ra nhanh như chớp.

Trương Hắc Ngưu duỗi ngón tay bắn ra một chỉ vào vùng kiếm hoa huyễn lệ.

- Đinh! một tiếng, thanh âm thoáng cái đã truyền khắp thiên địa như rồng ngâm phượng hót, quanh quẩn hồi lâu trong không trung.

Quang hoa do kiếm khí mãnh liệt tạo thành trong nháy mắt mai một, nữ nhân kia giật mình. Trường kiếm trong tay bị một chỉ của Trương Hắc Ngưu bắn ra cong vòng lại rồi theo lực đàn hồi duỗi trở lại, một xung lượng cường đại vô cùng truyền đến, thân thể nữ nhân thần bí chợt lui về phía sau, nhẹ nhàng dẫm lên mặt đất một cái nhưng chấn thành một dấu chân thật sâu trên mặt nền đá hậu viện. Nền đá kia kêu ầm một tiếng rồi lún sập, trên mặt nữ nhân kia toát lên vẻ quái dị, ánh mắt phiêu hốt không ngừng, gân xanh nổi trên trán vặn vẹo, trường kiếm trong tay đâm mạnh xuống nền, dùng sức ôm chặt lấy đầu mình, rên lên thống khổ.

Tại sao lại vậy? Trương Hắc Ngưu khó hiểu, một chỉ vừa rồi bắn ra chỉ phá kiếm thế nhưng không hề phạm tới thân thể của nàng, vậy tại sao nàng lại biến đổi thành như vậy.